Quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng cơn gió chắc chưa từng nhơ nhuốc
Chẳng hay nay mai có biết sự đời
Chẳng khi nào  phiền não đến than ôi
Thật trong trắng mà rằng lòng trân trọng và đáng quý !

Nhưng cũng tiếc thay loài người tội lỗi
Bề ngoài tôn quý vàng ròng còng lưng
Mắt liếc nhìn xua đuổi cả trùng trùng loài quỷ
Số đông dễ bề số ít gõ mõ chẳng hề

Món quà mọn đưa cho kẻ dưới
Cũng chỉ để trị vì đám dân đen
Bề ngoài như cún trong nhà
Đến khi cơm cạn lại là liền tay

Ở tận đó quỷ loài nghiêng người nể
Loài mà lươn lẹo phái kẻ phanh thây
Loài mà từ cả vạn vạn trời răn
Đánh chém máu tuôn hay chăng sợ sệt

Chính người cũng phải sợ người
Trăm điều giả dối vào tròng bắt nhau
Kề ngang lưng chẳng ai hay
Dao tươi màu máu rẽ sang ngả nào ?

Căm tột độ thét vang trời vọng lại
"Mày đã từng là bạn của tao chăng
Khi vai kề vai mỏi miệng cùng cười ?"
Kẻ kia đáp lại : quay đi !











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thoca