Chương 1: Quen thuộc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là thứ 2, một ngày mở đầu cho một tuần tràn đầy năng lượng đối với Lan Ngọc, em đã thức dậy từ sớm khi mặt trời còn chưa ló dạng để ôn lại bài chuẩn bị lấy điểm mười từ môn mà mình yêu thích nhất - môn văn. Giữ tinh thần háo hức ấy sau khi đã chuẩn bị tập sách đầy đủ em đi tắm và vệ sinh cá nhân một lần nữa xong hết thảy, em mặt vào bộ đồng phục trắng viền xanh đen của trường. Đồng hồ điểm 6h30.

-Em cất tiếng thưa:" Thưa ông bà ngoại con đi học" rồi liền xỏ chân vào đôi dày sandal màu đen tự tin bước đi đến trường để lại tiếng "uhm" vui vẻ của ông bà ở phía sau.

Lan Ngọc thường đi bộ đến trường vì em thích ngắm nhìn phong cảnh làng quê mộc mạc, từng cây dừa, khóm hoa dại mọc ven đường trôi qua chầm chậm trước mắt em và đặc biệt do.. nhà em gần trường chỉ vài mét.
Sau khi đến trường em bước vào lớp liền xà vào chỗ ngồi của mình rồi bắt chuyện rôm rã với mấy đứa bạn về mấy chuyện linh tinh về mấy môn chuẩn bị thi cuối kì 1, đứa thì than đề cương quá dài, đứa thì than môn không cho đề cương.

-Thằng Nghĩa bạn thân chí cốt của em reo lên:" Đề dài hay ngắn thì mầy cũng có thèm học đâu bày đặt than thở". Tụi em liền phá lên cười vì vốn dĩ đứa than thở kia là con nhà 3 đời làm chủ hụi và nó có ước mơ làm chủ hụi lớn nhất cái vùng này nên việc học nó chỉ cần trên 5 điểm là bữa đó nó khóc bù lu lên rồi.

TÙNG...TÙNG...TÙNG nghe tiếng trống nguyên nhóm Lan Ngọc liền tay sách nách mang nào sách, nào vở, bút ra sân trường để soạn bài, ôn bài rồi học bài chống chế trong giờ chào cờ một hình ảnh vừa giận mà cũng thật dễ thương của thời học sinh tươi đẹp.

Khi thầy cô và học sinh đã ổn định chỗ ngồi, tiếng chị dẫn dắt buổi sinh hoạt cờ quen thuộc cất lên:" Đã đến giờ thực hiện buổi sinh hoạt chào cờ mời thầy cô và các bạn học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ". Lúc đứng lên em liền hướng mắt nhìn chị gái quen thuộc ấy không ai khác chính là Nguyễn Phạm Thùy Trang học sinh lớp 9/1 vừa xinh đẹp, tài năng, học giỏi và cực kì thân thiện, đem cực kì nhiều thành tích cao quý về cho trường nên không khó hiểu khi tất cả giáo viên kể cả cô hiệu trưởng quyền lực, khó tính nhất trường lại quý chị như viên ngọc Estrela de Fura rực rỡ. Cả trường gần một nghìn người không ai là không biết đến chị, kể cả Lan Ngọc.

Lan Ngọc đã biết đến chị từ năm cấp 1 và luôn đem lòng yêu quý, xem chị như một nữ thần mà noi theo tính cách lẫn thành tích học tập của chị như một người hâm mộ lâu năm. Ánh mắt của em chưa bao giờ long lanh như cách em được nhìn ngắm chị. "NGHIÊM, đằng sau quay.... CHÀO CỜ CHÀO....Quốc Ca" tiếng chị lại cất lên vừa nghiêm nghị pha một chút ngọt ngào chẳng bao giờ em cảm thấy chán khi đến lúc chị hô khẩu hiệu điều động. Sau khi cả trường hoàn thành việc chào cờ đầu tuần, chị lại thông báo thành tích thi đua của các lớp.

Tuần này đến lớp chị tổng kết nên hôm nay em lại được nghe giọng chị nhiều hơn một chút, vào những tuần lớp khác báo cáo em sẽ chẳng quan tâm mà học bài hoặc nói chuyện với mấy đứa bạn của mình nhưng hôm nay đóa hoa hồng trong lòng em đang phát biểu nên em đành gác lại mọi chuyện chỉ để nghe chị phát biểu.

-Thùy Trang:" ... lớp về nhất là lớp 9/1 578 điểm, lớp về nhì là lớp 6/3 460 điểm, lớp về ba là lớp 8/2 459 điểm... lớp về thứ 18 là lớp 7/2."
Em chẳng bất ngờ với kết quả này vì lớp chị về nhất là điều hiển nhiên, chỉ cần điểm thi đua của chị đối với trường là đủ gánh cả lớp lên mây huống hồ chi lớp chị lại toàn nhân tài. Chị đã xong nhiệm vụ của mình liền bước vào trong phòng hội đồng, còn em thì chỉ mong tiết chào cờ qua thật nhanh để được vào lớp vì trời đã đứng nắng, em cũng chẳng tha thiết gì ngồi dưới cái nóng 35°C này.

"Buổi chào cờ đến đây là kết thúc" tiếng thầy tổng phụ trách van lên các lớp liền đứng lên, tiếng nói chuyện như ông vỡ tổ, ai nấy xếp ghế ngay ngắn về chỗ cũ rồi bước về lớp.

-Lan Ngọc để tập lên bàn rồi ngồi xuống một cách uể oải:" trời ơi khỏe quá thoát rồi, nắng gần chếc tao tưởng tao xĩu tới nơi."
- Bích Ngọc:" thôi dậy đi mầy chuẩn bị tới tiết mày iu thích kìa, nay đứa nào xung phong trả bài đi nha tao xin trốn hehe"
-Lan Ngọc:" để chị cứu mấy em, mấy em yên tâm".

Cả đám la lên:" hú hú...Tụi con iuuu mẹ nhiều lắm, mẹ Nho xinh đẹp mẹ Nho dễ thương mẹ Nho tuỵt dời". Em nghe vậy thì cười khanh khách, nghĩ mấy đứa này chỉ giỏi nịnh mà cũng dễ thương lắm.

Hết 15 phút đầu giờ, cô giáo chủ nhiệm cũng là cô dạy văn lớp Lan Ngọc bước vào, cô với phong cách nhẹ nhàng, hiền dịu nhưng pha chút nghiêm nghị đứng ở bục cả lớp liền đứng lên chào cô, cô phất tay ý bảo ngồi xuống cả lớp liền ngồi xuống bắt đầu dò bài trong lo lắng, đứa niệm gì đó mà em chẳng hiểu, đứa giả vờ như đã học.

-Cô bảo:" hôm nay có ai xung phong không?" Lan Ngọc liền dơ tay cô thấy em liền kêu em lên. Sau khi trả lý thuyết về bài thơ "Bánh Trôi Nước" một cách trôi chảy và một số câu hỏi phụ về sự nghiệp sáng tác thơ ca của thi sĩ Hồ Xuân Hương cô liền đánh giá:" Bạn Ngọc soạn bài tốt, có học bài và trả lời tốt những câu hỏi phụ ngoài lề, cô cho bạn 9 điểm và cộng một điểm xung phong nhé". Em liền gật đầu cảm ơn cô và quay về chỗ ngồi.

Sau 2 tiết văn dài đằng đẵng cuối cùng tiếng trống cũng văng lên TÙNG ...TÙNG ...TÙNG... Cả lớp liền chào cô rồi rã ra nhóm thì đi chơi, nhóm thì ở lại lớp nói chuyện rôm rả cả một sân trường. Bỗng thằng Sang chạy qua chỗ nhóm Lan Ngọc kêu lên:" êh ehee có kết quả rồi nè"

-Thằng Đức nói:" Kết quả dụ dì ba". Cả nhóm Lan Ngọc trong ngóng Sang liền đưa điện thoại lên cho cả đám coi. Sang nói:" kết quả thi học sinh giỏi tỉnh có rồi nè, trường mình nhiều giải lắm mà chị Trang đạt thành tích cao nhất luôn nè, giải nhất tỉnh môn Tiếng Pháp ảo chưa".

-Bích Ngọc liền nói:" Chỉ giỏi đó giờ mà, hồi năm cấp 1 lận đứa nào học chung trường với chỉ mà không biết, cũng ghê thật Tiếng Pháp khó chết mà chỉ đánh bại mấy đứa Thành Phố học chuyên luôn." Bích Ngọc cảm thán một tràn.

- Nghĩa liền đùa:" Không biết bả ăn gì giỏi dữ ta, chắc qua xin ăn ké hahah".

Em nghe mọi người nói liền đỏ ửng mặt không biết vì đang tự hào hay hôm nay thực sự nóng như em nói. Em cứ đứng đó nghe rồi cười tủm tỉm một mình tự cảm thấy vui vui trong lòng.

-Thằng Sang lên tiếng:" mày làm gì cười một mình dậy trời, người ta đạt giải có phải mày đâu???"

- Lan Ngọc liền bảo:" kệ tao chung trường phải biết tự hào dùm chứ sao". Em liếc nó một cái sắc lẹm nhưng bông đùa thôi đằng sau đang che giấu ý tứ.

- Sang:" uh hít vía đi để mốt được như người ta tụi bây ơi, mà nè... nghe nói bà Trang học giỏi vậy mà không có một mối tình đầu luôn, khó ai cua được bả lắm quá trời đứa chết nhục dưới tay bả". Lan Ngọc tự nhiên cảm thấy lòng mình cảm thấy hứng thú khi nghe chuyện này, mà trước giờ chuyện tình cảm của người khác trước mắt em đều nhạt nhòa.

- Đức nói:" Người ta lo học mày ơi, gia đình người ta khó chắc vậy... ủa sao mày biết". Đức giật mình thắc mắc.

- Sang:" chị tao học chung lớp, bạn thân mà sao không biết được hé hé." Sang tự tin nói.
Không biết thế lực nào khiến em thốt ra câu:" Tao đem chị ấy về liền đây nè, tao cua chị đó cái một" quả thật nhan sắc của em có thể khiến mọi người gục ngã trước mắt, một nét đẹp thuần khiết nhưng lại pha chút sắc sảo, cá rằng lúc em 18 tuổi em sẽ trờ thành mỹ nhân muốn ngọt ngào có ngọt ngào muốn quyễn rũ có quyến rũ mê người. Lan Ngọc rất tự tin vào khả năng của mình, vốn dĩ em đã từng quen kha khá người chỉ cần qua nhắn tin, trai có gái có nhưng đó cũng chỉ là sở thích quái đãn của một học sinh tuổi nổi loạn như em.

Cả đám liền ohhh lên:" Bị ảo tưởng hả má, đối với ai cũng được nhưng tụi tao cá mày có lên trời cũng dễ hơn cưa đỗ bà chị học bá kia nha, cá gì cũng cá."

-Em thấy vàng đến nơi liền bảo:" Vậy mỗi đứa đưa tao 100k nếu tao cưa đỗ được chị ấy nhá, ngược lại tao đưa mỗi đứa 100k" gương mặt em đang cực kì tự tin và sâu bên trong đang cảm thấy háo hức đến điên người.

- Đức bảo:" thoi mày khoải, bao cả nhóm đi ăn được rồi, trong túi không có nhiu bày đặt làm màu, coi như tụi tao tốt bụng chừa đường cho mày lui đó." Đức nhìn Lan Ngọc với ánh mắt khinh bỉ, mấy đứa kia thì hua theo chống mắt lên coi em thảm bại ra sao.

Hết giờ ra chơi________VÀO HỌC_________
Trong đầu Lan Ngọc nếu không tập trung vào bài là liền nghĩ đến hình bóng chị lúc sáng...
_________________Ra về________________
20:00pm
Em vừa học bài xong liền cầm điện thoại tìm kiếm acc facebook của chị, chỉ trong vờng 10 phút em đã tìm ra, ai bảo em là stalker chuyên nghiệp cơ chứ.

ND Lan Ngọc đã gửi tin nhắn cho bạn

Hiii chị, chị có phải là chị Trang học lớp 9/1 Trường X không ạ?????

Nguyễn Thùy Trang
Uh tôi đây

Oh vậy đúng người rồi nè,
cuối cấp rồi mà sao
lớp trường lớp
9/1 có
thể dành thời
gian rep tn e thế,
vinh hạnh quá

Học cũng phải nghỉ ngơi chứ em
Mà em là ai thế,
sao lại nhắn với tôi kiểu đó?

Hahah em chính là thiên thần ở trên trời
muốn trở thành vitamin cười cho chị=))))

Trong lòng Thùy Trang lúc này nghĩ lại có thêm một người nữa sao, mà đây... lại là nữ, nói chuyện cũng được đó. Để xem nhóc này muốn làm gì. Chị cười nhẹ một cái...

BNT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro