Mùa hè của Wonwoo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wonwoo không thích mùa hè.

Vì sao hả? Bởi vì mùa hè thì trời nóng, nhưng không phải nóng thường, mà là cực kì nóng. Mà trời nóng thì sẽ đổ mồ hôi nhiều nên sẽ rất khó chịu.

Mỗi năm cứ đến hè là Wonwoo chỉ muốn ở trong nhà suốt thôi, nhưng muốn là muốn thế, vì còn phải đi làm nữa nên bất đắc dĩ phải chường mặt ra đường.

Ghét nắng nóng là vậy, nhưng có một hôm Wonwoo tự dưng muốn đi leo núi. Trước khi đi thì cậu háo hức lắm, nhưng chỉ vừa đi được một phần tư chặng đường thôi là cậu đã bắt đầu hối hận rồi. Tối hôm đó về nhà là cậu không còn một chút sức lực nào luôn, nhưng dù có mệt thế nào đi nữa thì trong lòng cậu vẫn cảm thấy vui vui. Chắc tại đi nắng nên đầu óc cậu có vấn đề rồi.

Mùa hè ngoài nắng nóng thì còn có mưa nữa. Cái này thì có đỡ hơn thật, nhưng Wonwoo cũng không thích lắm đâu. Trời mưa thì sẽ rất mát và sảng khoái, nhưng chỉ khi cậu không trực tiếp đón từng giọt mưa bằng cả cơ thể của mình. Wonwoo có thể thề rằng trên đời không gì cực khổ bằng những khi bị bệnh, kể cả khi đó là bệnh cảm thông thường. Chắc ai cũng hiểu cái cảnh bị sổ mũi rồi hắt hơi liên tục nó bức bối và khó chịu đến mức nào phải không? Điều đáng nói ở đây là người khác cảm thấy như thế nào thì cảm giác của Wonwoo gấp đôi như thế, giống như là cực hình vậy.

Bởi vậy mà cứ đến mùa hè là Wonwoo phải chịu khổ sở như thế đấy.

Có điều... Wonwoo cũng không thực sự ghét cay ghét đắng mùa hè đâu, bởi vì cậu sinh ra vào mùa hè mà.

À thì... lí do cơ bản là vậy.

Lí do chủ yếu là vì mùa hè của Wonwoo có sự hiện diện của một người khác nữa. Nhờ có người đó mà chuyến leo núi của cậu trở nên rất vui vẻ, đến mức mà cậu có thể chìm vào giấc ngủ với nụ cười trên môi. Nhưng mà cậu vẫn không hiểu tại sao lại có người to xác mà tính tình lại như con nít như người đó. Điển hình là một hôm người đó nổi hứng muốn tắm mưa, đáng sợ hơn là Wonwoo lại hưởng ứng, thành ra hôm đó người ta cứ nhìn hai người như sinh vật lạ. Mà cũng vì cái tính con nít đó mà người kia bị sốt nằm một chỗ, báo hại cậu thức trắng cả đêm. Kệ, coi như trả ơn lần trước cậu bị bệnh đã chăm sóc cậu. Mà thực ra người đó đương nhiên phải chăm sóc cho cậu rồi, ai bảo hết trò lại đi tỏ tình dưới mưa cơ chứ. Bảo yêu người ta thì phải chịu trách nhiệm thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại thì Wonwoo vẫn không thích nổi mùa hè, nhưng mà vì mùa hè có sinh nhật của cậu nên cậu sẽ thích nó một chút. Mà thực ra cậu nghĩ mình sẽ thích mùa hè một chút nữa, bởi nếu không có mùa hè, thì cậu sẽ chẳng bao giờ có được một người tên Wen Junhui làm người yêu đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro