Rơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[RƠI]

"ta không thể nuôi nhau bằng những ánh sao trời
anh nói vậy, xin em đừng khóc
...
những ngôi sao tuyệt vời nhưng anh không tới được
chẳng bao giờ anh hái được cho em." *

anh chỉ là một gã khờ cô độc, lấm lem
hằng giờ hằng đêm oằn mình vào hố sâu không đáy
anh đang tìm, em, anh tìm mãi chẳng thấy
những mảng tối thâm sâu của lòng dạ con người.

đừng khóc, em, xin nàng hãy mỉm cười
và hãy thương hại anh, như cách anh vẫn làm với bản thân mình đấy
đáng buồn làm sao, khi mai này thức dậy
những tinh tú anh mơ, trôi dạt tận chân trời.

anh đã cố theo đuổi những ước vọng xa vời
sự sống, em, bản chất của lẽ đời đói khát
anh chết ngạt, chết ngạt, và chết ngạt
dưới đáy biển sâu hun hút, lạc loài.

liệu sau hôm nay sẽ còn có ngày mai?
ngày mà anh chạm tới được những vì tinh tú
ngày biến ước mơ, điều anh ấp ủ
hái sao cho em, thành hiện thực huy hoàng?

đừng khóc, em, những giọt lệ đài trang
chỉ được phép rơi khi em thực sự hiểu thấu
tất cả sự tanh tưởi, nơi lòng người chôn giấu
anh chúc em, được hạnh phúc muôn đời.

còn anh, rơi,
như những vì sao băng em từng mong ước
"những ngôi sao tuyệt vời nhưng anh không tới được
chẳng bao giờ,
anh hái được cho em."*

nhdl.

(*lấy cảm hứng và mượn ý thơ từ bài thơ "Những ngôi sao" của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem