Vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mình giữ chuyện mình trong bí mất thôi được không anh?
Để tình này đừng tan đi như ly cà phê hết đá
Chỉ tĩnh như hơi khói đi sâu vào lá phổi ta thôi
Tĩnh như những nỗi buồn vô định
Bí mật chút để tình ta chẳng bị đánh giá nhiều thêm
Để cho đến khi ta là người xa lạ, tình chỉ còn là tiếng vọng nơi đôi tim

Ta nghe về nhau biết bao la điều từ người xa lạ, những nhận định, phán xét mà khi họ chả biết ta
Ta trao nhau niềm tin từ nơi sóng ngầm sâu nhất, từ đáy lòng anh hay đáy lòng em
Ta trao nhau lòng tin, từ cái nơi chân thành nhất, mặc kệ những môi lưỡi xung quanh
Kể cả khi tình nhạt phai đi
Chóng vánh
Nhưng chẳng ai có thể đánh giá anh cả, đó là cách mà em bảo vệ người em yêu

Nhưng anh ơi, biết sao giờ khi chuyện đã xảy ra rồi, thế giới quanh anh biết tình cảm đôi ta
Họ nói anh nghe về 1 em xa lạ, về con người anh nghe chẳng thấy quen
Những đêm tâm sự, những lời nói anh cho là vô nghĩa
Nhìn em thôi
Tin em thôi
Nhưng chính anh cũng chẳng thể

Anh nào biết đâu từ lâu em đã biết những bí mật, về con người anh, về tình cảm anh, những mối quan hệ không đầu không cuối, cách anh tệ bạc với đời ra sao
Em đã chọn tin anh kia mà
Em đã mặc miệng đời, mặc bàn tán

Bao câu biện hộ, bao lời giải thích đã phá vỡ đi những luật lệ bản thân. Anh nói để anh tự chiêm nghiệm.
Nhưng đôi mắt kia đã khác
Nụ cười cũng đổi
Lời trao nhau giờ toàn sáo rỗng bên tai
Sao anh không tin về người đặc biệt, em đối xử với anh êm đềm hơn cả những vết cứa trong lòng.

Anh nghĩ làm sao khi con người trao hết lòng tin.
Bị nghi ngờ
Còn thể trở lại như trước.

Niềm tin của em nơi anh mất rồi. Ánh mắt anh trên em cũng đổi. Ta đừng như sợi xích trói buộc đời nhau. Để em coi anh mãi như một sợi nắng len lỏi qua khe cửa sưởi ấm ngày đầu đông.
Rời đi
Để vẫn thấy nhau trong hình ảnh đẹp đẽ nhất.
Anh trở lại với ánh sáng ấm áp
Em quay về với bóng tối rồi hoá thành làn khói bay vào không gian

"Ngủ ngon"
Lời cuối như lời tạm biệt. Bỏ qua rồi sẽ chẳng thắc mắc. Thiếu một người thì anh sẽ sống sao. Bởi câu trả lời nơi tim em, rằng thiếu anh nó sẽ ngừng thổn thức. Ta để nhau như tiếng vọng của bản nhạc trong đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro