Chap 1: Hải Vọng anh là ai???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Châu đứng dựa cửa phòng tôi sau bữa cơm tối:
- Chị,em muốn nói chuyện với chị 1 chuyện.
- Chuyện gì vậy?
Nhìn vẻ mặt nửa đùa nửa thật của Trịnh Châu tôi tỏ ý nghi ngờ. Trước đến giờ,hễ cậu ta nói câu " nhờ vả" thì y như rằng đang ủ mưu bày trò gì đó không hay ho.
Trịnh Châu hớn hở nhảy tót lên giường,tôi đưa tay đánh.Đã mấy lần cấm cậu ta không được leo lên giường của tôi nhưng cậu cứ cười xòa rồi thôi,vẫn cứ cười xòa rồi thôi,vẫn cứ hành xử như đó là giang sơn của mình.
- Em nói cái này,chị đừng mắng em nhé.
Nghe cái giọng ngọt ngọt như mía lùi này,tôi bắt đầu cảm thấy có gì không ổn.
- Đừng có lôi chị vào mấy trò rảnh rỗi của em,chị không có thời gian.
- Nghe em nói đã,em tin chị sẽ làm được. Chị giúp em theo đuổi một chàng trai được không?
Tôi giật mình,nhìn cậu ta trân trân. Lẽ nào sở thích xưa nay của cậu ta đã thay đổi!!!
Trịnh Châu xua tay:
Đừng có thể hiện cái bộ mặt không trong sáng ấy. Đầu óc chị nghĩ lung tung rồi đấy. Chỉ là vì em thích một cô gái. Nhưng theo điều tra,em biết được cô ấy đang si mê một người. Nhảy vào ngang, e hơi kỳ. Vậy nên chỉ có cách khiến anh ta thích người khác thì cô ấy mới từ bỏ hu vọng thôi.
Tôi nghe chuyện này còn vô lý hơn cả việc đùng một cái được qua Châu Âu du lịch. Tôi lấy đâu ra bản lĩnh đi quyến rũ người khác chứ.
- Chị đủ sức hút làm chuyện đó ư?
Có phải em bị mất trí rồi sao?
Trịnh Châu nhìn lại tôi,suýt nữa thì gật đầu. Nhưng cậu ta biết cho dù tôi có tự khống chế bản thân mình thì cậu ta cũng không được phép hùa vào. Ít nhất vào lúc này,thử gật đầu xem,cậu ta sẽ bị ăn đòn no nê.
- Do chị của em chưa ra tay thôi. Chỉ cần chị mỉm cười,nhíu mày kiêu kì là khối người tình nguyện.... chết rồi...
Tôi lườm Trịnh Châu vì cái giọg điệu mỉa mai.
- Mà nghĩ mới lạ,Trịnh Châu xưa nay tự nhận chưa từng thất bại trước cô gái nào cũng có ngày hôm nay sao? Thật là hả dạ quá!!!
Tôi đắc ý đáp trả. Trước giờ Trịnh Châu luôn tự hào về ngoại hình của mình và luôn miệng cge6 bai tôi thấy mình chẳng kém cạnh gì. Nhưng thực tế đến lúc này tôi vẫn độc thân còn Trịnh Châu đã trải qua rất nhiều mối tình,là kẻ sành sói trong công việc yêu đương và lấy lòng các cô gái.
Trịnh Châu đột nhiên giựt lấy tay tôi đặt lên ngực trái cậu:"Chị ơi,hình như thay đổi rồi. Là rung động thật sự đấy. Trước mặt cô ấy,em không nói được một câu nào cho trọn vẹn. Dù cô ấy không xinh như người khác,nhưng sao em toàn suy tư tới cô ấy"
Bộ dạng dở hơi của Trịnh Châu,đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy. Lẽ nào đó là tình yêu đích thực trong truyện thuyết mà mấy cô em đồng nghiệp vẫn thường nói với tôi. Gặp đúng người mà khiến bản thân không thể điều khiển nổi cảm xúc của chính mình.
********************************
Tôi thuận tay tát vào má Trịnh Châu một cái.
- Đủ rồi,mau tỉnh lại đi. Trước đây, mỗi lần gặp sếp lớn của chị,chị cũng ăn nói không suôn sẻ. Không lẽ chị cũng bị rung động trước lão bụng phệ đấy?
-Là thật đấy. Lần này chị nhất định phải giúp em. Việc cụ thể thế nào em cũng mách nước cho chị. Chị không được từ chối.
Trịnh Châu lấy trong túi quần một mảnh giấy để lên bàn tôi rồi chạy ra ngoài, không để tôi nói thêm câu nào.

11 giờ đêm  rồi. Mình đi ngủ đây. Mai mình viết tiếp nha.
Chưa xong phần 1 đâu
Mong mn ủng hộ🙂🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro