Tan vỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(người viết: Nhạt Huyền)
(tặng cô gái ngồi trong nắng sáng hôm 19-11-2011, dưới sân trường thpt Tân An)

Thơ của anh là đời của anh,
Mỗi đêm lạnh gió lại đùa quanh,
Ngày xanh màu giấu chút phai nhạt,
Chiều chẳng xuống sương đà phủ nhanh.

Luỵ mình ra tặng sầu trăm bể,
Chuyện ngày xưa mờ lắp những ngày.
Ôi ngày mai vẫn là như thế,
Gánh nặng nào mòn mỏi cả vai?

Thấy được em tâm hồn khoái trá,
Sao lân lân vị ngọt tân hôn,
Gần cạnh em thêm lòng hối hả,
Thấy bâng khuâng, bối rối, bồn chồn.

Và yêu em - buổi nhạc êm ả,
Nhớ mãi thôi tiên nữ hạ phàm,
Mang điệu múa thiên thần tỏ dạ,
Ngọc ngà đây quyến luyến sao cam?

Hương trong nắng tựa ngàn vần thơ,
Là mỹ nhân trần thế lặng ngờ,
Là câu ca vạn đời truyền mãi,
Là hạnh phúc hồng thắm sợi tơ.

Giữ giùm anh trang thơ tan vỡ,
Nỗi hiu quạnh lẽn vào rung sợ,
Cuộc đời thơ lạc bước trông chờ,
Còn nợ thương ghi vào tiếc nhớ.

Hương ngày mai có dẫn anh về,
Thăm ruộng đồng ngào ngạt sớm trưa,
Bắt cá cua, cày kéo ai chừa,
Rì rào mưa, thoả thích vùng quê.

Ngủ đi em ngọc nữ hiền dịu,
Gió cuốn đi làn gió tuỵ tiều.
Cho thả lỏng bầu trời ủ mộng,
Khắp gian nhân mĩ miều tình tiêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro