[ Nuốt nước mắt vào trong ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi cho người, một đóa thuở tình thơ
Một thuở ngây thơ, bơ vơ, đâu nghĩ ngợi
Và đâu biết, là tương lai sẽ đợi
Đợi một người? Vốn dĩ, chẳng liên can
...
Người cứ vội: những mối tình hợp tan
Khi đêm tàn... đâu còn trời lại sáng
À không đâu, người là người dũng cảm
Chẳng ảm đạm, và mùa Xuân lại sang

Ta chẳng biết, cuộc đời có sang trang
Hay cứ mãi... dừng chân sau chấm sáng
Nhưng ta biết: "tương lai người sáng rạng "
Nên mờ rồi... những đoạn có tên ta....

Vốn đã nghĩ, là ngày phải chia xa
Vẫn đoá hoa, mặt trời không xa lạ.
Đứng trước cửa
khẽ nói lời cảm tạ
Một tiếng:" Dạ! "
đâu nước mắt đôi bờ...?

Bây giờ thì, chắc cũng chẳng cần chờ
Quên đi người, lời mà:
" Gặp, không xa ... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#feel#poem