Chốn đại dương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngôi trường , những kỉ niệm khi xưa
Là dòng biển mà đời ta đưa đẩy
Là thời gian chẳng khép lại khi nào
Là sao xa ước nguyện đã bay qua

Còn đâu vần chữ vết mực ta lăn
Trên gợn sóng hoàng hôn chợt đi đến
Đi đến lạc mãi xanh xanh bờ biển
Lạc bến bờ mà chẳng có lo âu

Xa hơn nữa nỗi niềm sao đong đếm
Đong cả vạn quy về thành một
Đong chỉ một lại đôn thêm ngàn vạn
Không xanh thì không phải chốn đại dương ?
Không vàng thì không phải nơi bến bờ ?
Ban đêm màu mực có chăng là trời ?
Không biết được !
Có lẽ chỉ là tình ,
Lá bàng rơi
Tiếng trống ,
Rộn rã ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thoca