Chap 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước vào phòng họp điều đầu tiên là tìm kiếm anh, anh vẫn thơ ơ và không quan tâm đến mọi thứ. Mọi người cười đùa, hỏi thăm, chào đón tôi, chỉ riêng anh. Với anh một câu quan tâm tôi khó đến vậy sao, anh có thể nhìn về phía tôi một chút, một chút thoii được không? Để tôi biết được trong mắt anh còn có tôi.

Reborn bước vào với kế hoạch tác chiến với nhà Millfiore, những nhiệm vụ quan trọng và thập phần nguy hiểm được giao cho từng người. Tới anh là người nhận nhiệm vụ cuối cùng, tôi không thể bình tĩnh được sự bất an xâm chiếm cơ thể tôi. Tôi không muốn đây là lần cuối được gần anh.

Reborn yêu cầu tôi và mọi người ra ngoài, tôi không thể ra. Lần đầu tiên kể từ khi quen Reborn tới giờ tôi cãi lại, không nhường nhịn. Tôi phải biết, tôi cần biết nhưng anh lên tiếng đuổi tôi ra ngoài. "Đừng làm phiền tôi",sao anh không cảm nhận được sự lo lắng của tôi. Hay anh không còn muốn bên cạnh tôi nữa.

Tôi bước ra ngoài không thể để anh biết tôi khóc, không thể cho anh biết tôi yếu đuối. Đợi anh bên ngoài mỗi phút trôi qua tưởng chừng như cả thế kỉ.

Anh đi ra để Reborn ở lại, thấy tôi nhưng anh vẫn lướt qua.

Đau.

Lần đầu tiên đứng đứng trước anh mà tôi có đủ cam đảm nói nhiều như vậy, giữ anh lại ăn tối, để tình cảm này tôi muốn nói ra hết, nhưng anh từ chối. Tôi chết lặng, những lời muốn nói sao không thoát ra được.

Trong chúng ta, ai đặt tình cảm nhiều hơn nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro