mothaiba 8_12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8

NGUYT THƯỢNG SAO ĐU LÊ VIÊN NHÁO

(Đêm trăng náo lon Lê Viên)

Khi lên thuyn tri đã trng vng ti. Tiu Bch kêu ch thuyn quay đu hi Tướng ph.

“Ca ca, Dung nhi tht vt v mi ra khi ph được mt chuyến. Qua Trung thu đã phi tiến cung. Thâm cung sâu ta bin, hoàng cung tường cao ngói đ, ch nói có th cùng ca ca du ngon vui sướng như vy, mà ngay c mun gp ca ca s cũng rt khó khăn.”  —khuôn mt tht đáng thương, túm cht ng tay áo Tiu Bch ch đi, môi mím cht, trong mt lp loáng l quang (thật ra là buồn ngủ).

Vân Tư Nho đưa tay kéo người bên cnh ôm vào trong lòng, kh v v lưng nàng, trong lòng đau xót, mt li ng c nước, mi khi nh ti chuyn Dung nhi phi tiến cung, hn đu có cm giác như có hàng vn mũi dao nhn đâm vào thân th, như mt qu trùy st chn ngang yết hu khiến cho hn không th th ni. Nhưng đi phương là hoàng tc nht ngôn cu đnh, dù trong lòng có không cam tâm cũng ch có th c nén, ly sc mình hin ti nếu mun cướp đot Dung nhi ch s là như châu chu đá xe, ly trng chi đá, ch có th ch trong tương lai khi mình đã tr nên cường đi ri thì mi có th đem Dung nhi bo h dưới đôi cánh ca mình, vì nàng mà che gió che mưa, không đ cho bt kỳ k nào nhòm ngó. Vân Tư Nho kh cn môi, quyết tâm càng thêm kiên đnh!

“Được! Chúng ta tr v mun mt chút vy, Dung nhi mun đi đâu, ca ca đi cùng ngươi”. Ging nói mm mi ôn nhu như nói vi nhân nhi(1) trong lòng, ngón tay thon dài kh lướt nh trên hai gò má phù dung.

“Tht không? Ca ca không la Dung nhi ch? Dung nhi mun đi đâu ca ca cũng đưa đi sao?” Mt con cá chép nh ngóc đu dy t trong lòng Tiu Bch, ánh mt hưng phn lóe hào quang. Tôi biết Tiu Bch ti nay s không tiêu hóa hết b Hóa ct miên chưởng này, hc hc!

“Ca ca đã bao gi la gt Dung nhi đâu. Chcn Dung nhi mun đi đâu, cho dù là chân tri hay góc b, ca ca cũng s đi cùng!” Tiu Bch vn nm ly tay tôi. Tay Tiu Bch cho tôi mt cm giác m áp, yên n, đó là mt loi cm giác không th nói bng li, li làm cho tôi tin tưởng rng ngay c khi toàn b thế gii này có b rơi tôi, thì vn có mt đôi tay kiên đnh như vy nm ly tay tôi, đi đến cùng tri cui đt

“Chúng ta đến rp hát xem hát đi!” Gian kế đã thc hin được, tôi vui v ôm tht lưng Tiu Bch, cm thy thân mình Tiu Bch kh run lên

“Nhà đò, quay đu đi Lê Viên” Có phi trong ging nói ca Tiu Bch có mt tia vui sướng hay không?

“Mo him gia làn đn ca quân thù. Tiến lên! Tiến lên! Tiến lên!” Huơ cánh tay phi, lòng tôi như có sóng triu dâng mênh mông, hát vang bài Quc ca.

đuôi thuyn, người lái đò bt ng b âm thanh hát rng lên ca tôi da cho s ti mc lo đo, thiếu chút na rơi tõm xung nước.

Đèn đuc hai bên b ln lượt được thp lên, ánh sáng ht xung dòng sông, mt nước kh lay đng, làm ánh sáng m áp tan ra thành muôn tia sáng lp lánh. Thương khách hai bên b sông ban ngày bn rn buôn bán gi đã dn dn tn đi, ch còn li nhng người du ngon thưởng thc cnh đêm, có bóng n t l lướt thn thùng, có người công t phong đ tay cm chiết phiến. Mt vng trăng tròn sáng ngi lơi l trên cành liu non mm, như đang trm nhìn bóng đêm kiu dim ta như mng o

“Nguyt thượng liu sao đu, nhân ước hoàng hôn hu.

(Trăng treo đầu ngọn liễu/ Người hẹn sau hoàng hôn)

“Người hn sau hoàng hôn…” Tiu Bch mt ln na li cúi đu có chút suy tư.

Thuyn t t trôi vào mt ch r trên thy vc, tiến vào mt nhánh sông, hai bên đèn đuc sáng trưng, phía trước chính là mt rp hát. Bc tường bao quanh không ngay ngn thng tp mà nhp nhô lượn sóng, chính gia là mt cánh ca sơn đ khép h, có tiếng đàn hát mơ h truyn đến, trên ca có mt tm bin đen viết hai ch vàng rt to: “Lê Viên

Tiu Bch đưa cho gã sai vt mt thi bc, gã sai vt lin m ca cho thuyn qua. Khi thuyn chm rãi trôi vào bên trong, tôi mi nhìn rõ cnh quan trong vườn, vn tưởng rng đi vào bên trong s là đt lin, sau đó có th lên b xem biu din, nào biết bên trong vườn vn là mt b nước rng mênh mông, chính gia thy vc là mt sân khu kch hình vuông, đèn đuc huy hoàng, ch thy trên đài mt n t tô đim dim l, tóc búi, v mt, bôi phn, tô môi đ mng. Mt phượng, mày ngài, tóc mây, tay áo kh pht, ging hát uyn chuyn, khe khon, ngân nga thoi mái, như đt quãng, như st sùi, tiết tu thay đi, đây chính là li hát “Lĩnh kch” ni tiếng Hương Trch Quc. Trong ph Tha tướng cũng có mt gánh hát, mi ln ph thân nghe hát li kéo tôi nghe cùng, cho nên va nghe làn điu tôi lin nhn ra ngay. Dưới đài, mt vòng du thuyn vây quanh, quá na là trang phc tinh tế đp đ, bn lão gia, công t ngi ngay ngn trên đu thuyn, va thưởng trà, va nghe hát, rt thích ý! Trong lòng tôi không khi tán thưởng c nhân tht biết hưởng th cuc sng! Chiếc thuyn nh ca tôi ln trong mt vòng du thuyn xa hoa này không khi có v kỳ d.

Mt góc ca rp hát.

“Lâm đi nhân, tên ca ca nhi này là S Phượng?

“Đúng vy! Vn là Phan đi công t din mo rt ln, gn đây S Phượng lên đài hiến ca khúc, h quan đu đến đây gp riêng, nhưng gánh hát luôn nói rng thân th S Phượng không khe, không khi mt hng.

“Hc hc, qu tht là danh bt hư truyn, lông mày xanh rì, yêu kiu l lướt, không biết khi nếm qua thì thế nào…” Người va nói đôi mt l ra tia dâm dt.

“Ha ha! Phan đi công t mà ra mt, sc đp trong thiên h không phi là d như tr bàn tay sao!” người bên cnh vi vàng ph ha.

“Ha ha ha! Trn đi nhân li này không ti, nhưng li ch nói đúng mt na, m nhân trong thiên h này không ai mà ta không th nhn ra… Ai da, S Phượng nếu so vi m nhân này ch s ging như mt cá so vi trân châu.” Ch thy Phan đi công t mt tay ôm ngc, dáng v vô cùng cm khái.

“Sao? H quan còn tưởng rng S Phượng đã là đp đến vô cùng ri, trong thiên h li còn có người đp hơn sao, li còn có th khiến cho Phan đi công t mun din kiến dung nhan cũng khó? H quan cô lu qu văn, không biết tiu thư nhà nào li có m mo như vy?

“Ngươi mi đến kinh thành, không trách ngươi không biết, trong kinh thành có lưu truyn câu ca dao: ‘Tiên nghiên phc úc mãn Hương Trch, nhược vn khuynh quc cùng khuynh thành, đình vin thâm thâm vân lý tài, ni hà giai tiết cung trung tàng’ chính là đ nói v giai nhân này.” Ánh mt Phan đi công t cha đng o tưởng cùng khát khao vô hn, bng nhiên cm thy mt ánh mt lnh băng đâu quét ti, khiến chân mm nhũn, cánh tay run run suýt na thì đánh đ c rượu, đưa mt nhìn ra xung quanh, ai nghe din thì vn đang nghe din, ai phm trà thì vn đang phm trà, không có người nào trng mt nhìn hn c, trong lòng không khi hoang mang.

“‘Vân lý tài”, “cung trung tàng”, không phi là Lc tiu thư ca T tha tướng Vân đi nhân, đương kim thái t phi sao?…” Trn đi nhân s hãi hi li.

“Coi như ngươi có chút kiến thc! Đúng là Lc tiu thư ca Vân ph! Ai da, ngươi cũng biết Vân Thy Hân dưới mt người, trên vn người, hơn na n nhi li được Thánh thượng khâm phong làm thái t phi, càng thêm khuynh quyn trong thiên h, ngay c ph thân ta… Ai da, nói tiếp li càng thêm khut nhc a! Cho nên nói, Lc tiu thư này chính là hoa trong gương, trăng dưới nước, mun mt ln được din kiến dung nhan còn khó hơn lên tri! Không nói na! Không nói na!” Hai người cùng thn thc, lc đu cm thán.

Din viên đang bùi ngùi, xót xa. Vân Tưởng Dung hn nhiên không biết đang b người khác đàm lun, nâng má nghe hát đc chí rung đùi, mùi v tht là mi m

Tuy nói “Lĩnh kch” được xưng là quc túy  ca Hương Trch Quc, so vi Kinh kch huyn diu như nhau, nhưng li không ph biến bng Kinh kch, có l lĩnh kch so vi Vit kch cùng kch hoàng mai không mm mi đáng yêu bng. Mi ln nghe din, tôi cũng không khi hi tưởng li trước đây, ba tôi là người rt mê knh ngh, mi ln đu mang theo tôi ra quán trà nghe hát. Khi đó tôi thc không lý gii được, mt đám người đó y y, a a chng có ý nghĩa gì hết. Đến khi ba tôi đưa tôi đi hc hát, lúc đó tôi mi chm rãi hiu ra tng chút, tng chút tinh túy ca hí khúc. Tht ra hí khúc trong cm nhn ca tôi đã không còn đơn thun là hí khúc na, đó là hương v ca ba, thân thiết mà thâm trm. Nếu nói đim chung gia ba tôi trong hin đi và ph thân ca tôi bây gi, ch s ging nhau nht là nim ham thích đi vi hí khúc.Trước kia, kch hoàng mai cùng vit kch mi th tôi đu hc mt ít, tuy rng xướng ca ch tính vào loi bình thường nhưng c hai th loi kch này đu là loi mà tôi rt thích. Sau khi xuyên qua, không có ai thích nghe tôi hát na, h h, đương nhiên “không có ai” không bao gm Vân Tư Nho! Hát hí khúc không có ai nghe sao được! Cho nên tôi đu tiên là lôi kéo Vân Tư Nho làm thính gi cho mình, la hn là khúc này do tôi biên son. Sau, hn li thành nghin. Rõ ràng là tôi lôi kéo Vân Tư Nho, dy hn cách xướng ca, nhưng hn tht ra li hc rt nhanh, lp tc lin đui kp và vượt qua trình đ ca tôi, làm cho tôi đm ngc dm chân, than th Trường Giang sóng sau đè sóng trước, khiến sóng trước chết ngt trên b cát.

Giây lát, trên đài đã xướng xong mt khúc, dưới dài mi người v tay trm tr khen ngi mt ging ca hay, ca nhi hành l mun ri đi, ch nghe dưới đài có người gào lên: “Phan công t nhà ta ra mt trăm lượng bc, mi Phượng cô nương xướng thêm mt khúc!

Ca nhi kia nhướng mày, nói mình thân th không được khe, không th xướng thêm, tên ác phó kia li nói: “Phan công t nhà ta là người ra sao, chng l cô nương li không n mt! Cũng không nên rượu mi không ung, li ung rượu pht!” Trưởng đoàn ca vũ dùng v mt cu xin nhìn ca nhi, ca nhi kia trên trán đã rn m hôi, biu tình tht là thng kh, sc mt trng bch, như là người đang mang bnh, dáng v yếu đui, mt thy như sp ngã xung, tht là đáng thương… Trên đài, dưới đài đang trong thế ging co…

————————-

Chú thích:

 (1) nhân nhi: người yêu

(2) Tiên nghiên phức úc mãn Hương Trạch, nhược vấn khuynh quốc cùng khuynh thành, đình viện thâm thâm vân lý tài, nại hà giai tiết cung trung tàng: Tiên nữ xinh đẹp có hương thơm ngào ngạt ở Hương Trạch quốc. Khuynh quốc cùng khuynh thành, đình viện thật sâu, tài năng rất nhiều, đóa hoa sen đẹp tự nhiên giấu trong cung điện

Chương 8.2

NGUYT THƯỢNG SAO ĐU LÊ VIÊN NHÁO

(Đêm trăng náo lon Lê Viên)

“Ta s ca thay nàng!” Còn chưa kp dùng đi não đ suy nghĩ, tôi đã đng lên t thuyn ca mình. Vn dĩ tôi là người Đông Bc mà li! (Nữ trư: những người ở đô thị Đông Bắc có thói quen hoạt động không ngừng, ta có thói quen không ngừng hoạt động, cho nên ta là người Đông Bắc! Tác giả: đây là một ví dụ sai lầm điển hình của “Bốn khái niệm”(1)! Đề nghị mọi người chú ý phân biệt!)

Tt c mi người đu theo thanh âm này nhìn li, ch thy mt thiếu niên áo xanh đng trên mũi thuyn, đi khăn che mt nên không th thy rõ din mo, nhưng vn khiến người khác cm nhn được ct cách sang trng, quý phái. Bên cnh là mt thiếu niên mc áo choàng xanh, đang kéo kéo ng tay áo ca thiếu niên kia, ging như rt bt mãn vi c ch ca hn.

“Ging ca ca ta không th so được vi Phượng cô nương! Ch là hôm nay ta mun có được mt trăm lượng ngân phiếu, không cn bc! Phin công t nhà ngươi mau chun b ngân phiếu “phóng huyết” ra đây!” Tôi không bun đ ý đến Tiu Bch đang th hn hn, c gng nháy mt vi mình.

Mi người đu kinh ngc, không khi cm thy thiếu niên này tht cung ngo, có l nht đnh là ging ca không tm thường, bng không cũng không dám nói u nói t như vy, ch là ti sao li cn ngân phiếu mà không cn bc trng? Mà “Phóng huyết” là gì vy?

Tên ác phó kia đu tiên là sng st, tin đà quay li trưng cu ý kiến ch nhân ca hn.

“Công t nhà ta nói, xin mi v công t này ca mt khúc, nếu ca hay, nht đnh s dâng mt trăm lượng ngân phiếu! Nếu ca không tt, thì phi phin Phượng cô nương ca tiếp ri!

“Được! Mt li đã đnh!

Nói xong, tôi lin túm ly Tiu Bch đi lên hu trường thay qun áo. Sau hu trường, Tiu Bch lin cau mày giáo hun tôi, nói cái gì mà thiên kim ca T tướng đâu có th lên đài làm xiếc, nói cái gì mà không ra th thng gì c, tóm li là tt c nhng đo lý ln lao đu được Đường Tăng chuyn ti thành li, tôi nghe mà váng c đu

“Ca ca, chúng ta không th thy chết mà không cu được! Ngươi xem S Phượng tht là đáng thương, thì c coi như th nghim đi, ta không th nhn tâm a. Con người quý nht là sinh mng. Mi người ch có mt sinh mng. Trong hành trình sng ca mình, con người phi tri qua rt nhiu chuyn, nhưng khi nh li nhng chuyn đã qua, hn s không vì s hư vô ca thi gian mà hi hn, cũng không vì cuc sng tc tn mà xu h. Lúc sp chết, hn có th nói: toàn b sinh mnh cùng tinh lc ca ta đu hiến dâng cho s nghip tráng l nht: s nghip đu tranh gii phóng nhân loi. Ngươi xem, mt người vì tri qua quá trình rèn luyn trong s nghip gii phóng nhân loi mà giác ng, vy thì tư tưởng giác ng ca chúng ta cũng không th kém so vi hn được. Cho nên, đi mt ngày là phi làm được mt vic thin, phi phc hi ch nghĩa nhân đo quc tế. Xut phát t tinh thn đu tranh, tinh thn nhân đo, tinh thn lô – ct, chúng ta phi ưỡn ngc, ngng cao đu mà tiến lên!

Trong lúc tôi nói, nước miếng không kim chế được mà bay t tung, bn thân lo lng không biết có nên đem nt c Martin(2), L Đc(3) cùng bài din văn “I have a dream”(4) xut nt ra không, thì Tiu Bch đu choáng mt hoa đã ct ngang bài din thuyết ca tôi: “Tt lm! Ln này làm theo ý Dung nhi đi! Nhưng ch mt ln này thôi đy nhé! Ln sau không được vin dn lý l này ra na!” Thng li ri! Tôi vui tươi hn h tìm hai b trang phc và đo c, b màu đ cho Tiu Bch, b màu trng cho mình, ri đi khăn che mt, cùng Tiu Bch lên sân khu.

Màn sân khu chm chm kéo lên, gia sân khu kch là mt cô gái mc áo trng, trên đu cài mt chiếc trâm nh lay đng, dáng người yu điu thướt tha; mt thiếu niên thân mc cm tú bào đ thm, thong th đi đến, khó che du được v phong lưu. Mi người không khi cm khái: tht là đp đôi! Ch tiếc là hai người vn mang theo khăn che mt nên không th nhìn thy dung mo ra sao.

Thiếu niên ngóng nhìn cô gái, ct li thâm tình chân thành:“Lâm muội muội từ trên trời giáng xuống nhẹ nhàng như một đám mây”. Ging hát như châu như ngc, tràn đy ni kinh h, ging như nghi hoc, li ging như đã tng quen biết.

“Chàng nhận mình là người lỗ mãng, nhưng vốn là cốt cách thanh kỳ không vướng tục”. Cô gái cũng thn thùng ngóng nhìn thiếu niên, chm rãi ri bước, tay áo kh nâng lên che khuôn mt phù dung, ct tiếng ca trm bng, uyn chuyn, lượn l, cha đng ni bun mơ h nhè nh, va vn biu hin tâm tình nhi n.

“Nhàn nhã, tĩnh lặng như hoa trong nước, cử chỉ như liễu trong gió, mắt phượng mày ngài thanh tú, thanh âm và nụ cười thật ôn nhu”.

“Trước mắt rõ ràng là khách ngoại lai, trong lòng lại giống như người quen cũ…”.

Mt khúc va ca lên, dưới đài mi người đu đm chìm trong đó, ch cm thy khúc hát này ca t tht đp, mà người li càng đp hơn, làn điu mi m, cách hát tròn vành rõ ch, ging hát du dương, trm bng… Tt c bt giác đu nín th mà nghe, ch s tp âm t hơi th ca mình s phá v hình nh tuyt đp ca đôi thiên đng ngc n.

“Hay!”

Không biết là ai đã phc hi tinh thn trước, tht lên tiếng khen. Trong chc lát,   tiếng trm tr khen ngi dưới đài cùng tiếng v tay, tiếng th dài vang lên không ngt

Người trên đài nhn được sng h tán dương nhưng không h t l, coi  đó như là chuyn đương nhiên,  là chuyn đã nm trong d kiến. Thiếu niên mc y phc đ sm quay sang cô gái nói nh mt câu gì đó, ging như thúc dc cô gái ri đi. Cô gái ch nói mt câu: “Đi chút!”, ri đi v phía trước, đng đi din vi gia nô Phan gia nói: “Tt lm, ca xong ri, bo công t nhà các ngươi đem ngân phiếu ra đây!” Thng thn nói trng ra, không khi làm mi người tiếc than dáng v ôn nhu, uyn chuyn va ri khi hát hí khúc ca hai người. Song cái cách tho lun trng trn ca nàng li không h khiến cho người ta cm thy thô tc, mà là có vài phn đáng yêu, vì thế mà kh cười. Gia nô kia ban đu còn há hc ming, mt b dng chưa ly li tinh thn, nghe cô gái này gi mi đt nhiên bng tnh, lĩnh mnh tiến đến hi ý t ch t nhà mình.

Đúng lúc này, mt chiếc du thuyn th xung mt chiếc thuyn con, chm rãi tiến ti gn sân khu, v tiu phó đng trên thuyn nhy lên đài, xoay người thi l: “V này… Công… Cô nương…”, ging như do d không biết phi xưng hô như thế nào, “Ch t nhà ta nghe xong khúc ca ca nh v, kinh đng vô cùng, mun mi nh v lên thuyn, không biết nh v có th n mt?

Cô gái áo trng xoay người, cúi đu, liếc mt nhìn tiu phó mt cách thương hi, ri ct tiếng thuyết giáo: “Cô nương là mt cách gi đ phân bit nam n, ch có n mi được gi là cô nương, ai da, tht là mt hài t đáng thương. Mau tr v đi! Haizz, tùy tùng làm sao ch tm vy, ch nghĩ thôi cũng biết ch nhân ca ngươi cũng là…” Va nói va than th lc đu.

Dưới đài, mi người nghe xong mt phen ngôn lun kỳ quái này không khi bt cười, tên tiu phó nghn li đ mt, đng sng ti ch, không biết nên đáp li như thế nào, ch thy hn nâng ánh mt qun bách, ging như mun nói cái gì, ri đt nhiên nhìn v phía ngc bi bên hông cô gái, lp tc c kinh quỳ xung, còn chưa kp m ming, đã thy có phn hi t phía Phan gia:

“V cô nương này, công t nhà ta mun đích thân dâng ngân phiếu, ch là… Ha ha! Làm phin cô nương lên thuyn mt chuyến”. Nói xong, ánh mt tên gia sư ca Phan gia xoay tròn do qua mt vòng trên người cô gái, tht đáng khinh.

“Ln mt! Làm càn!” Thiếu niên mc áo bào đ sm bên cnh đi lên phía trước che trước mt cô gái, dưới chiếc khăn che mt bn ra tng đt hàn khí lnh băng, bi kiếm trên lưng dĩ nhiên đã được ly xung! Cùng vi cm giác ôn nhu như ngc trước đó hoàn toàn tương phn.

Sư gia Phan gia không khi run ry lùi bước

“Không có chút l phép nào c! Ngươi không có mt sao! Rt… V công t …à tiu thư này há đ cho ngươi khi d!” Tiu phó đang quỳ trên mt đt lin đng lên, nghiêm khc nhìn chm chm sư gia Phan gia, ging nói có chút uy nghiêm, tư thế không ging vi h nhân bình thường, nht đnh là xut thân t gia đình quan li đã tri qua hun luyn trường kỳ.

“Hc… Hc ~ ngươi… Các ngươi, mun… mun làm gì? Cũng… cũng không hi thăm công t nhà ta là… là loi người nào! Hôm nay có th coi trng nàng chính là phúc khí ca nàng! Người đâu!” Gia sư Phan gia lui li my bước, ming cũng không nhn thua, gi mt đám th h dưới đài nhy lên, c bn trong tay đu cm côn ba thước, mt l v hung quang, đng đng sau gia sư, ch đi hn ra lnh.

Mi người dưới đài lúc này đã nhn ra đây là sư gia nhà ai, gia kinh thành mà dám cy thế hành hung như vy, không h c k điu gì, s rng ch có gia nô ca Phan ph, Hu Tha tướng Phan đi nhân. Con trai ca Hu Tha tướng, Phan Ngh, vào ph thân, ngày thường ch biết ăn, ung, chơi gái, đánh bc, thường bên ngoài cướp đot dân n, gia nhân trong nhà cũng là chó cy gn nhà, gà cy gn chung, hoành hành khp nơi, cưỡng đot, phá phách, thương h(5) căm gin mà không dám nói gì. Phan gia là khai quc tướng quân Phan Ngc Thanh, khai quc Thái t tng đng ý rng s ban phú quý vinh hoa cho Phan gia. Phan gia xưa nay trng võ không trng văn, đương kim Hu tha tướng cũng không phi là người gii văn, nhưng gii đao kiếm, làm người cũng rt hào sng. Ch là đến tui trung niên mi có con ni dõi, không khi có phn nuông chiu, vì thế mà to thành Phan đi ác công t hoàng hànhkhp thiên h , không mt ai qun thúc. Thế nhân than rõ ràng cùng là hu duca t tướng nhưng thế h sau ca Phan gia không th bng được hu thế ca đương kim thiên h ch s T Tha tướng Vân Thy Hân, điu này trong lòng mi người ai ai cùng đu biết rõ.

“Người đâu! Đem cô nương này xung thuyn cho ta!” Ác nô va ra lnh mt tiếng, đám người mt mũi d tn lp tc lin đem cô gái, thiếu niên cùng tiu phó bao vây gia. Mi người không khi vì cô gái kia mà s đến toát m hôi… S rng lành ít d nhiu.

Thiếu niên kia cùng tiếu phó mt trước mt sau bo v cô gái, mi người còn chưa thy rõ, bo kiếm trong tay thiếu niên đã ra khi v, ánh sáng lãnh lo trượt theo thân kiếm, mười cây trượng côn đu hướng thng vào thiếu niên mà đánh, thiếu niên không chút hoang mang kh tung người, lăng không bay lên, đim nh mũi chân lên mt cây gy st, mượn lc xoay người v phía sau, mũi kiếm đâm thng lên trước. Nht thi, mt đi hán rng lên đau đn, ôm ngc ngã xung, nm lăn ln, co qup trên mt đt, thp phn thng kh… My tên tay sai còn li thy thế, mt l ra tia hong s, mc dù cm gy st trong tay mà vn phát run, kế tiếp đu lui v phía sau, ch s kiếm khí ca thiếu niên này đ thương.

“Các ngươi đúng là lũ phế vt! S cái gì, đu lên hết cho ta!” Mt người va nói, va nhy lên đài, thân mc mt chiếc áo đơn bng la màu xanh thch tùng, đu đi mũ vuông màu vàng, trong tay cm qut sơn thy, din mo vô cùng bá đo, ánh mt chm chm nhìn cô gái, tht đáng khinh. Mi người va thy lin nhn ra đây chính là đi ác công t Phan Ngh. Trên đài, thiếu niên kia nghe được âm thanh, nh nhàng quay người li, huy đng thanh kiếm như nước chy mây trôi, lưu loát, sinh đng tiến v phía trước. Phan Ngh c kinh, vi đem cây qut bo v trước ngc, ri xoay người mt cái, lưỡi kiếm sượt qua mt bên tai, mt tơ máu theo đó chy xung

———————————–

Chú thích:

(1) Bn khái nim: gồm: giá trị, giá trị sử dụng, giá trị trao đổi và giá cả

(2) Martin Luther (Martin Luder hay Martinus Luther; 10 tháng 11 năm 1483 – 18 tháng 2 năm 1546) là nhà thần học người Đức, tu sĩ Dòng Augustine, và là nhà cải cách tôn giáo

(3) L Đc (Lourdes) là một địa danh hành hương nổi tiếng của nước Pháp. Địa danh này gắn liền với một thiếu nữ mang tên Bernadette Soubirous.

(4) Tôi có mt gic mơ (I Have a Dream) là tên phổ biến của bài diễn văn nổi tiếng nhất của Martin Luther King, Jr., khi ông nói, với sức mạnh thuyết phục của tài hùng biện, về ước mơ của ông cho tương lai của nước Mỹ, khi người da trắng và người da đen có thể sống chung hoà thuận như những con người bình đẳng. Ngày 28 tháng 8 năm 1963, King đọc bài diễn văn này từ những bậc thềm của Đài Tưởng niệm Lincoln trong cuộc Tuần hành đến Washington vì Việc làm và Tự do. Ấy là thời điểm quyết định cho Phong trào Dân quyền Mỹ. Bài diễn văn, theo giới học giả về thuật hùng biện, là một trong những bài diễn văn vĩ đại nhất trong lịch sử và là bài diễn văn xuất sắc nhất thế kỷ 20

(5) Thương h: hộ buôn bán

Chương 9

ĐÊM TRĂNG NÁO LON LÊ VIÊN (nh)

Oa ha ha ha! Nhìn không ra kiếm thut ca Tiu Bch li li hi như vy, xem ra bình thường khi lun võ cùng Sprite, Tht H, hn ch dùng không đến mt phn mười thành công lc.

Tôi đc ý cười. Hình tượng Tiu Bch trong mt tôi lp tc tr nên vô cùng vĩ đi, không h do mt tay tôi bi dưỡng, văn võ song toàn, dáng v hin ti như rng bay phượng múa, đúng là mt m nhân toàn bích! Tht đáng vui mng a… Khó trách người c đi thường thích luyn võ, hóa ra là có nguyên nhân.

Tên đi sc lang kia đưa tay lau vt máu trên tai, long chong đng lên: “Người đâu! Lên hết cho ta! Bt hn cho ta!” Phn pht! Lp tc có đến hai mươi tên tay sai dưới đài nhy lên thành mt mnh đông nght, xem ra tên sc lang này thích t chc du lch theo đoàn th, cho nên nơi này mi xut hin nhiu tùy tùng ca hn như vy. Tha dp Tiu Bch cùng tên tiu hài t ngc kia bn đi phó vi đám người va nhy lên sân khu, thân th ca Phan sc lang vt lên đnh bt tôi. Đương nhiên, mt người có phn ng linh mn như tôi s nh nhàng mà tránh sang bên cnh, thoát được lc sơn chi tro.

“V công t này, ta thành tht khuyên ngươi hin ti không nên tùy tin ln xn! Bi vì ngươi đã trúng đc môn bí truyn Tô Đan Hng ca ta. Loi đc này không mùi không v, vô hình vô nh, người bình thường tiếp xúc cũng không có gì đáng lo ngi, nhưng ch cn ngoài da có vết thương thì…

Tên Phan sc lang kia trên mt mc dù l v nghi hoc nhưng cánh tay đang đnh tp kích tôi cũng đã buông xung, phng chng đã cn câu.

Tôi c ý nhn nhá, kéo dài âm cui, hai tay chp sau lưng, lc đu t v vô cùng tiếc nui — đây chính là đc chiêu tôi hc được t tam đi sát th “Dit Tuyt sư thái”, cách thc tuyên b cùng đng tác vô cùng đt tiêu chun! Căn c vào kinh nghim ca tôi, đm bo chiêu này tuyt đi có lc sát thương! Mi ln Dit Tuyt sư thái làm đng tác này, huyết áp và nhp tim ca tôi, cùng hng cu, tiu cu, tuyến thượng thn, tt c đu ngay lp tc tăng lên

“Nói mau! B thương ngoài da thì s như thế nào?!!” Ha ha! Qu thc đã cn câu!

“Haizz, nếu là b thương ngoài da…” Nhìn con ngươi ca Phan sc lang sp rt ra khi tròng mt, tâm lý ca tôi tht vô cùng sáng khoái! “Loi đc này vn k huyết… Ri loi đc này trong không khí, nếu gp máu s b hp th li ri theo máu xâm nhp vào lc ph ngũ tng. Người mi trúng đc cũng không có cm giác gì, nhưng nếu đi quá năm bước, ming tt phun máu tươi, tim s b tê lit mà chết. Vì vy loi đc này còn có tên là Ngũ B Phong Hu

“Sao ta chưa tng nghe qua loi đc này bao gi” Phan sc lang vn gi nguyên b dng không tin tưởng.

“Haizz… Nếu như không tin, không bng ngươi c th mt ln tiến lên trước năm bước xem!” Hc hc, tôi cũng không tin hn có cái can đm này. Qu nhiên, Phan sc lang v mt s hãi đng nguyên ti ch, không khác gì b đim huyt.

“Chư v đây, nếu người nào cho rng đc này là gi, thì hôm nay b nhân ch mang theo 5 bao, mi người c vic tiến li đây, không cn phi quá gi gìn. Tc ng có câu: “Người phiêu bt trong giang h, sao có th không mang theo đao”. Ln này vi hành trong giang h, tt nhiên ta phi chun b loi thượng phm” Đám tay sai va ri còn mun công kích Tiu Bch, sau khi nghe tôi nói xong đu ngoan ngoãn buông thiết côn xung, thái đ vô cùng ôn nhu d bo, ch s b Tiu Bch xut kiếm đ thương xut huyết thì s trúng đc.

“Mau ly thuc gii giao ra đây!

“Mun ta giao thuc gii cũng được. Bt quá trước hết chúng ta phi tính toán cho rõ ràng! Mt khúc hát va ri là mt trăm lượng ngân phiếu; mi người ca ngươi dùng ca ta mt bao Tô Đan Hng, tng cng có năm mươi hai người, nếu ta cho ngươi mt bao gii dược, s rng sau này s phát trin thành mi quen, vy đ ta tính chiết khu cho ngươi, hay là c tính là năm mươi bao đi. Tng cng: mt trăm năm mươi lượng ngân phiếu, mt trăm năm mươi lượng bc trng. Chúng ta mt tay giao tin, mt tay giao hàng!

Phan sc lang đưa mt nhìn tên ác nô tài, tên ác nô tài kia ngm hiu ý, lên thuyn ly bc đưa ti trước mt tôi. Nhìn lướt qua kim tra mt chút, tôi ly t trong tay áo mt gói bt phn nh đ trên tay, c ý cân nhc, đang đnh m ming

Ai ng tên ác sư gia kia li ra tay cướp gói bt phn, tôi lin lùi ra sau mt bước, không biết mc đâu ra mt cái chân chó ca mt tên cu nô tài vướng vào chân tôi, khiến tôi lp tc mt trng tâm, ngã v phía sau. Xa xa, nhìn thy ánh mt hong s ca Tiu Bch… Tôi vn đng xoay lưng v phía khán gi, sân khu kch này cao khong ba, bn thước, bên dưới chính là mt nước. Tôi t trước đến gi vn chưa tng hc bơi, không ng rng ln đu tiên th nghim li là kinh nghim nhy cu đy kích thích. Hôm nay ai cu tôi, sau này tôi s tn tình báo đáp. Mt bên vô cùng thành tâm cu nguyn, mt bên nhm mt li.

Mt thy đu ca tôi s chìm vào trong nước

Mt trn long diên hương vt ti, tôi rơi vào mt vòng tay rng ln, m áp.

“Anh hùng! Thiếp nht đnh s báo đáp chàng!” Tôi cm kích m mt ra … A!!!!!!!! Sao li là hn?

Ch thy con báo khóe ming cười bn ct, ôm tôi phi thân bay lên sân khu kch! “Báo đáp thì không cn! Ch cu ái phi sau này có th đ thiên h thái bình, bn cung đã thy vui mng không ngt ri.” Con báo nh nhàng, thp ging thì thm bên tai tôi, trong ging nói còn l rõ mt tia trào phúng.

Tôi vòng vo đo mt, t hi bn thân mt chút, ri thn trng ghé sát vào tai hn tr li: “Ch s không được, tâm nguyn sut đi ca thiếp thân chính là phong nhũ phì đn (mông to vú nở). Nhân sinh chí hướng c đi há có th d dàng thay đi!” Ch thy mt con báo t hng chuyn sang trng, ri li t xanh chuyn thành tím, cui cùng rt cuc xut hin vô s vết rn nt.

Tôi tránh khi vòng ôm ca con báo, sa sang li qun áo, quay tr li. Cht nghe thy mt trn âm thanh hít vào, mi người đu há hc mm, làm sao vy? Tôi s s mt mình, hóa ra là khăn che mt không còn na, có l là va rơi xung nước. Mt trn gió lướt qua, mt cái khăn che mt khác lp tc được gn lên mt tôi, va ngng đu lên nhìn, ch thy khuôn mt xanh mét ca Tiu Bch bên cnh, trong mt va là s tc gin cùng st rut, còn có mt b dng kinh hoàng chưa kp hi phc. Tôi lin vô thc mm cười vi hn.

“Nô tài tham kiến thái t đin h! Nô tài đáng chết, không bo v tt thái t phi nương nương! Thnh đin h x ti!” Tên tiu ngc t va ri quỳ thng xung đt. A! Hóa ra tiu hài t ngc nghếch này là th h ca con báo, xem tình cnh này thì ngay t đu con báo đã ngi mt bên xem kch, tht đáng hn nha!! Tôi xoay người nhìn hn chm chm.

Con báo lơ đnh liếc mt nhìn tôi mt cái, còn nhíu mày trêu tc tôi. A, tôi nh ri, va ri tôi hình như có nói mt câu gì đó tương t như “ch nào t ny”… Đc ti vi con báo ri! Vi thay đi sc mt, tôi hướng con báo mm cười nnh nt, Tiu Bch mt bên sc mt âm trm, chp tay vái chào con báo.

“Tham kiến thái t đin h, tham kiến thái t phi nương nương!” “Thái t đin h, thái t phi nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!” Nhng người trên đài đng lot quỳ xung. Ch t Phan gia va quỳ, va run.

“Bình thân!” Con báo pht pht tay, xoay người nói vi Phan sc lang: “Hôm nay ta mi phát hin thì ra Phan công t ta h rt có hng thú đi vi ái phi ca bn cung.” Con báo nói bâng quơ như th không chút đ ý, song ánh mt thì lnh băng, ta h có sát khí. Ngay c tôi cũng không nhn được mà run lên mt chút. Thì ra tên Phan sc lang kia tên là Phan Th T

“Thn… Thn… Thn… Thn…Không… Không… Không…Dám. Thn… Thn… Thn…Là…Là ngưỡng… ngưỡng m…nương nương… Thnh… Thnh…Đin h… th … th… ti.” B dng cùng thanh âm ca hn tht ging nhau, run ly by, âm thanh khi nói chuyn li còn đ li hiu qu tiếng vang, vng đi vng li.

“Thái t phi xem nên x trí như thế nào?” Con báo nhìn tôi.

“Đin h, thiếp thân cho rng, Hương Trch Quc ca ta t xưa đến nay ly đc tr quc, ly đc đ thu phc lòng người. Hôm nay, Th T cũng chu thit hi không ít, thân li mang kch đc, coi như đã nhn được giáo hun, nhưng đin h phi buc Th T lp li th là sau này không được lp li nhng hành đng tương t na.” Xem ra tên Th T này chng qua cũng ch là mt tên đu óc ngu si, t chi phát trin, hơn na nếu con báo có quen biết hn thì tt nht vn là không nên đc ti.

“Đ ngh ca ái phi rt hay!” Được con báo cho phép, tên Phan Th T đang quỳ gi dưới đt như trút được gánh nng th ht ra, sau đó còn đưa tay lên tri tuyên th, b dáng rt bun cười.

Tôi va lòng xoay người kim tra s bc va kiếm được “Nhưng hình như s bc này không đúng.” Tôi cau mày.

Tên Th T kia kim tra li s bc, nghi hoc hi: “Nương…nương… không… không phi nói… mun… mun mt trăm lượng ngân phiếu sao?

“Ngươi nha! Là ta nói mun mt trăm tm ngân phiếu, nhưng vì sao đây li ch có mt tm ngân phiếu? S rng chng đáng chút tin đi?” Giá tr nh nht ca mt tm ngân phiếu Hương Trch Quc là mt trăm lượng.

“A!” Phan Th T bng tnh đi ng, đúng là b dng ca mt cái chu hoa b v.

“Sao? Th T cho rng mt khúc ca ca thái t phi li không đáng giá mt trăm tm chi phiếu sao?” Khóe ming con báo hình như có nét cười.

“Đáng giá… Đáng giá… Đáng giá… Ch… là … hôm nay thn không mang theo nhiu ngân phiếu như vy… Ngày mai nht đnh s t mình mang mt trăm t ngân phiếu này đưa đến tn ca. Nhưng… nhưng… nhưng thnh nương nương ban… ban… ban cho thn gii dược ca Tô Đan Hng

“Gii dược ca Tô đan hng là Khng tước thch lc, Th T mau chóng ăn vào, nếu không khó gi được tính mng!” Tôi trnh trng đem mt gói bt đu xanh hôm nay va mua được khi cùng đi do ph vi Tiu Bch giao cho Th T, Th T cm đng đến rơi nước mt, mt phen tiếp ly, trút thng vào ming.

(Tô Đan Hng: Ha ha ha! Biết uy lc ca ta chưa! Khng Tước Thch Lc: Ta không phi là bt đu xanh! Ta chính là đc dược. Đnh đnh đi danh ca ta là Trí Nham Vt (đại loại là ẩn dấu trí tuệ tiềm tàng))

Sau đó, con báo đưa tôi tr v Vân ph.

Nhiu năm v sau, mi khi nh li ln náo lon ti Lê Viên này, tôi đu hi hn không thôi. Nếu năm đó không có ln đi chơi ti Lê Viên, có l vn mnh ca nhiu người cũng không vì thế mà thay đi, mà tôi cũng s không rơi vào mê cung lc xoáy tranh quyn đot li

(Chú thích:

Long diên hương (Ambergris): một chất được bài tiết bởi cá nhà táng (cá voi trắng) .

Một túi hương được gọi là long diên hương là chất sáp màu vàng nâu đặc gần như sáp ong , ở dạng khối tròn, cấu tạo gồm những tầng đồng tâm và có thể nặng tới 100kg, có độ đặc gần như sáp ong ; Có trong dịch ruột của cá voi, được tìm thấy khi nổi trên mặt nước hay trên bờ; được dùng rộng rãi trong việc tạo nước hoa.

Khi xát nhẹ, long diên hương toát lên mùi thơm dịu ngọt, người ta dùng long diên hương làm các phụ gia trong kỹ nghệ chế biến hương liệu.

Người ta cho rằng sở dĩ có long diên hương là vì cá nhà táng rất thích ăn mực nang, nó há miệng nuốt cả đàn mực hàng ngàn con vô bụng cho nên những con mực bị cá voi nuốt vào bụng đã dùng mỏ cứng để cắn phá lớp niêm mạc của ruột cá voi, và ruột cá voi đã tiết ra chất kết dính này để tự vệ để chống lại cơn đau. . Chất long diên hương sẽ bài tiết ra ngay sau đó, hoặc được thải ra ngay sau đó hoặc được thải ra khi cá voi chết và cơ thể nó bị phân rã tự nhiên.)

N trư: không th lý gii được vì sao con báo li thích dùng cht thi ca cá nhà táng ~ ~ =_=

Chương 10

ĐÊM TRĂNG NÁO LON LÊ VIÊN (tam)

Va bước chân vào ph, Vân bá gi ca nhìn thy tôi lin kích đng hướng vào bên trong kêu ln: “Đi thiếu gia cùng Lc tiu thư đã tr v. Mau thông báo vi lão gia!” Ri quay đu li nói vi tôi: “Lc tiu thư ca tôi ơi, cui cùng thì cô cũng đã chu tr v. Lão gia đang phát ha phòng khách, ln này thì hai nha đu Sprite cùng Tht H ch s khó bo toàn…

Xong ri, xong ri! Nguy tht ri! Ln này chc chn ph thân s vô cùng tc gin! Tôi rt c, s hãi nhìn Tiu Bch đng bên cnh, Tiu Bch tươi cười trn an, ri cm ly tay tôi: “Yên tâm, có ca ca đây ri.

Còn chưa đến phòng khách, ph thân đã si bước vi vàng ra tn ca đón tôi. Tôi cúi đu đng đó, ánh mt hướng xung đt, quét qua, quét li trên sàn nhà, thc ra là vì không dám nhìn thng vào ph thân.

“Dung nhi!” Mt trn gió lnh thong qua, ph thân đã chy ti bên tôi, lôi lôi, kéo kéo, hết nhìn trái li nhìn phi, trên dưới kim tra k càng, xác đnh trên người tôi không thiếu mt mt cng tóc hay khuyết mt mt miếng tht nào, ri mi như trút được mt gánh nng mà buông tay tôi ra. Tôi vng trm liếc mt nhìn sc mt ph thân mt cái. Tht đáng s! Ging như hàn băng vn năm vy! Bt gp tôi đang nhìn lén, sc mt ph thân li càng thâm trm thêm vài phn, ri không đ ý đến tôi, xoay người, khoanh tay bước đi. Tôi có tt git mình, tht cn thn theo sau ph thân đi vào phòng khách.

Vào đến nơi, tôi lin s ngây người, trong thính(1), nha hoàn, nô bc quỳ đy phòng. Thy tôi tr v đu dùng ánh mt ai oán nhìn tôi. Sprite và Tht H quỳ gia thính, trên người hn lên nhng vết roi rm máu, nhìn tht ghê người, hai bên là my phó dch hành hình ca Vân gia, trong tay cm roi gai, thnh thong li hung hăng qut lên người các nàng. Toàn b đi snh đu tràn ngp s tc gin ca ph thân. Bn h nhân thì câm như hến. Ngay c Phương sư gia cùng cô cô cũng không dám m ming nói chuyn. Không khí im lng vô cùng qu d, khiến âm thanh qut roi càng thêm ghê rn lòng người.

“Dng tay! Không cn đánh na!” Tôi tiến li gn, túm ly cây roi gai trong tay phó dch.

Ph thân thy tay tôi nm ly roi gai lp tc khn trương đng lên. Tôi xoay người quỳ xung: “Ph thân, xin người đng trách pht hai nha đu này na, hôm nay đu là li ca Dung nhi…

“Ph thân, chuyn hôm nay không nên trách Dung nhi, đu là con nht thi xúi gic mui mui cùng con đi chơi. Sprite và Tht H cũng là do con đim huyt. Ph thân không cn trách pht bn h nhân, cũng không cn trách ti Dung nhi, mun pht, người hãy pht mt mình con đi!” Tiu Bch ct ngang li tôi, bên cnh tôi thng tp quỳ xung.

“Đi ca, huynh xem, bn nh đã bình an tr v. Huynh vt v mt ngày cũng đã mt mi, bn h nhân cũng đã b giáo hun, không bng cho bn chúng tr v, huynh cũng nên ngh sm đi.” Cô cô thy chúng tôi quỳ dưới đt thì rt đau lòng.

Thy ph thân vn như cũ không nói gì, Phương sư gia hướng bn h nhân pht pht tay: “Lui hết đi.

Xem ra ln này ph thân thc s tc gin ri. Người chưa bao gi h hng đi vi tôi như vy. Trước kia, cho dù tôi có bướng bnh thế nào, nhiu lm thì ph thân cũng ch cười tr, nhưng xem ra hôm nay đã h quyết tâm dy d tôi ri.

Bn h nhân lc tc lui ra ngoài. Sprite và Tht H được hai nha hoàn khác dìu đi. Ch còn li ph thân, cô cô, Phương sư gia, tôi và Tiu Bch.

“Aizz…” Chúng tôi quỳ trên mt đt ước chng được na canh gi, rt cc nghe thy tiếng th dài nng n ca ph thân: “Đng lên đi!

Tôi nh nhàng th ra, cô cô vi vã bước ti đ tôi và Tiu Bch đng dy.

“Nho nhi ti thư phòng đóng ca t suy nghĩ, nhn ăn mt ngày. Dung nhi li. Các người đu đi xung hết đi.” Ph thân hướng v phía cô cô cùng Phương sư gia huơ huơ tay. Trước khi đi, Tiu Bch lo lng liếc mt nhìn tôi mt cái, tôi mìm cười vi hn, ý bo hn không cn phi lo lng.

Sau khi mi người đi hết, ph thân lin th dài, bế tôi đt lên đùi, nh nhàng xoa đu gi tôi, ánh mt nhìn tôi đã lp loáng hơi nước. Kỳ tht, trong lòng tôi biết ph thân mc dù có tc gin đến đâu nhưng vn rt xót tôi. Nh ti hng ngày ph thân vn thường sng ái tôi, nh ti mình vn thường hay tùy hng làm càn, sng mũi cht cay cay, lin rúc vào trong lòng ph thân, nước mt tí tách rơi xung.

“Dung nhi đng trách ph thân không cho con ra khi ph. Ch là “K tht phu không có ti. Có ti chính là k mang theo vt báu bên người”. Din mo ca Dung nhi như vy, đi ra ngoài nếu đ người khác nhìn thy s sinh ác ý. Thân th con li không th luyn võ đ t bo v mình, cho dù có người che ch, nhưng dù có cn thn my cũng có th ny sinh ra sai sót. Ph thân không cu gì c, ch cu Dung nhi có th bình an thôi. Dung nhi có hiu ni kh tâm ca ph thân không?” Ph thân va xoa đu gi cho tôi, va nói.

“Là Dung nhi không tt, luôn bướng bnh chc gin ph thân. Dung nhi đã ph li tâm ý ca ph thân. Dung nhi v sau s không chy lon na…” Ri hc mt cm thy nong nóng, nước mt không kìm được mà lăn xung. Nhưng cũng có chút nghi hoc, ti sao thân th tôi li không th luyn võ?

“Ngoan! Dung nhi đng khóc, c khóc mãi s biến thành mt nha đu xu xí đy!” Ph thân dùng khăn la lau mt cho tôi, ôn nhu d dành.

“Xu xí mi tt. Xu xí s không khiến ph thân phi lo lng như vy.” Tôi va nc n, va hướng ph thân mếu máo cười.

“Nha đu ngc, bt đu t ngày mai, ph thân s đ Phương sư gia dy con thut dch dung. Sau này ng nh có vn nht, cũng có kh năng che du con mt ca người khác. Vn không cho con hc võ là vì s làm tn thương đến con, hôm nay xem ra vn c phi hc mt cái gì đó. Gi cũng không còn sm na, ph thân đưa con v phòng.” Ph thân véo yêu chóp mũi ca tôi, ri đng dy nm tay, đưa tôi v phòng, t mình đp chăn cho tôi, ri mi yên tâm ri đi.

Hôm sau, Phan Th T t mình mang mt trăm t ngân phiếu đến quý ph nhưng ph thân li t chi không nhn. Tôi không cam lòng, nhưng cũng không dám nói gì, tht là bun bc.

Vì thế vng trm du chút đim tâm đem cho Tiu Bch. Tiu Bch thy tôi không b ph thân trng pht thì vô cùng cao hng, cm ly đim tâm ăn rt vui v.

Sprite và Tht H hn gin không thèm đ ý gì đến tôi, khiến tôi mt na ngày tươi cười vi bn h. Li đem kem Ngc L Tuyết Hoa do Phương sư gia sáng chế tng cho các nàng dưỡng da, ép buc na ngày, hai nha đu kia cui cùng cũng không th cáu knh vi tôi được na. Bui chiu, tôi bt đu cùng Phương sư gia hc thut dch dung. Hình như tôi đã tng nói rng Phương sư gia chính là mt superman ri nh. Thut dch dung này nhìn thì d nhưng hc thì li không d chút nào. Tôi hc na ngày, rt cuc biến mt mình thành mt đng lông da hn đn, đành phi đưa v mt sùng bái nhìn Phương sư gia, khiến cho ông ta va bc mình va bun cười.

Đương nhiên, câu chuyn tôi trn khi ph đã thành đ tài ngi lê đôi mách khp đu đường cui ngõ, ti mi nơi trà dư tu hu, hơn na nghe nói còn lưu truyn nhiu d bn.

Phiên bn ca chính ph: thái t phi cùng quc cu ci trang vi hành, điu tra dân tình. Bui ti, thân chinh xung cơ s cùng dân chúng thưởng thc nhc kch, thái t phi thân thiết hi kiến đi biu Phan Th T, đi biu tham d hi ngh, đng thi nhit tình phát biu.

Thái t phi giơ ngón tay gia ra nói chuyn: K thut y dược ca chúng ta có tc đ phát trin rt nhanh chóng. Trước đây, vic chế đc, đu đc, gii đc chưa th đt đến trình đ chuyên nghip, chưa tha mãn được nhu cu ca xã hi. Chính vì vy, hin nay chúng ta phi không ngng c gng đ phát trin ngành sn xut đc dược mà không cn phi l thuc vào nhng khuôn mu sn có, t đó đưa lch s ngành sn xut đc dược vượt lên mt thi kỳ mi. Cũng trong hi ngh này, thái t phi yêu cu tt c các đa phương cn làm tt công tác phi hp, tăng cường công tác lãnh đo, thiết thc làm tt mi công đon. Thái t phi còn trao đi v nhng kinh nghim mà ngành đc dược đã tích lũy được trong thi gian qua, nàng cũng nghi nhn nhng thành tích mà ngành đc dược đã đt được trong nhiu năm, đng thi hy vng ngành này tiếp tc tái cơ cu và tăng mnh qun lý, đm bo an toàn, tiến thêm mt bước, đ cao cht lượng đu đc, tăng mnh ý thc phc v. Ti hi ngh, Thái t phi đã quán trit thông qua 29 văn kin, đng thi yêu cu các đi biu phi c th hóa ni dung văn kin cho phù hp vi thc tin ng dng ca tng đa phương; tiến hành tng kết công tác đu đc trong hai năm qua và trin khai công tác đu đc, gii đc trong năm ti.

Tham d hi ngh, đi biu các nơi đu phn ánh din biến kp thi v đa phương mình, đng thi lĩnh hi tinh thn văn kin mi, t đó tăng cường công tác tư tưởng, th hin quyết tâm bám sát yêu cu, tiếp tc vng bước trin khai nhim v.

Cui cùng, bui gp mt kết thúc trong không khí vui v và ci m.

(Tác gi: văn kin liên kết mi? N trư: trình đ c văn ca ngươi có hn, không nói như vy ta s ngươi nghe không hiu)

Phiên bn ca gii buôn bán: Vân ph không h là xut thân t thương nhân, ngân phiếu phi dùng cân đ cân, vàng dùng đ trưng bày, bch ngc dùng đ dát tường.

Phiên bn ca gii giang h: nghe nói thái t phi ca Hương Trch Quc chính là đ t ca giáo ch Ngũ Đc giáo Miêu Cương (n trư: giáo ch Ngũ Đc Giáo? Lam Phượng Hoàng(2)? Mn a! M n a!)

Phiên bn ca gii kch ngh: thái t phi thu nh đã bái sư hc hí khúc, là môn h ca Huyn Cơ T, sau t sáng lp ra môn phái mi, được gi là “Dung phái xướng khang

Phiên bn ca ph phường: nghe nói dung mo thái t phi ca chúng ta đúng là tuyt sc giai nhân, xán ln như hoa xuân, yêu kiu như trăng thu, du dàng thanh tú, cao quý, quyến rũ đng lòng người. Nhiu năm luôn dùng khăn che mt, phàm k nào gp qua dung mo ca thái t phi thì không chết cũng b thương. Thái t phi ch cn m ming nói mt li còn hơn c ging oanh vàng, âm điu như làn gió nh thong qua, dư âm còn văng vng bên tai ba ngày không dt, k nào ch nghe qua mt ln thì quá na đu tr nên si ngc. (Tác gi: nghe ging yêu quái quá!) Nghe nói quc cu Vân ph có dáng v tun dt vô song, phong lưu phóng khoáng, kiếm thut xut thn nhp hóa, kiếm chưa ra khi v đã giết chết c trăm mng người. (Tác gi: li mt Ultraman(3) ra đi!)

Không th không cm thán v s xut hin và ta sáng bt ng ca mt ngôi sao. Vì thế, tôi bng nhiên có rt nhiu fan hâm m. T kiến thc v fan cung thi c đi này, tôi mi hiu được khái nim fan trong thi hin đi hàm xúc đến thế nào.

Gn đây, mi bui ti, Vân ph vn thường nghe thy âm thanh “Viu, viu, viu” sau đó là tiếng binh khí va vào nhau lách cách, và nhng tiếng kêu quái đn hn lon: “A. i. Á”. Mãi tn đến khi tri gn sáng, nhng âm thanh này mi dn dn tan đi.

Hng đông, nhìn ra ngoài tường vin, thy thi th cùng binh khí ngn ngang khp nơi, quá na là nhng xác chết mc y phc d hành, đeo khăn che mt. Ln đu nhìn thy, bn nha đu còn kinh hãi hét chói tai. V sau li coi như không nhìn thy gì, c thế vượt qua nhng thi thy mà đi, ai nên gánh nước thì c gánh nước, ai nên quét rác thì c quét rác, t cht tâm lý tăng lên đến cc đi. Nghe nói nhng thi th này hoc là ti cướp tin, hoc là ti cướp sc, còn có k mun đến tìm Tiu Bch đ tranh giành chc võ lâm minh ch, qu thc là không hiu đu cua tai nheo ra làm sao.

Gn đây trong Vân ph, nhng th có màu đ đu rt d b mt. Nào thì đường đ, bt tiêu, son phn, tt c đu c mua li mt, mt ri li mua, đúng là mt vòng tun hoàn ác tính.

Mi sáng, ch cn m ca, s có mt đoàn bà mi ni tiếp nhau không dt đến trước ca Vân ph mun làm mai cho Tiu Bch. Nào là thiên kim nhà XX, nào là tiu thư nhà YY, tt c đu là nhng thiên tiên xinh đp, nhàn thc hào phóng, tinh thông cm kỳ thi ha. Ban đu, Tiu Bch tuy thy phin chán song vn khách khí t chi. Nhưng v sau không chu ni s phin nhiu này lin lnh lùng trng mt, đến gp cũng không chu gp. C ngày trn trong vườn xem tôi cùng Phương sư gia hc cách biến hóa, thay đi khuôn mt.

——————————-

Chú thích:

(1) Thính: phòng khách

(2) Lam Phượng Hoàng: giáo chủ Ngũ Độc Giáo trong tác phẩm Tiếu Ngạo Giang Hồ của nhà văn Kim Dung.

(3) Ultraman: siêu nhân điện quang là đại diện cho lớp người có khả năng và sức mạnh siêu phàm (biến thành khổng lồ, mình thép…) để chống lại những quái thú khổng lồ; là anh cả trong 3 superheroes đứng đầu Nhật Bản. Bạn nào muốn biết anh Ultraman này trông như thế nào thì có thể ra chợ trời mua đĩa 5 anh em siêu nhân của Nhật về xem.

Chương 11

THUT DCH DUNG

Ha ha ha! Tôi, Vân Tưởng Dung, cui cùng cũng đã tt nghip!

Kế tiếp “S kin Lê Viên” cùng hu “S kin Fan cung”, Vân ph t trên xung dưới li điên đo rơi vào “Khng hong dch dung”.

Tôi hoa l xuyên qua mi ngõ ngách trong Vân ph, khi thì dch dung thành nha hoàn, khi thì dch dung thành đu bếp, khi thì dch dung thành gã trông ca, gã sai vt… Đương nhiên, tôi vô cùng hng thú và nhit tình dch dung thành b dng ca đng chí Vân đi thiếu gia Vân Tiu Bch trêu chc nha hoàn trong ph.

Trước kia, rt nhiu nha hoàn ln bé trong ph thm thương trm nh nhan sc khuynh thành ca Tiu Bch, tìm đ mi lý do đến sm v mun, tre già đã có măng mc, xut hin trước mt Tiu Bch.

Nhưng hin gi, nha đu trong ph ch cn va nhìn thy bóng dáng ca Tiu Bch lin lp tc đ mt chy mt. Trong vòng bán kính mười thước xung quanh Tiu Bch tuyt không nhìn thy bt kỳ bóng dáng nha hoàn nào xut hin. Ban đu, Tiu Bch không hiu ti sao nhưng vn rt chi là vui v, không b bn nha đu vây khn cm giác thoi mái vui sướng không ít. Mãi cho đến mt ngày, không biết vì nguyên nhân gì hn li b cô cô giáo hun là làm người phi có chút liêm s, vì vy mi tìm cách làm rõ xem rt cuc là đã xy ra chuyn gì.

Kỳ tht ngày đó, tôi ch kh bo mông nha hoàn Thúy Hoa ca cô cô, nào hay Thúy Hoa lin khóc sướt mướt chy đi bm báo vi cô cô, mun cô cô làm ch cho nàng ta, cô cô gin d v án, lp tc gi Tiu Bch đến giáo hun

Gi đây, bt k già tr ln bé trong Vân quý ph, khi gp mt, trước hết là h nghi đánh giá đi phương mt chút, ri khi m ming câu đu tiên s là: “Lc tiu thư???” đ xác nhn thân phn thc ca đi phương.

Mà tôi, qua mt ln hin thân thuyết pháp, rt cc khiến cho tt c mi người đu thu hiu được cái thâm sâu o diu ca mt vn đ triết hc, đó là mi quan h bin chng gia hin tượng và bn cht… Hai phm trù này có s tác đng tương h ln nhau. Hin tượng là cá bit, hay thay đi và rt phong phú. Bn cht thì ph biến, n đnh. Hai phm trù này luôn song song tn ti không th tách ri. Bn cht quyết đnh hin tượng, thông qua hin tượng đ biu hin ra bên ngoài và ngược li, hin tượng bao gi cũng là s biu hin cho mt bn cht nào đó. Hai phm trù này liên h cht ch vi nhau, trong mt điu kin nht đnh có th chuyn hóa cho nhau. Tôi t phc mình là gii! Như thế nào mà bn thân mình li có sâu sc đến vy, không khác gì Socrates, Aristotle, Talet, Platon, John Locke, Friedrich Nietzsche, Russell, Pythagoras, Immanuel Kant, James(1). Đúng là mt s kết hp hoàn m! (Tác giả: ta thấy ngươi có vẻ giống người điên quá mức rồi! Đề nghị mọi người không nên nhìn trực diện vào nữ trư!)

Trên dưới trong Vân gia: Lc tiu thư xut hin bn phía, chúng ta phát điên là điu tt nhiên. Ch mong sao tht nhanh đến Trung thu, Thái t s đem Lc tiu thư tiến cung, cu kh đ nn cho my trăm người trong Vân ph.

Mi người đu b tôi quy nhiu khp nơi, bi thương mà rơi l. Chân lý luôn thuc v s ít. Đương nhiên, nhng phàm nhân không th hiu được tm vóc vĩ đi ca người đi tiên phong trong cách mng. Phàm nhân Tiu Bch sau khi hiu được chân tướng, đã quyết đnh cùng tôi phân rõ gii hn. Hn đã năm ngày ri không đến gp tôi, tôi đến tìm cũng b gã sai vt ca hn đng ca vin nói rng hn đang bn ôn văn luyn võ nên không rnh đ tiếp khách.

Được ri, tôi tha nhn mt ngày không có Tiu Bch tht vô cùng tĩnh mch, ta như có mèo mà không có chut, ta như có k cướp mà không có ngân hàng, ta như có nhà tù mà không có phm nhân. Cuc sng thế là đã mt đi lc thú. (Tác giả: so sánh kiểu gì mà tạp nham vậy). Núi không t tìm đến tôi thì tôi s đi gp núi vy.

Vì thế, vào ngày th sáu, Tiu Bch bng rùng mình mt cái, bi tôi rt không có ct khí mà dch dung thành nha hoàn Tiu Nguyt ca hn trà trn vào thư phòng. Bước vào thư phòng, thy đi thiếu gia đang đc Thi Tp Tin Triu. Tôi cúi đu đi đến gn ca ri mà hn cũng không ngng lên, ch nhm cht mt. Hai mươi phút trôi qua vn gi nguyên tư thếy, mt trang sách cũng không h lt, ch ngng đu nhìn ra ngoài vin có chút phin chán.

Tôi đi đến bên người hn, hn đang đnh đng lên, thy tôi li gn, ban đu ch thn nhiên liếc mt nhìn tôi mt cái ri li ngi xung. Sau hai giây, đt nhiên có chút vui sướng nghi hoc ngng đu nhìn tôi, hi tôi tưởng mình đã b nhn ra, thiếu chút na thì làm l thân phn. Nhưng ch trong nháy mt hn li khôi phc li dáng v bình thn, ch vào m trà nói: “Ta khát, làm phin Tiu Nguyt rót cho ta chén trà.

TMD(2), dám ngang nhiên sai khiến tôi! Mt mt va thm mng, mt mt oán hn cm m trà rót mt ly. Ta cho ngươi nghn chết! Va nguyn ra, tôi va nâng chung trà lên chun b đưa cho hn. Nào ng chén trà b nước làm nóng, tôi b bng mt cái lin git mình, kh buông tay, chén trà lin rơi xung. Tiu Bch bước vi ti, nm ly tay tôi du dàng thi, trong mt tràn ngp s đau lòng cùng t trách.

“Có đau không? Có phi b bng ri phi không? Có b mnh v làm b thương không? Sao li luôn bt cn như vy? Bo ta làm sao có th yên tâm v mui đây.” Nói xong, mt tay cm ly tay tôi, tay kia thì ôm ly tôi.

Tôi nht thi tc gin, lùi v phía sau. Hay cho Tiu Bch nhà ngươi, ngang nhiên dám quan tâm đến mt tiu nha hoàn như vy, chng nhng dám cm tay, còn mun ôm p na.  Ngày thường còn không biết, khó trách không đ ý ti tôi, hóa ra là gp sc quên mui mui, còn hi tôi lo lng vô ích nhiu ngày như vy. Nghĩ đến đây, tôi không khi cm thy đy mt bng y khut, sng mũi cay cay, nước mt lin chy xung.

“Sao li khóc, Dung nhi, có phi rt đau không? Dung nhi đng khóc, đ ta sai người đi ly thuc tr bng ch Phương sư gia! Dung nhi c chu mt chút, đu là ca ca không tt!” Tiu Bch có chút nóng ny, va cm ly tay tôi, va gi người đi ly thuc.

Đi chút, hn va gi tôi là gì? Dung nhi? Hn nhn ra tôi t khi nào? Tôi ngng nc n, nghi hoc nhìn thn: “Tiu Bch biết ta là Dung nhi sao?

Thy tôi ngng khóc, Tiu Bch như trút được gánh nng lin ôm tôi vào lòng: “Khi mui mi bước vào, ta vn nghĩ mui là Tiu Nguyt. Nhưng khi mui đến gn thì ta lin nhn ra ngay.

Tôi mê hoc chp mt, rt cuc là tôi sơ h đâu? Bn h nhân chưa tng nhn ra tôi, sao Tiu Bch li nhn ra?

“Dung nhi xưa nay thích ung trà ướp hương sen, dn dn thân th cũng mang theo hương ca sen(3). Bn thân Dung nhi không nhn ra nhưng há li có th giu giếm ca ca sao.” Tiu Bch cm ly thuc cha bng t gã sai vt, nh nhàng bôi lên tay tôi.

Nhn biết được mùi hương ca thiếu n, mùi v hương sen mơ h, đm bc như vy mà Tiu Bch cũng có th nhn ra, đúng là còn thính hơn c chó béc – giê. Ch là người này nếu đã nhn ra tôi ri mà vn còn sai tôi pha trà rót nước, tht không tt chút nào. Tôi trng mt như hung thn ác sát liếc nhìn Tiu Bch mt cái, đưa tay qut mt ít thuc m màu trng bôi lên mt Tiu Bch. Vn tưởng rng Tiu Bch s tránh đi, nào ng hn li không tránh, vì vy mà tay tôi v thành công vt màu trng lên mt hn.

Tôi không khi kỳ quái giương mt nhìn Tiu Bch, ch thy hn đang si ngc nhìn tôi. Đôi mt ngày thường lp lánh sáng như sao, gi phút này li như mt đm nước sâu hun hút chan cha n tình. Tôi git mình cúi đu, theo trc giác mun tránh đi. Hn li vươn tay ra, ngón tay thon dài mm mi, va nh nhàng li va kiên đnh nâng cm ca tôi lên, khiến cho tôi đi mt vi hn. Tôi ngng đu lên, nhìn thy mt hn b tôi biến thành mt vch trng, mt vch hng, trông rt khôi hài, không khi cm thy rt vui v mà cười ha ha. Tiu Bch b tôi cười, không biết là nên qun bách hay bun bc, th dài ôm tôi vào ngc: “Mui nha… Mui nha… Đã nhiu ngày không gp, vn tưởng là pht cho mui hết bướng bnh, nào ng cui cùng người chu pht li chính là ta…

“Sau này ca ca đng b mc Dung nhi. Dung nhi ha s không trêu chc bn tiu nha hoàn na.” Không biết vì sao tôi có chút s hãi câu nói tiếp theo ca Tiu Bch, vi vàng ct ngang li hn.

Tiu Bch nhìn tôi như có thiên ngôn vn ng, nhưng li không biết phi làm sao mi có th nói nên li, ging như tri qua mt hi mâu thun ni tâm, cui cùng tt c cũng theo tiếng th dài hóa thành làn khói mà nh nhàng bay đi mt.

Trăng tròn ri li khuyết, khuyết ri li tròn. Tết Trung thu bt tri bt giác chm rãi ti gn. Trong ph t trên xung dưới đu khn cp thu xếp chuyn hôn s ca tôi. Thái giám, cung n trong cung gn đây cũng thường xuyên ra vào Vân ph, bn rn chun b. Ph thân ngoi tr nhng vic liên quan đến chính s, còn phi lo đón tiếp nhng l vt ca bn quan viên. Đi phu nhân Lãng Nguyt cùng cô cô ngày ngày đến dy tôi chút l nghi đi hôn. Nhưng thường thì quá na thi gian tôi trong trng thái hư vô, trng rng, nghe tai này li ra tai kia.

Tiu Bch t sau s kin dch dung, mi ngày đu cùng tôi. Hơn na thi gian càng ngày càng dài, bt quá thường vô thc nhíu mày u bun nhìn tôi. Dù tôi trêu đùa thế nào cũng không th khiến hn thoi mái lên được, ming tuy cười mà ánh mt li không nén được nét bi thương, nét cười không bào gi còn thy xut hin trong đáy mt na.

Kỳ tht tôi cũng có chút thương cm. Dù sao cũng đã cùng vi Tiu Bch là huynh mui sm ti bên nhau sut mười năm, gi phi ri đi, trong lòng không khi có chút m đm. Tôi vn là k vô tâm vô phế, có vào cung hay g cho ai đi na, đi vi tôi ch là chút chuyn nh, chng sao c. Ch là t lúc tôi xuyên không ti Vân gia trong sut mười năm ti gi, luôn được c nhà che ch, tôi đi vi mi người trong Vân gia cũng dn dn ny sinh tình thân quyến luyến. Nếu tôi kháng ch đào hôn, ch s s đem đến cho Vân gia cái ha dit môn. Tôi không th vì sương ngnh ca bn thân mà liên ly đến tính mng ca my trăm người ti Vân gia.(Tác giả: không phát hiện ra là ngươi lại là người có lương tâm. Nữ trư: ngẫu nhiên thôi!) Tuy nói thâm cung ni vin mưa gió khó dò, nhưng ly thế lc ca Vân gia cùng vic được Hoàng thượng ban hôn, thì bn h có th làm gì được tôi. Dù sao thi gian còn dài, hết thy đu có th tính toán k hơn

Trước khi đi, tôi mun lưu li chút k nim cho người nhà, vì thế ngày đêm thêu my ch cái SNOOPY(4) lên cái đm lưng cho ph thân đt thư phòng. Tôi nói vi ph thân rng biu tượng SNOOPY này là đ tránh tà, khi đt trên ghế da vào có th tránh đau lưng nhc mi, li có th phù h cho ph thân. Khuôn mt ca ph thân vn lnh lùng, sau khi nhn được l vt ca tôi, trong mt li có chút hơi nước

Nhng người khác trong ph đu nhn được nhng l vt khác nhau ca tôi. Ch có Tiu Bch là tôi nghĩ c na ngày cũng không biết nên tng th gì. Sau quyết đnh tìm người th khéo tay làm mt hp nhc tng cho Tiu Bch. Nói thì d nhưng làm li không dnhư vy. Nht thi không biết phi tìm đâu ra mt người th có tay ngh. Sau đành phi đi tìm Phương sư gia hi thăm.

Phương Vn nhìn bn v phác tho xu xí ca tôi, nghe tôi nói mt chút v nguyên lý hot đng cơ bn, có chút ngc nhiên nhìn tôi: “Lc tiu thư tht bt phàm, có th nghĩ ra mt đ vt linh hot như vy. Phương m vô cùng bái phc!” Đương nhiên, da mt dày như tôi mt không đ, tim không lon, vui v nhn ly li ca ngi ca Phương sư gia, khách khí nói mt câu: “Quá khen! Quá khen!

Phương Vn đem nhc ph cùng bn v phác tho ca tôi kích đng bước đi. Ngày th hai lin đem hp nhc đến, tôi vn dây cót nghe th, nhng âm điu ca bn “Thư gi Elise”(5) chm rãi vang lên. Lúc y tôi vn nghĩ đau c đu mà không quyết đnh được nên dùng bn nhc nào. Ban đu đnh dùng mt khúc nhc trong v nhc kch H Thiên Nga có tên là “Cái chết con thiên nga”(6) và “Thư gi Elise” trong cùng mt hp nhc. Nhưng ngm li thy cái tên “Cái chết con thiên nga” không may mn, dù tôi rt thích bn nhc này, cui cùng quyết đnh ch dùng bn “Thư gi Elise”.

Tôi li sai người điêu khc mt con thiên nga gn lên hp nhc, rt cuc sau ba ngày mi hoàn thành. Ngày đó, khi tôi đưa hp nhc cho Tiu Bch, hn na ngày không nói nên li, ch cm hp nhc, ánh mt nhìn tôi va phc tp, va thâm sâu như h nước không  thy đáy, nhìn chm chm đến khi tôi phi đ mt cúi đu hn mi thôi.

Xét thy có th tiếp tc s dng tài năng ca Phương sư gia, tôi th đem nguyên lý phát âm cùng bn v phác tho ca đàn violon gii thích cho ông ta mt ln, qun quýt ly ông ta đòi phi làm cho mình. Cui cùng, sau na tháng thí nghim, qu nhiên ông y đã làm được. Cm đàn violon trong tay, tôi không tránh khi cm xúc bùi ngùi, ngn ngang trăm mi, hi tưởng li người thân thi hin đi ca mình. Trước đây, bt k mưa nng, cha tôi vn đu đn đp xe 6km đưa tôi đến mt hc vin sư phm hc đàn ca mt giáo sư âm nhc. Ban đu, trong lòng tôi tràn ngp ni oán hn đi vi cha vì bt tôi hc nhc mà giết chết thi gian vui chơi ca tôi. Li chưa tng cm nhn được trong cây đàn violon nh bé này cha đng biết bao kỳ vng cùng tình thương sâu nng ca cha. Mi ln tôi kéo mt khúc nhc mi, m s lng lng bên cnh nghe, trên mt l rõ v kiêu ngo ln t hào. Em trai tôi cũng đng bên cnh, nhưng li không biết thưởng thc ngh thut, mà ch kêu gào đòi bi thường phí tn tht tinh thn. V sau tôi vì nghn nhn mà chết, có l bn h s rt thương tâm, không biết Lâm Trình phi gii thích thế nào vi người nhà ca tôi. Aizzz… Tôi thế mà cũng hc thói th dài ca Tiu Bch

——————–

Chú thích:

(1)Socrates, Aristotle, Talet, Platon, John Locke, Friedrich Nietzsche, Russell, Pythagoras, Immanuel Kant, James: tên các nhà triết hc ni tiếng thế gii.

(2) TMD: đây là ch viết tt ca mt câu chi trên mng nhưng m Cún ch nh là câu gì. Ai biết ch dùm.

(3) Hương hoa sen: Nguyên văn là hương bc hà.

Haizzz, ban đu dch bc hà thành đóa hoa sen mng manh. Nhưng đến chap này thì thy phi dch là bc hà thì mi chính xác. Nhưng thôi không thay đi na, cho khi lon.

(4) SNOOPY:  bn y đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro