Lời mở

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tôi xin lỗi ông Kim Jong Kook, chúng tôi đã làm tất cả mọi thứ mà chúng tôi có thể làm ... vợ ông không thể qua khỏi ... nhưng con gái của ông đã được an toàn ..." Bác sĩ nói với anh. Tim Jong Kook như bị xé nát, anh không bao giờ tưởng tượng điều này sẽ xảy ra. Họ đã rất vui khi chờ đợi thời điểm đặc biệt này, ngày mà người vợ thân yêu của anh sẽ sinh ra đời con gái của họ. Anh từ từ mở cửa và thấy cô đang nằm trên giường ấy, sau đó nước mắt của anh bắt đầu rơi. Anh đi về phía cô, cố gắng hết sức để có thể bước đi. Anh nắm lấy tay ​​cô, nó lạnh ngất và điều đó khiến anh bật khóc.
"Eun Hye-yah ...", anh thốt lên tên của cô

*Một tuần sau ... * Đảo Jeju *

"WAAAA ... Thật xinh đẹp ..." Song Ji Hyo lên tiếng khi cô nhìn thấy hoàng hôn tuyệt đẹp của Jeju. .Cô đi với trong tay là bản vẽ của mình. Cô muốn phác thảo các đại dương với hoàng hôn. Cô đã đi đến
bên bờ biển và đi đến nơi mà không có ai xung quanh. Cô muốn một nơi yên bình để cô có thể yên tĩnh mà vẽ. Cô ngồi trên ngồi tảng đá trống và bắt đầu phác thảo. Ban đầu thực sự là không có ai xung quanh, nhưng sau đó cô thấy Jong Kook ngồi ở bãi cát và anh đang buồn bã nhìn chằm chằm vào đại dương. Ji Hyo nhìn chằm chằm vào anh. Anh rất đẹp trai với đôi mắt nhỏ của mình, đặc biệt là cái mũi và đôi môi mỏng. Nhưng điều thực sự cô chú ý chính là đôi mắt buồn của anh và sau đó là một giọt nước mắt rơi từ đôi mắt ấy. Ji Hyo cảm nhận được nỗi buồn của anh ấy. Sau đó, Jong Kook đứng lên và bắt đầu đi thẳng hướng ra khơi. Cô vẫn nhìn chằm chằm vào anh nhưng sau một phút thì cô đã không thể nhìn thấy anh nữa. Thoáng qua đầu tiên trong suy nghĩ của cô chính là anh ấy không
thực sự đi bơi vì anh không mặc quần áo bơi. Cô tỏ ra lo lắng. " Nếu anh ấy đi tự tử thì sao nhỉ?? ... Mình nên làm gì? ..." Ji Hyo nghĩ. Cô nhìn xung quanh để kêu gọi giúp đỡ nhưng không có ai xung quanh. Cô nhìn thấy cơ thể của anh đang nổi.

"Aish thực sự ..." cô thốt lên và nhảy xuống nước. Cô bơi về phía anh và cứu anh. Cô đưa anh vào bờ biển. Sau đó, cô ép ngực anh bằng cách sử dụng bàn tay của cô, nhưng anh vẫn không tỉnh.

"Làm ơn hãy tỉnh lại" Ji Hyo nghĩ. Trái tim cô vẫn không ngừng đập thình thịch. Cô sơ cứu cho anh và ép ngực anh một lần nữa. May mắn thay, anh bắt đầu tỉnh. Jong Kook mở mắt ra và anh thấy một hình ảnh mờ của một người phụ nữ. "Mình đã chết sao? ... Có phải đó là Eun Hye? ... Bây giờ anh đang ở đây" Jong Kook nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro