HÔN LỄ ~ TOGETHER FOREVER !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời khắc quan trọng nhất cuối cùng cũng đã đến. Hôm nay là ngày kết hôn của Tú với Lập, Khoa với Bảo. Đương nhiên trước ngày kết hôn Tú không được ngủ chung với Lập. Anh bức bối lắm, không được kề cận bên vợ yêu sao chịu nổi nhưng vì sự nghiệp kết duyên trăm năm anh đành nhẫn nhịn chịu đựng. Thế là Lập qua ngủ chung với Bảo bỏ mặc hai chú rể kia cô đơn lẻ loi.

Hôm nay mọi người trong nhà đã dậy từ sớm để chuẩn bị trang điểm, thay lễ phục. Bà Nguyệt vào phòng hai chàng dâu của mình. Bà cầm theo hai hộp quà nhỏ đưa cho hai người, bà vui vẻ nói:

" Hôm nay là ngày các con chính thức là ngườ nhà của Hồng gia ta. Mẹ có quà muốn tặng hai con. Các con mở ra xem đi, coi có thích không. "

Lập và Bảo đưa hai tay ra nhận, đỏ mặt nói: " Con cám ơn mẹ! "

Hai người mở quà ra xem. Bên trong mỗi hộp là một sợi dây chuyền bằng vàng có kèm hạt ngọc trai rất to. Hai người nhìn nó ngắm nghía rồi tấm tắc khen: " Dây chuyền đẹp quá! Tụi con rất thích. "

Bà cầm dây chuyền lên đeo vào cổ từng người: " Mẹ mong các con sẽ được phù hộ được bình an. Cuộc sống hôn nhân thuận hòa, khỏe mạnh không bệnh tật. "

Lập, Bảo cảm động gật đầu: " Chúng con xin nhận tấm lòng của mẹ. Chúng con cám ơn mẹ nhiều lắm! Tụi con sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận!"

Lễ cưới tổ chức không lớn lắm, họ chỉ mời những người thân trong gia đình và bạn bè thân thuộc đến. Ở đây cũng có vài cặp có vợ là nam nên coi chuyện kết hôn đồng giới là bình thường không có gì phải kì thị cả. Tú và Khoa đứng sẵn ở lễ đường chờ chàng dâu của mình xuất hiện. Hai người ăn bận đẹp trai, tiêu soái hơn hẳn mọi ngày. Lòng người nào người nấy nôn nao không biết chừng nào họ mới tới. Làm người ta trông mong gần chết luôn.

Cuối cùng hai chàng dâu cũng xuất hiện tại lễ đường. Duy khoác tay Bảo và Lập mỗi người một bên. Do ba mẹ đều không còn nên Duy thay mặt đàn dâu làm chủ. Ba người đi dần dần bề phía hai chú rể. Bốn nhóc con xếp thành hai hàng cầm giỏ hoa lên rải trên thảm đỏ. Duy trao chàng dâu cho hai chú rể, cười cười nói: " Hai em nhớ chăm sóc Lập và Bảo thật tốt. Bây giờ anh dâu thay mặt hai em trai mình gửi gắm cuộc đời của chúng lên tụi em. Các em nên nhớ rằng hai đứa nó còn có người anh này sẵn sàng ra mặt bảo vệ. Anh xin chúc các em hạnh phúc, mãi mãi yêu thương nhau. "

Tú và Khoa khoác tay vợ mình, đứng thẳng người nói với Duy: " Tụi em nhớ rồi! Tụi em sẽ mang hạnh phúc đến cho vợ mình. Cám ơn anh dâu!"

Hai nhóc con Khang và Lâm cảm động, chớp chớp mắt nói với Tú và Lập: " Baba đã là vợ của ba rồi a. Tụi con mừng lắm đó. Từ nay baba không cần phải bươn chải cực khổ kiếm tiền một mình nuôi tụi con nữa. Bởi vì đã có ba đây chia sẻ trách nhiệm cùng baba rồi. Tụi con đúng là thường ngày hay chọc phá baba nhưng tụi con thương baba nhất nhất luôn. Ba mà ăn hiếp baba, tụi con sẽ ra mặt trả thù dùm baba. Tụi con hứa đó. Baba móc nghéo đi!"

Lập xoa đầu hai nhóc con đưa ngón út ra móc nghéo: " Baba cám ơn hai con. Hai con ngoan lắm, baba thật hạnh phúc vì các con hiểu chuyện đến vậy. "

Hai nhóc ước định với cậu quay qua nói với anh: " Ba nhớ chăm sóc baba cho chu đáo. Không thì baba chờ tuyệt chiêu súng nước với ớt bột đi. Hí hí!"

Tú đuổi hai nhóc đi, cười nói: " Ba biết rồi, nói nhiều quá. Các con mau đi về chỗ ngồi để ba còn cử hành hôn lễ! "

Hai nhóc cùng hai anh lớn hậm hực lon ton đi về chỗ ngồi. Ba chờ đi đêm nay ba sẽ gặp trở ngại tân hôn cho mà xem. Tưởng ăn baba tụi con dễ lắm chắc. Baba tụi con đáng giá hàng ngàn tấn kẹo và đồ chơi đó. Ba đắc tội sai người rồi nha!

Cha sứ thực hiện nghi lễ kết hôn. Bốn người đọc lời thề xong liền trao nhẫn cưới. Tú và Khoa đeo nhẫn cho vợ rồi cầm tay hôn lên ngón đó. Lập và Bảo cười trong hạnh phúc cầm nhẫn lên đeo lại cho chồng. Cha sứ tuyên bố nghi thức kết hôn hoàn tất. Từ nay hai cặp vợ chồng này sẽ được ơn trên ban phước gặp nhiều điều may mắn trong cuộc sống hôn nhân.

Hai chú rể ôm chàng dâu mình hôn môi thắm thiết. Họ mãn nguyện vô cùng, sau bao nhiêu khó khăn cuối cùng họ đã đến được với nhau. Tiếng vỗ tay reo hò từ bên dưới quan khách. Ai nấy đều mừng cho bốn người họ. Hạnh phúc tuy đơn giản nhưng lại khó kiếm tìm. Cuộc đời này có thể gặp được người mình yêu là điều may mắn và tuyệt vời nhất.

Sau khi đã cử hành hôn lễ mọi người được xe đưa đến nhà hàng nổi tiếng gần đó ăn tiệc. Đoàn xe gắn đầy hoa hồng nối tiếp nhau đến nhà hàng. Một khung cảnh náo nhiệt vô cùng. Tại bữa tiệc chú rể và chàng dâu đi từng bàn kính rượu. Tú không cho Lập uống rượu nhiều chỉ cho nhấp môi một miếng. Ai cũng đừng hòng ép uổng cậu ngoài anh ra. Còn Bảo đang mang thai đương nhiên rượu được thay thế bằng nước trái cây. Khoa không muốn ảnh hưởng sức khỏe của vợ con mình. Anh là bác sĩ mà, phải kĩ tính mấy vụ này mới được. Trong bữa tiệc có mấy cô nàng y tá, bác sĩ là đồng nghiệp của Khoa. Họ thật không ngờ vị bác sĩ đẹp trai mà mọi người ước ao bấy giờ thành hoa đã có chủ. Không ngờ lại ôn nhu chăm sóc vợ mình chu đáo đến thế kia chứ. Tiếc quá trời quá đất, biết trước là mấy cô trùm bao bố hốt bề nhà nuôi rồi. Ai mà chịu cho nổi được trời, nhờ có đám cưới này của anh em bác sĩ mà mấy cô đã trở thành hủ nữ từ đây. Mấy cô nhất quyết về đọc truyện đam mỹ thử coi nó hấp dẫn ra sao. Cuộc đời FA có trai mới hết, cuộc đời hủ nữ sao thiếu được trai.

Chúc rượu rồi bốn người về bàn ba mẹ ngồi ăn uống. Trong dàn người thân còn có cô em họ Hồng San mấy năm trước làm Lập ăn dấm chua nhưng cũng nhờ cô nên chuyện tình Tú và Lập mới chính thức bắt đầu. Cô cười cười kính rượu Lập:

" Anh dâu, em kính anh. Chúc anh hạnh phúc, chồng cưng chồng chiều, con đàn cháu đống. "

Lập cầm ly rượu lên nhấp môi uống một ngụm nhỏ: " Cám ơn em! "

Cô kính rượu Bảo xong quay qua tám chuyện với cậu: " Anh dâu, em nghe nói hình như lúc trước anh hiểu lầm em với anh họ thì phải. Anh họ nói anh ghen ghê lắm á, tối đó uống rượu say đánh ảnh một trận tơi bời hoa lá! "

Lập xấu hổ cúi đầu, rù rì nói: " Làm gì có vụ đó. Anh đúng là có ghen tị thật chứ có đánh Tú hồi nào đâu. Em nhìn tướng hai người là biết ai có khả năng bầm dập hơn thôi. Anh Tú xấu xa cái gì cũng nói cho được. Con trai mà bà tám như con gái. Đáng ghét!"

San mắc cười, nói với Tú: " Anh họ à, anh cũng gian trá quá a. Vừa ăn cướp vừa la làng. Vợ anh hiền vậy chắc bị anh ăn hiếp suốt ngày quá! "

Tú xảo trá nhìn cô: " Đương nhiên anh phải ' ăn ' vợ chứ. Thịt vợ anh thơm ngon lắm, chỉ độc quyền mình anh được ăn. Anh đóng tem khóa tủ rồi. "

Lập đạp chân anh, đỏ mặt mắng: " Anh nói gì đấy hả! Nghiêm túc ăn uống đi, nói chuyện bậy bạ gì đâu không. Em không phải bưu phẩm đâu mà đóng tem. Anh đại sói xám háo sắc này! "

Cô chống tay lên cằm ngưỡng mộ: " Vợ chồng hai người hạnh phúc quá đi thôi. Ai nhìn vào đều sẽ ngưỡng mộ đến chết cho coi. "

Tú tự hào nói: " Đương nhiên rồi. Không phải em nói có bạn trai rồi sao. Khi nào để anh uống rượu mừng của em đây. Anh mong chờ ngày em mất tự do lắm! Hahah! "

Cô miên man chìm đắm trong biển tình: " Ừm thì em không biết nữa. Anh ấy nói là muốn tự nhiên đột kích bất ngờ để em hạnh phúc. Anh ấy nói sắp chuẩn bị đủ tiền cưới em rồi nha. Chắc không lâu nữa đâu. Hihih. Tự nhiên anh nói chi làm em mong đợi quá hà. Ngại quá ngại quá! "

Tú cười khẩy, chọc ghẹo cô: " Em mà cũng biết ngại sao. Mặt em dày cộm chỉ thua anh thôi chứ đâu. Em không phải đứt dây thần kinh xấu hổ rồi à. Mà công nhận bạn trai em chắc cũng thứ dữ giống em rồi. Có việc cầu hôn thôi mà cũng nói đột kích nghe thấy ớn. Làm như đi ra chiến trường không bằng. Hay là do em điên quá nên hắn cần trang bị vũ khí phòng bệnh não trước. Chắc vậy rồi! "

Cô bị chọc tức liếc anh nửa con mắt: " Anh đáng ghét vừa thôi chừa cho người khác với. Bao nhiêu tật xấu anh đều ôm hết ai chịu cho nổi. Anh dâu xui ba đời mới gặp anh! Hứ! "

Tú âu yếm ôm Lập hôn một cái: " Ai nói vậy. Anh đây sẽ chăm sóc vợ chu đáo cho coi. Sủng em ấy tới tận mây xanh luôn. Em chờ mà thèm nhỏ dãi đi! Hahah! "

Cậu vừa ngượng vừa hạnh phúc trong lòng. Anh nói vậy chắc mai mốt cho mình đè ảnh một lần ha. Anh nói chiều mình mà, mong đợi quá đi. Hihi!

Suy nghĩ của cậu trái ngược hoàn toàn với cậu. Chiều cậu là anh cho cậu thoải mái, sướng dục tiên dục tử, nằm yên chờ anh chăm sóc. Tú mắt sáng lắp lánh ánh kim cương mong mỏi đêm động phòng hoa chúc của hai người.. :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro