Thành phố đang say cơn men ngủ
Bỗng nghe chảo xoang rộn sau nhà
Mùi thơm thoang thoảng bay vào mũi
Tỉnh giấc hồn mơ đón mặt trời,
Mới độ sương trong vòng quanh ngõ
Cảnh vật đìu hiu lặng vắng người
Không gian tĩnh mịch, trời ảm đạm
Chỉ khiến lòng ta quên sự đời,
Vừa qua xóm nhỏ trời tỏa nắng
Tiếng người rộn rã cùng tiếng xe
Tiếng rao hàng quán, ơi cô bác!
Tiếng mời vé số, cô bác ơi!
Vào sâu lòng chợ, hàng vạn hóa
Kìa canh bún, xôi xiêm, bánh tầm,...
Tất cả như hội ngộ về đây
Người thì mua nhăm nhăm ba chục
Người thì bán nửa cân, nửa mười.
Ôi một nơi bình yên mỗi sáng
Ôi một nơi sóng cát rì rào.
Hòa muối biển cho đời thêm mặn
Pha chút nắng cho đời trắng trong.
Nơi đó thật đẹp.
Nơi đó thật bình yên.
Và ai cũng muốn cuộc đời tươi đẹp
Chỉ canh cà, dưa mắm, bông hoa điển,
Chỉ hàng cau, bờ cát, sóng vỗ về
Đủ khiến người ta quên tất cả
Đủ khiến người quên, nhớ lối về
Tôi cũng muốn một nơi như vậy
Vì nơi tôi sóng cát còn đâu!
"Nơi bạn bình yên không?"
Bàng Băng Điểu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro