Chap 6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiểu Kỳ điên cuồng gào thét nội tâm. Gương mặt vạn tia bi thương liên tục nở nụ cười đau đớn. Tay cô vừa đổ những thứ tanh hôi vào hai kẻ đang ôm nhau thấm thiết trên giường, tim lại không ngừng đau...

         *CHÁTTT*

Hàn Dật bỗng nhiên đứng bật dậy, tay trái nắm chặt lấy tay Tiểu Kỳ tay phải không chút do dự mà tát một cái thật mạnh vào mặt Tiểu Kỳ... Một cái tát dứt khoát, mạnh bạo từ Hàn Dật khiến Tiểu Kỳ mất điểm tựa mà ngã nhào xuống mặt gạch lạnh lẽo. Tay trái cô đau đớn do bị Hàn Dật giữ chặt phía trên. Hàn Dật tăng sức bóp chặt lấy cánh tay mảnh mai của cô. Tay phải bạo động nắm lấy cổ áo Tiểu Kỳ rồi lôi cô đứng dậy.

       "Cô bị điên à? Cô làm như vậy sẽ khiến Thiên My đau. Cô ngu thật hay giả ngu?. Mau xin lỗi Thiên My."_ Hàn Dật hung hãn nạt vào mặt Tiểu Kỳ. Tay trái bóp chặt lấy cổ cô..

Tiểu Kỳ ngạc nhiên đến mức tim lạc mất vài nhịp. Đôi mắt vô hồn bỗng chảy ra một dòng nước mắt trắng tinh khiết nhưng mặn chát đầy bi thương. Cô đưa đôi mắt vô cảm nhìn người con gái đang khóc lóc nỉ non ngồi trên giường, rồi lại bi thương nhìn vào mặt Hàn Dật. Dòng nước mắt chảy dài xuống má, rồi tự do rơi xuống tay Hàn Dật.

        "HAHAHAHAHAHAAAA.... Xin lỗi?Hai  người nghĩ, loại người hèn kém hạ đẳng như hai người đáng để nhận lời xin lỗi từ tôi ư? Uổng công tôi yêu anh ngần ấy năm. Một lòng yêu, một lòng nhớ, một lòng thương anh. Một lòng trân trọng, hết mực tin tưởng vào tình bạn, còn xem tình bạn ấy như tình thương đối với gia đình... Để rồi tôi nhận lại là gì? Là sự giả dối, sự phản bội của hai người ư? Ngốc quả là ngốc.."_ Cô cười điên loạn thét vào mặt Hàn Dật

       " Cũng chính cô ép tôi làm như vậy thôi. 7 năm, là 7 năm yêu nhau, đến hôn cô còn không cho tôi hôn. Cơ thể cô tôi không bao giờ đụng vào được. Thiên My đã cho tôi tất cả thứ tôi muốn. Cô ấy hơn cô rất nhiều. Cô mãi mãi cũng không thể nào bằng Thiên My"

Cô giương đôi mắt đầy rẫy sự đau đớn tuyệt vọng nhìn Hàn Dật. Do vội đứng dậy, Hàn Dật chỉ vội mặt chiếc quần sịp.. Làm lộ ra thân thể, vết son Thiên My ở khắp mọi hơi trên cơ thể Hàn Dật, từ má từ môi đến ngực...

Hàn Dật mạnh bạo buông tay, hất mạnh cô ra. Thân thể Tiểu Kỳ bị Dật hất mạnh, một pha tiếp tường bằng lưng khiến cô đau đớn không ngui. Hàn Dật gương mặt biến sắc , lo lắng ân cần bước đến giường bế Thiên My gấp gáp đi đến bệnh viện. Bỏ lại Tiểu Kỳ một mình ở lại căn phòng đầy kinh tởm đầy sự dâm loạn của My và Dật, những thứ ấy vẫn còn động lại dày đặc trong căn phòng...

Trước khi được Hàn Dật bế đi. Thiên My nằm trong vòng tay Hàn Dật, đưa đôi mắt đầy những giọt nước mắt giả tạo nhìn cô một cái rồi nở một nụ cười đầy thỏa mãn. Tất nhiên, nụ cười ấy chỉ mình cô thấy..mình cô biết...mình cô đau đớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro