Chap bốn:Nước mắt rơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và lúc đó..Cậu mới nhận ra rằng đó là một người có tên là Oyakata..Và rồi cậu được chính Oyakata nuôi dạy..Cậu coi Oyakata như một người cha thứ hai của mình..Oyakata đã nuôi nấng và dạy dỗ cậu đến khi cậu được cho là một trụ cột!!Lúc đó..Cậu*Mui hiện tại*Cảm thấy choáng váng..Rồi..Cậu nghe tiếng ai đó..
-Mui..Muichirou....Cậu..Cậu..Cậu tỉnh..Tỉnh lại đi!!Muichirou!!-
-*Là..Là Tanjirou đúng không?!*-
-Ahh?!Cậu..Muichirou tỉnh rồi!!Muichirou tỉnh rồi!!-Tanjirou nói thật to với vẻ vui mừng..Và nhìn cậu như..Có chút nước mắt..
-Ưmm?!Tanjirou..Tomioka?!Hai người..Sao lại ở đây?!-Muichirou hỏi*Đã trở về hiện tại*
-Đây..Là lỗi của tôi..Tôi đã không bảo vệ được cậu..Tokitou..Xin lỗi..-Thuỷ trụ Tomioka khá lúng túng với câu nói của mình nhưng mặt vẫn đơ ra như những lúc trước..
-Không..Không..Cũng là do tôi sơ xuất thô....-Chưa nói xong cậu đã bị ngắt lời bởi Tanjirou
-Tokitou..Cậu..Cậu đã ngủ li bì suốt 5 ngày đó!!Có biết không?!Tớ..Tớ lo..Cho cậu..Lắm á..-Mặt Tanjirou hiện rõ nét lo lắng và ân cần..
Nhưng khi Tanjirou đưa cho Muichirou mảnh giấy trong nhà cũ của cậu..*Thật ra Tan phải đi làm nhiệm vụ với Zen cùng với mấy đàn anh khác..Đã vậy còn là nhiệm vụ ngay nhà của Mui nên..Lúc đi vào kha khảo xem có gì bất thường thì thấy mảnh giấy..Và thế là..Đem về thôi.. :>*
-Tanjirou?!Giấy gì vậy chứ?!-
-Thì cậu cứ đọc xem..-Tanjirou hối hả đọc tờ giấy đó..Cũng vì phần tò mò thôi.
-Thôi được rồi..-
*Bên trong tờ giấy*
Muichirou..Anh..Anh hai của em đây..Chắc hẳn là hồi đó..Em ghét anh lắm đúng không?!Vì anh lúc nào cũng chỉ biết quát,hét vào mặt em thôi..Và còn nói những điều xúc phạm đến em..Lúc đấy..Anh nói không nên lo những thứ không liên quan đến cuộc sống của em đúng chứ?!Thực ra thì..Chỉ vì nó..Chỉ vì lo quan tâm đến những thứ không liên quan đến cuộc sống của mình mà cha mẹ đã..Ra đi vĩnh viễn..Anh làm như vậy..Chỉ vì không muốn mất em..Em..Là người duy nhất anh còn trong cuộc sống này..Nhưng..Anh không nên làm quá lên..Và điều cuối cùng anh muốn nói..Xin lỗi em..Muichirou
Yuichirou
Khi đã đọc xong tờ giấy đó..Cũng là lúc Tanjirou và Tomioka đi ra ngoài..Và lúc đó...Những giọt nước mắt..Rơi lã chả xuống tờ giấy đã ngã vàng..Là nước mắt Muichirou..Phải..Là nước mắt của cậu!!Cậu đang khóc..Khóc vì đã mất đi người anh duy nhất..Khóc vì vẫn còn lại thứ quan trọng nhất..Và hơn hết..Khoác vì vui..Vì hạnh phúc khi biết được rằng..Anh hai..Yuichirou của cậu không hề ghét bỏ cậu như cậu từng nghĩ..Cậu khóc..Cậu khóc rất nhiều..Khóc vì anh hai..Và khóc vì sự mất mát..Và sau khi đã bình phục lại hoàn toàn..Cậu đã đi về nơi chốn cũ..Là nơi cậu từng sống với anh hai..Cậu nhìn tấm bia mộ của cha,mẹ và anh hai..Lòng cậu một lần nữa đau xót xa..Cậu có cầm nước mắt..Ra chợ mua vài bó bông với vài cây nhan..Cậu đặt bông,nhan xuống..
-Cha,mẹ,anh hai..Con..Con đã về thăm ba người rồi đây..Con..-Cậu lại thấy mắt mờ đi..Vì những giọt nước mắt ấy lại tuôn..Sau một hồi..Cậu lau mắt..Đứng lên..
-Con..Tới lúc con phải đi rồi..Ba người..Hãy chờ con..Sẽ có ngày con quay về..-Chỉ nói thế thôi..Rồi cậu quay đi..Bước những bước chân chậm rãi và nặng triễu..Và bỏ lại..Tấm mộ màu trắng..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#myluc8