hồi ức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đào hoa năm ấy vương đầy , nhân duyên đứt đoạn ...
Bỗng chợt nhìn lên bầu trời cao , cánh hoa đỏ rực rụng lả tả . Dưới đất vài cánh tím bằng lăng cuốn theo dáng nhón đôi chân . Thêm một mùa hè nhẹ nhàng chảy qua góc sân trường , vuột khỏi tầm tay ta như là ngây ngô , như là khờ dại , lại như mộng mơ của một thời thanh xuân ấy .
Chính là khoảng thời gian hai tiết văn trôi qua đứa nào cũng gục
Là bài toán giải mãi không ra
Là đề hoá khó phát khóc
Là tiết thứ tư đứa nào cũng kêu đói
Là sự rung động để sau này thành tiếc nuối duy nhất
Là cậu bạn chưa hẳn là yêu , nhưng không còn tìm lại được
Là một thời chưa hẳn là xa ...
Nhưng đã mất hẳn
Đâu đây tiếng ve kêu dội vào lòng ta , ai cũng nói đừng đi nhưng cuối cùng không ai ở lại ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro