TỈNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ấy dỗ tôi vào giấc mộng phiêu du
Với bầu trời và duy nhất một vì tinh tú
Cô ấy dỗ ngọt tôi vào giấc ngủ
Giấc ngủ vụng về,
Tôi lọt thỏm giữa u mê.

Cô ấy mang trái tim tôi về bên cháy bếp
Bập bùng đốt nó trong tiếng lép xép cuồng si
Ánh lửa mê muội bước tôi đi,
Tôi lò dò tìm đường vào nơi nàng đang đứng
Ánh lửa bập bùng,
Rồi vụt tắt bởi những thờ ơ.

Tỉnh dậy đi hỡi những giấc mơ,
Vì chẳng qua nàng chỉ là ảnh ảo
Có yêu mi đâu mà đêm ngày ảo não
Mi vứt trái tim mình ở xó xỉnh nào đi.

Tỉnh dậy đi hỡi kẻ ngốc cuồng si
Chỉ có mi mới nghĩ nàng yêu thật
Rồi lao vào vòng đớn đau chật vật
Mi thất tình, lần nữa, lần thứ ba.

Tỉnh, tỉnh, tỉnh...
Kẻ trăng hoa,
Mi vờn sắc xuân ngày qua ngày lại
Lại vì một người không yêu mà đâm ra tệ hại.
Tỉnh,
Tỉnh lại nào!
Kẻ chỉ biết đơn phương.

-Vũ- 040217

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro