Tôi đã thấy thanh thản chưa?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một con số không tròn trĩnh.

Mất một số không, mà sao thấy đau xót nhiều đến vậy?

Nghĩ tích cực thì miễn dịch đã được tạo ra.
Dù đã tiêm ngừa khá nhiều lần, nhưng vẫn còn có chút phản ứng. Sốt. Sụt cân. Chán ăn. Đau lòng.

Sốc. Chối bỏ. Chạy trốn. Đau đớn. Chịu đựng. Chấp nhận. Và cuối cùng, thanh thản là đây....

Là giả vờ diễn kịch rằng mình ổn (làm quá) là giả vờ mình rất tươi vui (làm màu) giả bộ mình độc thân vui vẻ vân vân ..... Tất cả chỉ để che giấu một con tim non nớt. Một cõi lòng tan nát. Tê tái trong mùa đông.

Hỡi thế gian tình là gì? Mà đôi lứa hẹn thề sống chết có nhau...?

Lỗi ở ai?
Lỗi ở ai đặt niềm tin vào nhiều nên thất vọng nhiều.
Thế thôi.
Không quay đầu.
Không oán hận.

Tự nhủ lòng rằng mình cũng có đối xử tốt hoàn toàn với người ta?
Có cho một danh chính ngôn thuận?
Hay chỉ hãnh diện vì có một món trang sức đeo bên mình?
Có hề một cảm xúc, một cảm giác loạn nhịp? Không hề.
Chỉ là trò chơi, thiếu tôn trọng. Vậy thì trách cứ ai? Cho đi tôn trọng, mới nhận lại tôn trọng. Cho đi vui vẻ, mới nhận lại hạnh phúc. Cho đi bao dung, mới nhận lại rộng lượng. Cho đi chân thành, mới nhận lại lòng tin.
Còn mình, cho đi những gì? Cho thù hận. Dối trá. Đùa giỡn. Cười cợt. Nhiếc móc. Sỉ vả. Thì nhận lại cũng bấy nhiêu mà thôi...

Thế thì người ta cũng có quyền không thật lòng với mình. Âu cũng là hoà. Ko thua. Ko thắng.

Bình thản thật sự chưa.
Tự trong tâm.
Tâm phải tịnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngẫm