Bài thơ: MÙA HẠ ĐÃ QUÊN (Nguyễn Lâm Anh Kiệt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi gởi cho em một mùa hạ: 

Mùa hạ đáng yêu và ngẩn ngơ 

Trong giờ ra chơi cầm thương nhớ, 

Lặng lẽ theo sau với dại khờ. 


Tôi gởi cho em một đợi chờ: 

Đợi chờ kẹp chắc những câu thơ

Vì sao tim vẫn còn chưa mở: 

"Em là mùa hạ của riêng tôi?" 


Vạn lời bối rối cũng đành thôi 

Mùa hạ đáng nhớ xa cách rồi 

Sân trường kỷ niệm còn hơi thở, 

Mà thiếu hồn tôi với giấc mơ. 


Giọt buồn rớt xuống xóa bài thơ; 

Dòng mực tim tím xin phiêu lãng 

Tìm về năm tháng xanh như mộng, 

Mà đời chợt thấy tuổi đơn côi. 


Mùa hạ đáng nhớ đã quên tôi; 

Mùa hạ đáng nhớ quên mất rồi: 

Quên tôi trên tháng ngày trôi nổi; 

Quên tôi không giã biệt đầu môi. 


Mùa hạ đáng nhớ đã quên tôi 

Tình yêu đầu ấy còn câu hỏi: 

"Nếu dáng xa xôi còn hội ngộ, 

Liệu màu phượng đỏ có ngây ngô?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro