mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đêm nay là một đêm buồn vô cùng tận

tôi nằm và nghĩ về những kỉ niệm chúng tôi đã từng có với nhau, chúng cứa vào tim tôi, làm tôi nghẹt thở. tôi muốn dừng lại nhưng không thể, đành nhìn chúng hoành hành một cách bất lực. tôi nghĩ cả về những gì đang chờ đợi trước mắt tôi nữa. một màu đen dài vô tận, tôi đã để mất nhiều thứ, và giờ đây tôi chẳng khác gì, thậm chí hơn, một loser, một kẻ thất bại, một kẻ thua cuộc. thua ai, tôi thua chính bản thân mình

tôi thua những ước mơ cao xa diệu vợi từ khi còn nhỏ, tôi thua trong chính những nỗ lực để đạt tới những điều điều mà thậm chí bây giờ tôi cũng chẳng biết mục đích sống của mình là gì nữa. tôi chẳng biết mình có biệt tài nào, năng lực nào, ham mê nào, say mê cái gì, thích thú cái gì. tôi không thể nào hiểu được bản thân mình, không biết mình đang tồn tại hay đang sống nữa

tôi rất ích kỉ. ngu ngốc. ngu ngốc. tôi làm hoang phí tiền của của bố mẹ. phụ lòng tin của tất cả mọi người. tôi cũng muốn chết, nhưng liệu có cái chết nào không đau đớn và không làm ảnh hưởng tới người khác ?

tôi nên làm thế nào mới tốt ?

trong giấc mơ kia, người ấy nhìn tôi cười rạng rỡ như ánh nắng, ngoài đây, mưa rả rích cho tôi biết đây mới là sự thật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro