Vỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tôi chợt nhớ về lần đầu gặp gỡ
góc sân trường, cánh phượng khẽ rơi đưa
đánh thức tôi ra khỏi giấc ngủ trưa
là tiếng hát từ trên tầng gác mái.

tôi chợt nhớ về một người con gái
tóc nhung huyền, nét mặt thoáng ngây thơ
em kể với tôi về một giấc mơ
ngày nào đó em muốn thành ca sĩ.

tôi chợt nhớ ngày lòng mình âm ỉ
trông thấy nàng rớt khỏi dãy hành lang
em mất đi cả giọng hát oanh vàng
và thân thể em chẳng còn khoẻ mạnh.

tôi chợt nhớ ngày mưa phùn giá lạnh
nằm cuộn mình sát trong chiếc chăn bông
em biết chắc chắn sẽ là viển vông
nhưng vẫn kể tôi nghe điều em ấp ủ.

tôi chợt nhớ mùi hương từ giấc ngủ
thoáng thâm trầm mùi thuốc sát bên tai
em của tôi vội ghì chặt bả vai
ngăn tiếng thét từ vết đau đang vỡ.

tôi chợt nhớ vệt mực nhoè trên vở
nơi góc phòng em lặng lẽ lau đi
tiếng nấc nghẹn không thể thốt lên vì
em giấu kín, chẳng để tôi được biết.

tôi chợt nhớ người tôi yêu tha thiết
những đêm buồn đối diện với cô đơn
không còn nghe tiếng em quát dỗi hờn
khi gần sáng mà tôi còn chưa ngủ.

tôi chợt nhớ những bài nhạc xưa cũ
từng nốt buồn lắng lại giữa thinh không
em dấu yêu khẽ cất tiếng than lòng
vì tiếc nuối cho mối tình dang dở.

đôi mình giờ chẳng còn chung nhịp thở
quá muộn màng, gió lạnh cuốn em đi
nắng mang em về với tuổi xuân thì
còn tôi chết, với trái tim vỡ vụn.

________________________________

không hiểu sao làm bài nào kết cục cũng là 1 chết 1 sống 😔

dảk dảk bủh bủh lmao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#poem