Em nhớ em của ngày xưa.
Một em luôn sống vô tư hồn nhiên.
Một em luôn tươi cười rạng rỡ.
Một em luôn tích cực biết bao.
Nhưng em ơi, em của ngày xưa đâu rồi?
Tại sao bây giờ chỉ còn lại em.
Một em luôn sống dưới sự dè chừng và áp đặt.
Một em luôn đắm chìm trong mớ tiêu cực.
Một em có nụ cười thật sáo rỗng.
Trả lại em của xưa kia cho tôi được không?
-
#hmy
#motchutvanve
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro