Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gửi anh mấy mùa hạ đã qua!

Cơn mưa hạ trút xuống, xóa nhòa cái nắng gắt, xóa cả hàng nước mắt trên đôi gò má em...

Mưa rồi, từng hạt tí tách rơi, rơi cùng những mảnh vỡ và nỗi nhớ nơi con tim yếu đuối này. Em thích mưa, vì anh như mặt trời trong mưa, ôm lấy em vào lòng để sưởi ấm, bình yên làm sao, hạnh phúc làm sao!

Mưa đến rồi đi, để nắng ghé lại, ánh nắng chói chang, chiếu rọi cả một góc trời, mang hơi ấm đến muôn nơi. Nhưng tại sao, nắng chẳng đến với lòng em... Tại sao nắng bên em mà em chẳng còn thấy ấm áp...

Có lẽ vì anh yêu mưa, còn em thì yêu anh... Phải chăng, em đã dành quá nhiều nỗi nhớ thương cho mưa nên chẳng thể nhớ nhung nắng? Phải chăng, vì trong lòng chỉ có dáng hình anh nên dù vất vả bao lâu em vẫn đợi chờ?

Tình yêu của chúng ta như sợi tơ, dệt nên yêu thương, dệt nên nỗi nhớ, nhưng càng dệt lại càng mỏng manh. Đứt đoạn rồi... Tình yêu của chúng ta như mưa, ấm áp, bình yên, dữ dội, rồi cũng tắt ngấm. Tình của chúng ta, phút chốc ngọt rồi đắng chát...

Xin gửi nỗi nhớ mênh mang này vào gió, gửi tiếng yêu tha thiết này vào giữa mây trời, gửi cả những trận mưa trong tim vào miền quên lãng.

Em sẽ tìm lại em giữa đất trời mênh mông, sẽ tìm lại yêu thương giữa biển trời lộng gió!

Em thôi yêu mưa rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro