「oneshot」

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


i.

Mùa tuyết năm ấy rơi đẹp thật anh nhỉ?

Mùa tuyết năm ấy anh và em lại cùng nhau ngồi trong quán trà sữa trước cổng ký túc xá. Quán trà sữa mà ngày nào chúng ta cũng đều đến.

Mùa tuyết năm ấy vẫn có ly trà sữa chocalate dành cho em và ly trà sữa khoai môn dành cho anh.

Mùa tuyết năm ấy, thật tuyệt vời vì bên cạnh em còn có anh.

ii.

Mùa xuân năm nay không tốt lắm, ánh nắng đâu không thấy, suốt ngày chỉ có mây rồi mưa, chán chết.

Mùa xuân năm nay ít ra còn có anh. Vì anh sẽ là ánh nắng của em.

Mùa xuân năm nay thật đặc biệt, anh đã chủ động hôn em, sao hôm nay vị trà sữa khoai môn lại ngọt ngào như thế?

Mùa xuân năm nay, em phát hiện ra em đã quên mất ánh mắt anh thật buồn, tựa như không khí ngoài trời vậy. Mây che đi mặt trời, ánh nắng dường như biến mất, giống như anh, anh cũng dường như biến mất vậy. . .

iii.

Mùa hạ năm nay không nóng cũng không quá lạnh.

Mùa hạ năm nay, em nhìn dáng vẻ nhỏ con của anh trong chiếc áo cộc tay đang loay hoay làm việc.

Mùa hạ năm nay, vẫn có ly trà sữa khoai môn nhiều đá cho anh, nhưng lại xuất hiện thêm một ly trà sữa khoai môn khác nữa.

Mùa hạ năm nay, anh lại cười tươi, nụ cười như muốn lấn át ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ. Anh thấm ít mồ hồi vào chiếc khăn quanh cổ, nghiêng đầu hỏi, em thay đổi mùi vị rồi phải không?

Mùa hạ năm nay, em chua xót gật đầu, không muốn tỏ ra yếu đuối trước anh. Bởi vì em nhìn thấy, lúc anh bước đi, đôi chân anh dường như muốn ngã khụy xuống mặt đất.

Anh mệt mỏi lắm phải không? Bởi vì em nghĩ, đây sẽ là ly trà sữa khoai môn cuối cùng em được uống cùng anh.

Mùa hạ năm nay, một mùa hạ buồn, đứa em trai nhỏ hơn anh bốn tuổi, lần đầu tiên em biết xót cho một người.

iv.

Mùa thu năm nay, em và anh cùng nhau lại ngồi trong quán trà sữa quen thuộc.

Mùa thu năm nay, vẫn là ly trà sữa chocolate nóng cho em, ly trà sữa khoai môn nhiều đá cho anh. Em nhớ, em đã xoa đầu anh, hỏi rằng anh là người hát chính đấy, mùa này đang lạnh, tại sao lại uống nhiều đá như vậy?

Mùa thu năm nay, anh lại cười thật tươi, ấm áp từ nụ cười nơi anh như muốn phá tan bầu không khí lành lạnh ngoài trời, anh nói, sở thích là một điều đáng sợ em ạ.

Mùa thu năm nay, nụ cười của em thật gượng gạo, em nhìn ra ngoài trời, chút tuyết đã rơi. Và em chợt nhớ lời anh vừa nói.

Anh à, anh là sở thích của em đấy, và nếu như anh rời xa em, em phải làm thế nào đây? 

Vì sở thích là một điều đáng sợ, như anh nói vậy.

Mùa thu năm nay thật khác với những mùa thu năm khác, ly trà sữa chocolate năm nay cũng thật khác, vị đắng nghét làm em nghẹn lại, em thật muốn khóc anh ạ. 

v.

"Luhan hyung, đừng đi..."

Mùa tuyết năm nay, em ngồi lặng lẽ một góc trong quán trà sữa quen thuộc của chúng ta, gọi một ly trà sữa chocolate cho em, một ly trà sữa khoai môn cho anh.

Mùa tuyết năm nay, em nhìn hai ly trà sữa đã tan ra hết, sau đó nhàn rỗi đứng dậy đi về.

Mùa tuyết năm nay, thật tiếc là không có anh đi cùng. Em dựa vào bức tường chúng ta từng cùng nhau chụp hình. Lặng lẽ giấu tiếng thở dài. Đâu đó ở đây, tiếng bài hát "Baby don't cry" của nhóm chúng ta được phát lên anh ạ.

Lời bài hát tựa như thay lời em muốn nói cho anh vậy...

Ánh nắng mai đầu tiên tan chảy
Rực rỡ như em đang rơi xuống
Đôi mắt anh từng một lần lạc lối,
Những giọt nước mắt cuối cùng cũng rơi  

Mùa tuyết năm nay, tuyết vẫn rơi, chỉ là em không biết vì sao trong khi tuyết rơi đẹp đẽ như thế, em lại thấy mùa tuyết năm nay thật buồn.

vi.

"Sehun, lên sân khấu nào!"

"Em biết rồi Suho hyung, các hyung cùng cố gắng nhé!"

"Sehun, lại đây hyung nói chuyện một tý." 

"Vâng ạ?

"À thôi, không gì, cố gắng lên nhé, đây là concert cuối cùng của chúng ta năm nay đó."

"Dạ vâng, Chanyeol! Hyung cũng làm tốt nhé!"

Mùa tuyết năm nay, em đã biểu diễn thật hăng say, như để quên đi cơn đau buồn đã đeo bám em hơn ba tháng.

Mùa tuyết năm nay, em chợt nhận ra, em có thể tập quên anh, không quá đau đớn, tựa cánh hoa cuối cùng từ giã nơi cành cây, em nhận ra, em có thể từ bỏ anh - nơi dựa dẫm cuối cùng của em, hệt như cánh hoa cuối thu ấy.

Mùa tuyết năm nay, nhìn đội hình chỉ có mười người, em chợt nhận ra ánh mắt của em thật giống với ánh mắt của Chanyeol hyung, hệt ánh mắt của anh ấy vào ngày Kris hyung rời nhóm vậy.

Mùa tuyết năm nay, em đã thật dũng cảm, em đã hát bài Miracles in December trong nước mắt, em đã nhớ Chanyeol hyung đã ủng hộ em thật nhiều, anh ấy đã ôm em, rồi cùng em khóc, cùng em hát.

Mùa tuyết năm nay, nhóm chúng ta thật thiếu vắng đối với fan, nhưng đối với EXO, không có gì là thiếu vắng cả, vì em biết, anh vẫn còn trong tim mười con người này, đặc biệt là trong tim em.

Và anh biết không, em vẫn không ngờ, lời bài hát như những gì em muốn nói với anh, còn hơn cả bài "Baby don't cry" nữa.

Tôi đang gắng sức tìm em, một người dường như vô hình
Tôi đang vùng vẫy kiếm tìm, một người tôi không thể nghe thấy
Tôi nhận ra những điều trước đây tôi không thể nhìn thấu
Tôi nghe được những điều mà trước đây tôi không thể nghe
Sau khi em đi, một sức mạnh trong tôi lớn dần, thứ mà trước đây không hề có.

Mùa tuyết năm nay, mặc dù không còn anh, nhưng em vẫn sẽ nói rằng:

Mùa tuyết năm 2014 ở Seoul vẫn đẹp lắm anh ạ. Còn ở Bắc Kinh, Luhan, anh cảm thấy như thế nào?


*


- Giáng sinh vui vẻ nhé mọi người ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro