hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ đến rồi, lòng này thật xuyến xao biết mấy!

Hạ về, mang theo cái nắng chói chang của tuổi trẻ hừng hực, mang theo chút nhộn nhịp tưng bừng của tiếng ve kêu ngợp trời, mang theo chút hoài niệm nơi cố hương, chút sắc đỏ của nhành phượng hé nở góc sân trường, mang chút thấp thoáng của tà áo dài trắng nõn nà đung đưa trong gió, chút tiếc nuối của những năm tháng học trò, mang theo cả tâm tư của ai đó, ánh nhìn của ai đó, lên ai kia, lên thân ảnh thướt tha dưới ánh nắng dịu dàng, lên đôi môi đỏ mọng, lên gò má ửng hồng, lên nụ cười trong sáng, ngây thơ như ngày đàu gặp nhau.

Hạ đến, lòng này mang nhiều nhớ thương!

Thương hàng cây xanh thắm, thương mái ngói đỏ au, thương cái nắng ngọt ngào, thương mùi trang sách mới, thương tiếng trống sân trường, thương cành hoa rực rỡ, thương mái tóc thướt tha, thương, thương nhiều hơn thế nữa.

Ta thương, như thể đây là lần cuối cùng, trước khi cái nắng này làm phai màu, trước khi cơn gió này cuốn bay đi, ta thương bằng ánh nhìn âm thầm, thương bằng nỗi nhớ thiết tha, thương bằng lời nói ngập ngừng ở đầu môi, chẳng thể thốt thành lời. Ta thương, thương bằng cả tâm hồn như thế.

Hạ đến, trái tim này đã hẫng một nhịp.

Vì cái nắng quá đỗi nồng nàn, vì cơn gió quá đỗi xinh đẹp, vì hoa phượng quá đỗi rực rỡ, vì ai đó quá đỗi xuyến xao, vì tất cả mọi thứ, quá đỗi dại khờ, quá đỗi non nớt, quá đỗi tươi vui, khiến ta bồi hồi mà nhìn lại, mà mặn mà nơi khóe mắt cay xè, mà rung động như ngày đầu bắt gặp lấy ánh mắt của nhau, ngượng ngùng đỏ mặt.

Hạ đến!

Đến để lấy đi đoạn cảm xúc ngày nào, đến, để lại nơi này, chút kỉ niệm khó phai cuối cùng, còn vương vấn mãi. Đến, để ta nhận ra rằng, khi cơn mưa đầu mùa nhẹ rơi, cũng là lúc, đôi chân này đã dừng lại, ta ngửa mặt lên trời, để giội rửa hết thứ xúc cảm còn sót lại, trôi theo dòng nước miên man, trải dài đến vùng đất vô tận, ươm mầm cho thứ tình cảm lớn lao, chẳng hề hối tiếc.

#hathidieu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro