Đêm sa ngã, thất thân...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Kiến Dương đặt Tiêu Trầm Bích lên giường. Hắn nhìn cô đang mơ màng, mắt ẩn ẩn một tầng hơi nước, cười đến đê tiện :
- Nữ nhân, đêm nay em không thoát khỏi tôi được đâu.
Hắn cởi áo sơ mi, lộ ra thân hình hoàn mỹ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta chảy máu mũi. Vài vết sẹo mờ mờ trên người không những không làm giảm đi phong độ, ngược lại còn tăng thêm mấy phần nam tính. Hắn ôm cô, môi nóng như lửa quấn quýt làn môi yêu kiều. Hắn bá đạo ép chiếc lưỡi đinh hương của cô cùng dây dưa với lưỡi của hắn, hút hết mật ngọt trong miệng cô, thẳng đến khi môi cô trở nên đỏ bừng ướt át. Liếm liếm cánh môi cô đã bị cắn đến sưng đỏ, hắn than nhẹ, trên môi cô có một loại hương vị rất ngọt ngào, rất đặc biệt khiến hắn muốn ngừng mà không được. Tay hắn không ngừng sục sạo, thoáng cái đã cởi hết áo quần cô. Thân hình nữ nhân này thật tốt, chỗ nào cần lớn thì thật lớn, chỗ cần bằng phẳng cũng thật bằng phằng, làn da trắng như bạch ngọc, hoàn mỹ không tì vết. Mạc Kiến Dương gặm cắn cổ Trầm Bích, lưu lại dấu hôn ngân đổ tươi mê hồn.
-" Ưm ưm"
Trầm Bích hít sâu, loại cảm giác xa lạ này, vừa dễ chịu, vừa giống như một sự tra tấn, khiến cô không nhịn được muốn trầm luân.
- Thoải mái sao?
Mạc Kiến Dương ngẩng đầu nhìn đôi mắt mờ mờ hơi nước của Tiêu Trầm Bích, mỉm cười quyến rũ. Mà nụ cười ấy, hiển nhiên đã đánh tan lớp phòng ngự cuối cùng của cô, lưu lại trong lòng cô mầm xanh non nớt.
Đêm đen chập chờn, xuân ý tràn lan.
Khoảnh khắc của hắn tiến vào người cô, phá hủy trinh tiết của cô e rằng chính là phút giây định mệnh khiến hai người dây dưa gắn bó. Bánh xe sự sống, vào thời điểm này đang từ từ chuyển động, thế sự quả thật vô thường.
Rất nhiều năm sau, có một chàng trai hỏi một cô gái :
- Em là thích tôi từ khi nào?
Chỉ thấy cô gái ánh mắt mơ màng, hồi lâu mới trả lời :
- Hình như từ nụ cười đầu tiên của anh.
Chàng trai nào đó, chính trực nghiêm nghị :
- Bích Nhi, chúng ta cần ôn lại chuyện cũ thôi.
Sau đó, sói nhào đến ăn dê không còn một mảnh, mặc cho dê con yêu kiều van xin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyentho