MƯA: An trú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đừng buồn khi nhớ về cơn mưa cũ
Hãy để những ngây thơ hoài niệm yên ngủ...

Nhưng làm sao ngăn được nỗi nhớ triền miên
Ta đã dành riêng một góc trời tuổi trẻ.

Cơn mưa cuối hạ thấm vào lòng, dìu dắt qua mùa thu
Rồi đông lại, rồi xuân về còn miền nao an trú?
Buồn lòng, làm sao cho gió thôi vi vu
Bởi nơi lòng khô cằn chỉ luyến lưu một mùa hạ.

                                                   Thi Ngọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro