chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng trở về chốn cung nước, sau khi vĩnh biệt Trương Sinh_người nàng từ yêu tha thiết. Ánh mắt thẫn thờ, con ngươi đen láy còn vương nét sầu bi. Nàng lẳng lặng lui về thư phòng, chợt nghĩ đến tương lai xa xôi nhưng đầy bão táp phong ba của mình, nàng lại nhớ về gia đình nhỏ của mình, tuy nhỏ nhưng nó rất ấm áp, nó văng vẵng tiếng cười đùa của con nàng_sinh linh bé bỏng kết tinh từ tình yêu của nàng và phu quân. Rồi giọng nói trầm đục nhưng đong đầy tình cảm của Trương Sinh,...

Những hồi ức ấy như dòng nước ấm áp cuồn cuộn chảy trong tim nàng.

Hết rồi. Hết thật rồi. Những kỉ niệm về năm tháng hạnh phúc kia, bây giờ, như hàng nghìn, hàng vạn lưỡi dao đâm xuyên qua tim, xâu xé cõi lòng nàng.

Còn đâu những mâm cơm đạm bạc dưới mái nhà nồng ấm? Còn đâu những khi gia đình xum họp, vợ chồng đồng cam cộng khổ? Và Đản_con nàng sẽ ra sao khi thiếu đi hơi ấm sự bao bọc, chở che của người mẹ, tình mẫu tử thiêng liêng biết lấy gì mới có thể thay thế?

Hai hàng châu sa chảy dài mãi trên gương mặt thanh tú, như nổi thống khổ, phiền muộn trong tâm can nàng biết khi nào mới có thể dứt.

Một y nữ áo bào xanh thanh nhã bước đến, toàn thân tỏa ra ánh quang quyền quý, tao nhã, thanh trần thoát tục. Y đặt tay lên đôi vai gầy gò, yếu ớt của nàng, kéo nàng vào lòng, nhẹ giọng an ủi:
_ Ta thành thật xin lỗi nàng. Ta tài hèn sức mọn, không thể giúp nàng đoàn tụ cùng phu quân, nhưng ta hứa ta sẽ chăm sóc nàng chu toàn. Tuy không thể đưa nàng về chốn dương gian nhưng ta sẽ cho nàng hạnh phúc, ấm áp hơn những gì tên Trương Sinh kia đã mang đến cho nàng. Ta cam đoam với nàng, có ta không ai có thể áp bức nàng, nàng sẽ không phải chịu cực khổ, sẽ được sống trong gấm lụa vải hoa, sung túc một đời.

_ Đa tạ ơn đức của người Linh Phi. Người là ân nhân cứu mạng ta, ta không báo đáp được điều gì mà còn phải khiến người lo lắng, ta thật sự xin lỗi... Chưa dứt lời, Vũ Nương đã thiếp đi vào giấc mộng đẹp. Trong mê man nàng gục vào lồng ngực của Linh Phi, tìm kiếm chút hơi ấm. Nàng đâu ngờ chỉ với hành động nỏ ấy, đã đánh thức dục vọng trong người Linh Phi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro