Vần thơ bảy sắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(người viết: Nhạt Huyền)

Hai chữ chia li sao vội nói?
Vần thơ bảy sắc chửa phai phôi,
Len vào tâm trí là điều ước,
Xẻ nửa chữ thơ vẫn vọng lời.

Tình bạn, tình yêu là những gì?
Một lần gặp gỡ để lìa đi,
Trao đổi đôi câu rồi vụt mất,
Tình nồng đâu có, tiếc mà chi.

Ước chi tình ấy là cầu vòng!
Len lỏi vào trong những tấm lòng,
Hoà trộn muôn màu, muôn sắc thắm,
Để người tươi đẹp cùng hư không.

Mạnh mẽ đôi lời chẳng được đâu,
Vỗ về ngọt liệm vội quay đầu,
Bình minh lơ lửng trôi đi mất,
Đỏ rực một trời, xá gì đâu!

Sang sẻ nổi sầu, ai có cam,
Điệu buồn phủ kín, người khinh nhàm,
Vẩn vơ câu nói, mà người trách,
Chỉ chuốt than phiền trút gió Nam.

Tiến lên phía trước hỡi mơ màng,
Đừng để bạn bè phải trách than.
Cô độc giữa vùng trời lạnh vắng,
Một mình trông ngóng những mưa vàng.

Hy vọng mỏng manh như lá xanh,
Không ai đưa đón cùng đêm thanh,
Rì rào ngọn gió, ôi đanh đá!
Tàu chuối còn non mượt mới đành.

Đành đoạn mây lam chẳng dám gần,
Vì người hung tợn hay lâng lâng,
Cảm giác trong tâm là mật ngọt.
Hay là mật đắng vội ùa dâng?

Chàm chạm khoảng không đang rất yên,
Thoảng qua như những sợi tơ hiền,
Mềm mại như giọt sương buổi sớm.
Ai đành chia cắt, bảo ai điên?

Còn lại được gì, còn lại gì?
Bầu trời tím sẫm, luyến lưu chi.
Cảm thông tô vẽ vài điều nữa,
Đa tạ cõi lòng, uất hận đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro