Chúng ta là anh em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió bay thoảng qua, thổi vào bên trong căn phòng màu trắng đơn giản, làm lạnh thiếu nữ lười biếng.

"Tư, dậy đi, anh đưa em đi học!" Anh nhẹ nhàng bước vào phòng, gác một chân lên giường, ghé xuống.

"Không muốn!"

"..."

Anh lặng lẽ ngắm nhìn người con gái trước mặt, ánh mắt hiện lên vẻ khó hiểu, thâm sâu không có đáy.
Thấy không có động tĩnh gì, cô lười biếng mở mắt chầm chậm. Đôi môi nhẹ cong lên chu ra "Anh không nên vào phòng của con gái!"

Hừm.

"Em trễ rồi!" Anh nâng gáy cô lên, mặt đối mặt, mắt đối mắt, hai bên nhìn chằm chằm vào nhau.

"Anh..."

"Hửm? Có chuyện gì sao?"

Cô mỉm cười tươi tắn dịu dàng nhìn anh "Không có! Chỉ thấy trên mặt anh có chút gì đó...không diễn tả được!"

Anh nheo mắt lại ... rồi mở ra. Đưa đôi tay thon dài mà gân guốc nhéo má cô " À! Chỉ là dính chút đẹp trai! Không sao!"

...

Cô đúng là cạn ngôn rồi. 18 năm sống với anh biết rõ anh là người thế nào. Tuy nhiên có chút không quen nha!

"Hôm nay là sinh nhật của em! Em muốn nghỉ học! Em muốn ở bên anh! Không lìa xa dù chỉ một phút một dây nào!" Cô chắc chắn cầm cuốn lịch hình batman bên cạnh giường giơ lên dí sát vào mặt anh.

"Anh biết."

"Chúng ta đều biết!"

"Được! Chỉ hôm nay! Em muốn gì đều nghe em hết!" Anh chậm rãi nhả ra từng chữ từng chữ một nghe rất lọt tai cô.

"Em muốn đi chơi công viên!"

"Được."

"Em muốn ăn gà rán!"

"Được."

"Em muốn mua quần áo"

"Được."

"Em..."

"Muốn gì?"

"Muốn anh yêu em!"

"..."

"..."

"Được không?"

Anh nhìn cô gái trước mặt đưa tay xoa hai má của cô, ánh nhìn dịu dàng, lời nói xót xa "Ai cũng được, chỉ có em là không được!"

"Vì sao chứ???" Cô bực mình thắc mắc, cô biết rõ tình cảm của mình đối với anh, biết rõ, biết rất rõ!

"Chúng ta là anh em! Em còn nhỏ, không hiểu yêu là gì, đợi đến khi em lớn, chúng ta sẽ nói sau!"

Có người từng nói lời nói là vũ khí sát thương lớn nhất, khiến cho người người nghe nhà nhà nghe đều đau đớn đến tuyệt vọng, mất hồn như bị ma ám. Cũng có khi, lời nói làm ta sung sướng đến phát điên, hạnh phúc tới phát khóc, ngạc nhiên đến không nói lên lời. Cuối cùng, cô cũng thấy được rồi!

Cô im lặng hồi lâu, khoé mắt cay xèn xẹt. Anh làm cô đau, đau đến tuyệt vọng rồi. Năm chữ CHÚNG TA LÀ ANH EM này thức tỉnh cô rồi! Nhưng, là cô không muốn tỉnh lại, muốn mãi mơ mộng về giấc mơ đẹp như tiên, có anh, có cô, là có chúng ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro