Tập 3: Cô giống cái đuôi của tôi quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một  buổi sáng như mọi bữa ( À ko bữa sáng hôm nay lại khác) Yukiko đang vội vã trên đường tới trường vì tối hôm qua cô ngủ quên mất. Cô lật đật chạy tới trường vì trường của cô ở khá xa nhà và cô ko có phương tiện đi lại nên di chuyển khó khăn . Đang đi, cô va vào Hiroshi cũng đang đi tới khiến cho hai người ngã nhào xuống đất . Sấp giấy tờ của cô rơi hết xuống đất ,cô vội vã nhặt giấy tờ lên, Hiroshi cũng đứng dậy ngây lập tức với một gương mặt cau có, khó chịu ,lúc đó quản gia của Hiroshi đến và la Yukiko :' Cô có mắt như mù vậy,  đúng trúng người ta mà ko xin lỗi '. Cô vội vàng xin lỗi rối rít rồi chạy tới trường . May mà cô vừa kịp giờ vào lớp . Reiko hỏi :' Sao hôm nay cậu đi trễ vậy? '. Yukiko trả lời :' Hôm nay là một ngày thật xui xẻo (thở dài) '. Buổi trưa hôm đó, Yukiko tan học ra về, cô vào cửa hàng bán dụng cụ học tập mua vài cây viết. Đúng ngay cây viết cô thích chỉ còn một cây ,ngay lúc đó tay của một người khác cũng với lấy cây viết đó. Thì ra đó là tay của Hiroshi cũng đến để mua viết. Hai người giành giật cây viết thì Yukiko nhận ra đó là người mà lúc sáng mình đụng phải. Hiroshi cũng nhận ra, và cậu lại làm cái vẻ mặt cau có đó. Yukiko nói :' Tôi đến đây trước nên cây viết này là của tôi '.
Hiroshi :' Ở đây ko có cái luật lệ đó, tôi chạm vào trước thì nó là của tôi'.
Hai người giành giật một hồi thì Hiroshi quát :'Sao cô giống cái đuôi của tôi quá vậy '. Ngay lập tức Yukiko buông cây viết ra và đi về với vẻ mặt buồn khó tả .Hiroshi nói thầm:' Đồ con gái hung dữ'.(hong biết ai hung dữ hơn ai à. Hơ hơ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#messenger