#hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ- cái mùa oi ả - mang theo cái nóng nực đến bực bội.
Hạ là dấu chấm hết cho cái mùa đâm chồi nảy lộc, chấm hết cho chuỗi ngày chạy deadline tại trường.

Cái nắng chói chang của hạ sẽ chỉ dịu đi khi những cơn gió thoảng hương đất trời đi qua. Như một luồng khí tràn ngập sức sống lấp đầy lồng ngực. Những cơn gió tiếp tục đến chơi đùa với ánh nắng rực lửa.

Đến một ngày.
Chúng đã chán những cuộc rượt đuổi, chúng biến mất để lại nắng hạ như muốn chơi trốn tìm.

Sự tức giận của nắng hạ.
Thời tiết vốn đã nóng nực lại càng thêm bức bối.
Rồi một hôm, nắng trùng xuống, kéo theo đó là những đám mây đen mịt mù giăng kín cả bầu trời, chúng u ám và nặng nề, sự tối tăm, lổm ngổm trông chúng như sẽ rơi xuống từng tảng từng tảng một.

Những cơn gió lúc bấy giờ mới xuất hiện.
Chúng ồ ạt chạy tới thổi bay những chiếc lá già đã ngả vàng dưới sân nhà hòa cùng những tán cây mà xào xạc như thể dỗ dành.

Đã quá muộn.
Những hạt mưa li ti bắt đầu rơi xuống, chúng dần vỡ òa trở thành những hạt mưa nặng trĩu trắng xóa cả một vùng đổ ào ào xuống nền sân, nặng đến mức mở lòng bàn tay ra hứng đâu đó sẽ cảm nhận được nỗi đau âm ỉ.

Dẫu vậy.
Những cơn gió vẫn ở lại, hòa cùng làn mưa như gánh lấy những đau đớn mà chúng đã gây ra.

Để rồi.
Cơn mưa dịu lại, rì rào nhỏ nhẹ như đang âm ỉ khóc, những hàng bong bóng nối đuôi nhau chảy theo dòng nước rồi tan biến.

Lộp bộp.
Tiếng hạt mưa từ trên mái nhà rơi xuống chiếc lá khoai, cơn mưa đã tạnh, nắng lúc này hiện lên thật êm dịu, những ngọn gió mát rượi chạy vòng quanh nhà như đang nhảy múa cuốn theo hơi nước bốc lên làm lay động những hàng cây trông có vẻ mệt mỏi.

Hạ, là sự vui đùa, sự giận dỗi, mang những nỗi buồn.
Hạ cũng là sự tinh nghịch, sự chịu đựng, mang những chữa lành.

Một sớm mai, khi ánh bình minh lấp ló những rạng ngời, chẳng thể đảm bảo rằng không có những hạt mưa rơi xuống, chỉ biết rằng sau cơn mưa, sẽ có ánh mặt trời nhẹ nhàng cùng làn gió mang đến những hơi thở thật dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#peno