Volume 22- Chapter 230-Nỗi lo của Tử Thần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương quốc Vương Long.

Vương quốc này chỉ có thể được miêu tả với từ kì lạ.

Chiều cao của các tòa nhà không đồng nhất và mọi người đều ăn mặc không bình thường.

Không có nỗ lực nào trong việc thiết lập lại trật tự thành phố, quán trọ của nhà thám hiểm được xây dựng ngay cạnh đây trông không khác gì dinh thự của một quý tộc.

Võ đường của phái Kiếm Thần được xây dựng ngay đối diện với võ đường của phái Bắc Thần.

Dù không có gì ấn tượng về sự thống nhất, nhưng dù gì đây vẫn là một nơi sôi động.

Không có phân chia tầng lớp.

Đây là một quốc gia được xây dựng dựa trên chế độ nhân tài ( người tài giỏi sẽ là người nắm quyền lực ) và chủ nghĩa đế quốc.

Sau khi đến một đất nước như vậy, tất nhiên tôi sẽ đi thẳng tới Cung điện của hoàng gia ... Kỳ thật không phải.

"Vì chúng ta không có địa vị ở đây, chúng ta không thể cứ thế di chuyển bằng cách sử dụng quyền lực được."

Đó là những gì tôi học được ở Milis.

Khi làm việc với chính phủ, tôi cần phải cho họ biết tôi là ai để không bị coi nhẹ, xem thường.

Nhập gia tùy tục.

... Dù vậy lần này hơi khác một chút, nên tôi cần phải chuẩn bị và hành động cho phù hợp.

Vì thế, chúng tôi đến "Đại sứ quán"

Đại sứ quán gì?

Tất nhiên, đó là đại sứ quán của Vương quốc Asura.

Ariel là một thành viên lớn trong của "Tập đoàn" chúng tôi.

Vì vậy, đương nhiên Vương quốc Asura là người chống lưng cho Tổ chức của Orsted.

À không, ngược lại chứ? ...

Orsted mới đang hậu thuẫn cho Vương quốc Asura.

Chà, dù gì thì, việc mượn ảnh hưởng của Vương quốc Asura sẽ đảm bảo được mọi thứ sẽ không trở nên tồi tệ như hồi ở Milis.

Trước hết tôi sẽ mượn một bộ quần áo trang trọng và một chiếc xe ngựa từ đại sứ quán.

Sau đó đi đến cung điện với một lá thư có đóng dấu hoàng gia của Ariel.

Tất nhiên, tôi đã gửi cho Ariel một bản sao chỉ thị của mình và nhận được sự cho phép.

Cô ấy trả lời [Trong trường hợp có một trận chiến quyết định xảy ra, hãy tính cả tôi trong số tiềm năng chiến tranh của cậu.]

Trong những năm qua, cô ấy dường như đang củng cố vị trí và tiềm lực chiến tranh của mình.

Nếu tôi yêu cầu một thứ gì đó như vệ sĩ, cô ấy có thể sắp xếp cho tôi một số.

Chà, tôi không biết về sức mạnh của họ, hay mức độ hữu ích của họ ...

Sau khi xác nhận tình hình, có vẻ như khu đại sứ quán chỉ có một phòng để chúng tôi thay đồ.

"Aisha, nếu em thích bất kỳ bộ trang phục nào, em có thể mang chúng về nhà, vì vậy hãy lựa chọn thật nhanh. Eris đang đợi."

"Hnn ... Onii-chan, em không thể quyết định được... Rốt cuộc, em tự hỏi liệu bộ màu xanh lá cây là có phải nhất không? Eris-ane mặc đồ đỏ, anh trai mặc đồ xám ..."

Aisha đi loanh quanh trong bộ đồ lót của mình, khi không thể quyết định trang phục từ sớm.

Dù gì thì em ấy cũng là một con gái, nên mất nhiều thời gian để chọn một bộ trang phục là điều bình thường.

Bởi vì Aisha yêu cầu [em muốn anh quyết định, Onii-chan], Maid-san đang nhìn tôi với ánh mắt như muốn chỉ trích trong khi tôi ở lại xem Aisha thay đồ

Tuy nhiên, mặc dù yêu cầu tôi quyết định, có vẻ như em ấy không thực sự để việc quyết định cho tôi.

Ngay cả khi tôi đề xuất điều gì đó, nó sẽ chỉ kết thúc là [Không, cái đó sẽ gây xung đột với Eris-ane] và cuối cùng nó sẽ tìm kiếm một thứ khác.

Lần trước, quần áo hầu gái của em ấy cũng thật rắc rối.

Do đó, tôi không có gì phản đối việc đeo thêm trang phục phù hợp ... nhưng nó sẽ mất nhiều thời gian ...

Một chiếc váy ba mảnh, nhẹ nhàng.

Vì tôi bị vây quanh bởi những người không dành nhiều thời gian cho việc chuẩn bị, điều này là mới, nhưng như đúng tôi đoán, nó khá mệt mỏi.

"Ý em là, em không nên là tâm điểm của sự chú ý, vì vậy nên em sẽ chọn một cái gì đó đơn giản hơn."

"Không, ngay cả khi nó hào nhoáng cũng không sao. Phải, sự dễ thương của em thậm chí sẽ khiến Tử Thần phải choáng váng."

"Anh hãy nghiêm túc đi!"

Tôi đã bị mắng.

Nhưng, nghiêm túc đấy.

Sẽ không lạ khi Aisha gặp một người đàn ông ở một nơi như vậy.

Em ấy có thể lọt vào mắt xanh của một chàng trai quý tộc trong Cung điện Hoàng gia, và nó sẽ giống như một câu chuyện về Cô bé Lọ Lem

Tôi muốn thấy điều đó.

Sẽ rất rắc rối nếu em ấy đưa một người lạ về nhà ...

Aisha đã tự nói điều đó, công việc lần này không thực sự giống như công việc, và dù sao thì nó cũng có thể tự do yêu bất cứ ai nó muốn.

"Vậy thì, hãy mặc chiếc màu xanh lá cây đậm. Nó đơn giản và sẽ phù hợp với đồ của Eris."

"Ummm... cái váy có đó hơi ngắn ... chân em em sẽ bị lộ khá nhiều."

Chà, nó sẽ ổn thôi.

Mặc dù tôi muốn nói điều đó, nhưng Maid-san nhảy vào và nói [Vậy thì không ổn đâu], và bỏ chiếc váy đó.

"Ư...."

Sau tiếng rên rỉ, Aisha quay lại chọn một chiếc váy.

Chà, khi nhìn thấy con bé trong bộ đồ lót, tôi thấy nó đang dần trở thành một người lớn khỏe mạnh.

Cô ấy đang phát triển ở những nơi thích hợp.

Rõ ràng gia đình chúng tôi có gen [cơ thể đẹp].

Loại thu hút "lũ sâu bọ" vào mỗi ngày.

Zenith và Lilia cũng như vậy.

Và gia đình của Paul, Notos Greyrat, yêu thích những cô nàng ngực khủng

Vì vậy, bà tôi chắc hẳn cũng có một bộ ngực khủng vào thời điểm đó.

Đó là di truyền.

"... Này, Onii-chan."

"Hử?"

"Uffun-nano."

Đột nhiên, Aisha hơi cúi xuống thắt lưng và thực hiện tư thế với hai tay sau đầu.

Tôi chắc chắn đã thấy điều đó ở đâu đó trước đây.

"Ai đã dạy cái này cho em?"

"Pursena. Nếu em làm như thế này, cô ấy nói rằng đó sẽ là một cú knockout đối phương ngay lập tức."

"Haizz, em không nên làm thế. Cái tư thế đó lúc này chỉ có thể coi là một hành động sai lầm ... Em không nên quá tin vào lời khuyên của cô ấy."

"Eeh. Nhưng nó thực sự nổi tiếng trong nhóm lính đánh thuê ...!"

"Đừng đùa nữa, mau chọn đồ đi."

Mặc dù chúng tôi vẫn còn một chút thời gian, nhưng chúng tôi vẫn nên khẩn trương lên một chút.

Cuộc hẹn hôm nay là cuộc gặp gỡ với Công chúa Benedict và [ Tử Thần ] Randolph

Họ cũng không quá bận rộn vào ngày hôm nay và chúng tôi có thể gặp họ bất kì lúc nào.

Vì vậy, chúng tôi có thể thư giãn cho đến chiều.

Tôi không nghĩ hai người họ sẽ trở thành kẻ thù chỉ trong khoảng một vài giờ.

Đợi đến những phút cuối cùng để làm việc không phải là phương châm của tôi.

Linh hoạt luôn luôn có ích.

Chúng tôi nên lưu tâm đến thời gian.

Và dù gì thì chúng tôi vẫn có đủ thời gian.

"Chậm quá!"

Tuy nhiên, nhưng tất nhiên, luôn có những người vội vàng.

Một người lao tới mở tung cánh cửa với một tiếng * nổ * và nhảy vào phòng.

Đó là Eris.

Trong chiếc áo khoác đỏ lấp lánh cùng với chiếc quần đen.

Cô ấy để tóc đuôi ngựa theo phong cách quý tộc của Vương quốc Long Vương.

Cô ấy trông giống như một nữ kiếm sĩ đầy sức mạnh.

Nhưng, thực ra đây là phong cách dành riêng cho nam giới.

Theo Maid-san, việc mang kiếm trong bộ váy được coi là không phù hợp, vì vậy cô ấy ngay lập tức quyết định chọn bộ trang phục này.

"Em sẽ mất cả đời để lựa chọn mất!"

"À, Eris-ane. Em xin lỗi. Em vẫn không thể quyết định."

Cô nhanh chóng bước đến chỗ Aisha, mái tóc đỏ rực của cô kéo ra sau.

Sau đó, lấy một trong những chiếc váy được sắp xếp cho chúng tôi.

Một chiếc váy màu đỏ rượu rực rỡ.

"Em hãy thử đi!"



"Huh, nhưng, Eris-ane là người thích mặc đồ đỏ mà."

"Hả? Em không muốn hợp với chị hơn à?"

"Không, không phải vậy; em chỉ là trợ lí thôi, không nên thu hút nhiều sự chú ý như vậy. Không phải Eris-ane nên nổi bật hơn sao?"

"Em không phải trợ lý! Em là em gái của chị, vì thế nên mặc cái gì đó tốt hơn đi!"

Aisha đỏ mặt trước câu nói của Eris.

Sau đó cười một cái [hehe] và nhận chiếc váy.

"Nếu Eris-ane khăng khăng như thế thì, em sẽ mặc cái này."

Con bé có vẻ vui vì điều đó.

Tôi tự hỏi liệu con bé có vui không khi Eris gọi nó là em gái của mình.

Tôi thực sự không hiểu rõ tâm tư của một cô gái cho lắm.

Vì vậy, Aisha đã xác định trang phục của mình, và chúng tôi tiến đến Cung điện Hoàng gia của Vương quốc Vương Long.

PHẦN 2

Vương quốc Cung điện Hoàng gia của Long Vương.

Nó không lớn như Cung điện Hoàng gia của Vương quốc Asura, hay tinh tế như Milis.

Để mô tả nó trong một vài từ, nó là một mớ hỗn độn của các tòa nhà với cảnh quan kỳ lạ.

Có vẻ như họ đã liên tục thêm vào tòa nhà chính vì cần thiết, nhưng nó chỉ tạo ra một mớ hỗn độn.

Tuy nhiên, đây là kết quả.

Nó có bản chất của một cái gì đó hoàn toàn không được biết đến

Nếu tôi phải xâm nhập vào cung điện này, tôi không nghĩ rằng tôi có thể không do dự.

Mặc dù không cần thiết phải cảm thấy quá tải lần này. Tôi đã chuẩn bị tốt.

Tôi đang diện một bộ vest đẹp, với một cuộc hẹn, và đang ở trong chiếc xe được kéo bởi một con ngựa trắng.

Hơn nữa, Orsted còn nắm rất rõ tình hình hiện tại và tương lai của đất nước này.

Nó có thể không hoàn hảo, nhưng nó tạo ra sự khác biệt lớn.

Tôi tin tưởng rằng mọi thứ sẽ không trôi đi.

"Vậy thì, Eris, Aisha, sẵn sàng chưa?"

"Ừ."

Nhân tiện, lần này chỉ có ba chúng ta.

Eris, Aisha và tôi.

"Nếu Thần chết trở thành kẻ thù, tôi và Eris sẽ ngăn chặn hắn, và, Aisha, cô rải cuộn triệu hồi [Bộ hoàn chỉnh]. Vậy thì tôi sẽ giải quyết mọi việc bằng Ma Đạo Khải dạng 1"

"Để đó cho em."

Tôi thực sự muốn mang theo Zanoba và Roxy, nhưng họ đang bận rộn với việc sản xuất Ma Đạo Khải dạng 3.

Thế nên hiện tại chỉ có ba người.

Eris và tôi là lực lượng chiến đấu.

Chà, đó chỉ trong trường hợp xấu nhất thôi, khi Tử Thần kia trở thành kẻ thù.

Đây là lý do tại sao cần phải có hai người, để đối phó với một gã khó đoán như vậy

Tôi sẽ giao việc tiên phong cho Eris.

Mặc dù, gạt suy nghĩ đó sang một bên thì điều quan trọng bây giờ là chúng tôi phải cùng chuẩn bị cho việc thành lập một chi nhánh lính đánh thuê ở đất nước này.

Không phải là một điều tồi tệ khi phải đích thân tìm hiểu về đất nước này.
Trong khi nói chuyện về những tình huống nguy hiểm đó, chúng tôi đã đến trước cổng cung điện.

Tôi không phải nói gì ở đây cả.

Người đi cùng chúng tôi từ đại sứ quán của Vương quốc Asura đang làm tất cả.

Từ việc sắp xếp cuộc hẹn, đến gặp người gác cổng, cùng tất cả những việc sau đó.
Cho đến nay mọi thứ vẫn diễn ra suôn sẻ, và chúng tôi đang di chuyển vào cung điện.

"Chúng ta đến nơi rồi."

Chúng tôi xuống xe và được dẫn vào cung điện.

Sau tất cả những điều này, tôi bắt đầu cảm thấy rằng mình đang được chú ý.

Một người mặc trang phục quý phái, người đang trò chuyện với một hiệp sĩ đang nhìn chằm chằm tôi.

"Hãy cư xử một cách lịch sự."

Lần này, ngoài việc đến đây với tư cách là một người bạn của Benedict, tôi cũng đã nói rõ rằng tôi đến đây với quyền lực của Ariel.

Nguyên nhân thù địch của tôi là vì hành động thù địch của Vương quốc Vương Long với Vương quốc Ashura.

Cũng có thể có tin đồn về việc tôi tham gia vào cuộc chiến ở Shirone.

Không một ai có thể biết được rằng Orsted chính là người đã giết nhà vua.

Sau việc này, có lẽ tôi sẽ nợ Ariel thêm một lần nữa.

PHẦN 3

Chúng tôi được dẫn qua cung điện, đến một căn phòng khá đơn giản.

Một căn phòng nhỏ với khá ít người giúp việc.

"Xin chào, đã lâu lắm rồi nhỉ, Rudeus-dono."

Và có vẻ như những người bảo vệ cấp cao nhất : Tử Thần Randolph Mảian - người đứng thứ 5 trong Thất Đại Liệt Cường.

Anh ta đứng đó như một con quỷ, với Benedict là làm chủ, bảo vệ đứa trẻ sơ sinh trong vòng tay của mình.

Benedict nhìn tôi, miệng ngậm chặt với đứa con đang khóc trên tay

Tôi quyết định chào cô ấy trước.

Đó có vẻ là điều thích hợp để làm vào lúc này.

"Benedict-sama, đã lâu không gặp, có vẻ như hoàng hậu vẫn giữ được sức khoẻ tốt."

Không một lời phản hồi.

Nhưng, điều này là không thể tránh khỏi.

Cô ấy có lẽ đã nghe thấy nhiều thứ khác nhau vào hồi đó.

Về Zanoba và tôi, từ Pax.

Tôi không mong đợi rằng Pax sẽ nói tốt về chúng tôi.

"Thấy con trai của người có sức khỏe tốt thế này, Zanoba sẽ rất vui mừng."

"Hmm, tôi nhầm sao? Hay đây là một cô bé?"

Benedict chậm rãi lắc đầu.

Tôi dường như đã chính xác, đó là một cậu bé.

"Tôi có thể biết tên cậu bé được không?"

"Pax."

"Cậu ấy nhận được tên của cha mình, Pax II."

Randolph bổ sung.

Vì vậy, anh ấy có cùng tên với cha mình.

Pax Junior, hoặc tôi sẽ gọi cậu bé là Little Pax.

Tôi hiểu rồi. Tốt đấy.

"À.... Hãy để tôi giới thiệu vợ và em gái của mình."

"Tôi là ... Eris Greyrat."

"Tôi là Aisha Greyrat. Rất vui được gặp cô."

Eris thì lúng túng còn Aisha thì quyến rũ.

Có lẽ vì cả hai đều mặc đồ đỏ nên trông như chị em.

Không phải, họ chính xác là chị em.

Chị dâu của Aisha.

Benedict vẫn không đáp lại.

Cô ấy chỉ nhìn Randolph với ánh mắt lo lắng.

"Nhưng Rudeus-dono, tôi được nghe nói rằng vợ anh thuộc quỷ tộc?"

Randolph đã tiếp lời.

Vì chủ nhân từ chối trả lời, anh ta đáp lại; điều đó có vẻ hơi thô lỗ.

"À, thực ra, tôi có ba người vợ. Người mà anh nhắc tới là Roxy."

"Chúa ơi ...với điều đó, chắc hẳn mối quan hệ của cậu với tôn giáo Milis không tốt lắm nhỉ."

"Người bạn linh mục của tôi luôn giảng cho tôi về điều đó vào bất cứ khi nào có thể."

Tôi quay về phía Randolph.

"Đã lâu không gặp rồi, Randolph-san."

Vẻ ngoài của anh ấy không thay đổi là mấy.

Khuôn mặt ủ rũ và gầy guộc như bộ xương.

Thoạt nhìn anh ta có vẻ đầy sơ hở, nhưng điều đó là sai.

Nhìn vẻ mặt phụng phịu của Eris, tôi hiểu điều đó.

"Anh trông có vẻ vẫn ổn nhỉ."

"Đúng vậy, tinh thần của tôi đang rất tốt, Rudeus-dono thì sao, cậu có vẻ như không có được tâm trạng tốt lắm."

"Ừ. Cách đây không lâu, một người quen của tôi đã trở thành kẻ thù."

"Tôi hiểu cảm giác đó. Khi tôi còn trẻ, tôi đã phải giết một người bạn của mình và điều đó khiến tôi chìm trong những rắc rối."

Randolph đáp lại, trong khi đưa mắt sang phía Eris.

Trong khi gật đầu, anh ta di chuyển sang vị trí giữa Benedict và Eris.

"Eris, em có thể lùi lại vài bước được không?"

"Tại sao?"

"Randolph-san có vẻ khó nói chuyện như thế này."
Trong khi Randolph đang di chuyển từng chút một để cản đường tôi.

Eris đã di chuyển để đưa Randolph vào trong phạm vi của cô ấy.

Hai chiến binh đang cố gắng đưa mình vào tư thế có lợi, điều này khiến họ dần dần vào đúng tư thế..

Họ chuyển động ngược chiều nhau theo hình vòng cung một cách chậm rãi

Nếu tôi để điều này , khi mỗi người đến vị trí tối ưu của mình, một cuộc chiến có thể sẽ nổ ra.

"Nhưng, gã này cũng có thể là kẻ thù."

Nếu anh ta là kẻ thù, anh ta đã không để Eris ở trong căn phòng này với thanh kiếm của cô ấy.

Hơn nữa, anh ta cũng sẽ không đưa Benedict đến đây, anh ta không phải kiểu người sẽ đem theo người mà anh ta muốn bảo vệ nhất đến để chiến đấu với một pháp sư và một Kiếm Vương.

Anh ta có thể phục kích chúng tôi một mình, hoặc với một nhóm.

Nhưng vì có Benedict ở trong căn phòng này, nên Randolph sẽ không trở thành kẻ thù của tôi.

Nhưng trong trường hợp nếu Benedict này chỉ là một thế thân thì ...

Tôi nghĩ rằng anh ta sẽ nghĩ ra một cái bẫy tốt hơn.

Nếu tôi cố gắng lường trước mọi thứ, khả năng bị lừa sẽ chẳng bao giờ dừng lại.

Bây giờ, hãy giả sử đây không phải là một cái bẫy và coi đây là sự tin tưởng một cách dự kiến.

"... Hiểu rồi."

Eris miễn cưỡng lùi về phía cửa ra vào, nhưng vẫn nắm chặt thanh kiếm của mình.

"Cảm ơn rất nhiều, Rudeus-dono."

"Không. Tôi phải xin lỗi cho hành động vừa rồi mới phải, xin hãy tha thứ cho tôi."

"Không sao. Còn cái chuyện về bạn cậu thì sao?"

"À, đó chính là lý do tại sao tôi đến."

Tôi đã nói về những gì đã xảy ra ở Thánh quốc Milis.

Và làm thế nào mà người đàn ông tên Gisu lại trở thành kẻ thù của tôi.

Mặc dù Gisu không có khả năng chiến đấu, nhưng anh ấy rất tháo vát.

Và Hitogami có kế hoạch sử dụng anh ta như một cơ quan ngôn luận để chiêu mộ tiềm năng chiến tranh.

Để ngăn cản Gisu, tôi đã đưa anh ta vào danh sách truy nã ở mỗi quốc gia, và bắt đầu chuyển sang tạo lực lượng phản công.

" Hai người sẽ giải quyết trực tiếp và sòng phẳng với nhau, phải không?"

"Anh ấy không có những quân cờ đặc biệt để chơi."

"Không, không, đúng hơn tôi muốn nói đó là một lời khen ngợi. Nếu bạn phá vỡ mánh khóe của họ, từng người một, thì ngay cả những người thông minh cũng sẽ cạn kiệt ý tưởng."

Randolph bật ra một tràng cười rôm rả về điều đó.

Tôi đoán anh ấy đang nói từ kinh nghiệm của chính mình.

Những người từ quỷ tộc bất tử dường như rất giỏi trong lĩnh vực đó.

"Chà, đó là lý do tại sao. Vì vậy, bằng mọi cách, tôi muốn mượn sức mạnh của anh."

"Mặc dù tôi muốn giúp đỡ, nhưng tôi không có lý do gì để làm như vậy. Hơn nữa, tôi không muốn dính líu đến Hitogami."

"... Ngay cả khi Hitogami là kẻ thù của Pax bệ hạ?"

"Hou, cái gì đây? Hãy nói chi tiết hơn đi."

Tôi đã giải thích cách Shirone bị kéo vào của Hitogami kế hoạch và ai là tông đồ
Sau khi Randolph lắng nghe câu cuối cùng, anh ta chỉ cười.

Một điệu cười kỳ quái kéo dài đã kéo da thịt gò má giống như bộ xương của anh ấy dãn ra.

"Nếu đúng như vậy, thì đừng bận tâm đến những gì tôi đã nói, tôi rất muốn trả thù cho bệ hạ và tiêu diệt kẻ thù của mình."

Randolph nói trong khi cười.

Điều đầu tiên tôi nghĩ khi nhìn thấy khuôn mặt ghê rợn đó là, nhưng đánh giá con người bằng khuôn mặt của họ thì không tốt chút nào.

Nói chung, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.

Với tốc độ này...

"Và, tôi cũng muốn nói điều ...,nhưng ở đây có vẻ hơi đông."

Rất tiếc, có vẻ như việc này không suôn sẻ như tôi nghĩ.

"Nó là gì?"

"Chẳng phải chúng ta đang ở phe đối lập cách đây ít lâu sao?"

Tự tin nói vậy. Nhưng tôi bắt đầu cảm thấy bị dồn vào chân tường.

Nhưng đây có thể chỉ là một cuộc trò chuyện thân thiện với Randolph ...

"Anh đang chiếm thế thượng phong, nên hãy cứ nói suy nghĩ của mình."

"Có một điều kiện, nếu cậu muốn ta giúp sức."

Anh ta chắc chắn có ưu thế hơn.
Trong tình huống này, tôi chỉ có thể lắng nghe những yêu cầu của anh ta.

Chà, tôi sẽ mắc kẹt với loại yêu cầu vô lý nào đây?

Hoặc, đây có thể là một âm mưu của Gisu.

"Không, không có gì to tát."

Randolph lùi lại một bước.

Từ vị trí của mình bảo vệ Benedict, như thể tiết lộ cô ấy.

Benedict ôm con.

Cô ấy trông sợ hãi vì một lý do nào đó.

"Mặc dù tôi nghi ngờ tất cả các bạn đã biết, điều này đất nước đang trong tình trạng hỗn loạn."

Vương quốc của Long Vương thực sự đang trong tình trạng hỗn loạn.

Sau khi âm mưu của Hitogami ở Vương quốc Shrione là tiết lộ, Orsted đã giết vua của Vương quốc Vương Long

Có thể như vậy, vị vua quá cố đã sắp xếp các công việc của mình từ trước và đã chọn đúng người kế vị.

Vị vua thế hệ tiếp theo nắm quyền kiểm soát ngay lập tức và Vương quốc của Long Vương đã bắt đầu lấy lại sự ổn định.

Nhưng, đó chỉ là câu chuyện chính thức.

Họ vẫn chưa biết ai đã giết vị vua quá cố.

Cho dù đó có phải là một quốc gia khác đã ám sát anh ta.

Hoặc ngay cả khi đó là một thành viên của triều đình.

Ngoài hung thủ ra, họ thậm chí còn không biết mục đích.

Điều này đã phá vỡ bất kỳ hình thức thống nhất nào trong Triều đình.

Những người có tính đa nghi, không thể hoạt động như bình thường

"Bản thân hỗn loạn, không liên quan trực tiếp đến chúng ta ...Con của Nữ hoàng bây giờ được coi là một trở ngại ".

Sau cùng, mối quan tâm hàng đầu của Randolph là con trai của Pax.

Benedict là con gái của vị vua tiền nhiệm.

Mặc dù cô ấy không được đối xử như vậy,

Và cuối cùng Benedict đã được vua gả cho Hoàng tử Pax của Shirone để thoát khỏi cô ấy.

Sao cũng được.

Công chúa vô dụng cuối cùng đã được đưa vào sử dụng. Đó có vẻ là tất cả.

Nhưng, kể từ khi hoàng tử chết trong cuộc nội chiến, bây giờ Benedict đã có con của mình, đó là một câu chuyện khác.

Quân đội nắm quyền kiểm soát Vương quốc Shirone đã và đang từng bước xây dựng lại đất nước.

Dù bây giờ họ không thể làm được gì ...

Tuy nhiên, họ vẫn ôm mối hận với Pax.

Rốt cuộc. Pax tàn sát hoàng gia.

"Cá nhân tôi, trước khi Shirone được xây dựng lại, tôi kỳ vọng rằng nó sẽ bị phương Bắc nuốt chửng, nhưng dường như có rất nhiều mọi người cảm thấy khó chịu về nó ... "

Vì thuộc dòng dõi hoàng tộc nên mọi chuyện đã trở thành khó khăn.

Ở một đất nước như Shirone, một người mang dòng máu hoàng gia có quyền trở thành vua.

Vì vậy, đối với những người hiện đang kiểm soát Shirone, thực tế rằng con trai của Pax đã sống sót là một điều gì đó không mong muốn.

Nếu Vương quốc Shirone ổn định trong vài năm nữa, họ chắc chắn sẽ đòi con của Benedict.

Trong tương lai, Vương quốc của Long Vương và Vương quốc Shirone có thể sẽ muốn tiếp tục thân thiện.

Little Pax vẫn là cháu trai của vị vua quá cố.

Shirone là một nước chư hầu, vì vậy một yêu cầu như vậy sẽ xúc phạm danh dự của đất nước.

Tuy nhiên, quan hệ với Shirone sẽ chỉ xấu đi khi họ không phục tùng.

Đó là lý do tại sao dường như có một số phong trào để 'loại bỏ' mối quan tâm trước.

Nói cách khác, giết Little Pax trước khi có yêu cầu thực hiện.

Bằng cách đó, cả Vương quốc Long Vương và Vương quốc Shirone có thể giữ thể được thể diện.

Tuy nhiên, sự hiện diện của Randolph sẽ không cho phép điều đó.

"Tử Thần Randolph sẽ cản trở điều đó."

"Nhiều người dường như nghĩ rằng chiến đấu với tôi là tốt hơn thay thế cho chiến tranh với một quốc gia khác. "

Chà, tôi đoán nó sẽ như thế.

Hiện tại, trong khi Vương quốc của Long Vương đang ở trong một tình trạng hỗn loạn nội bộ, các nước chư hầu của nó đã bị tấn công bởi các quốc gia khác.

Trong tình trạng như vậy, nếu Shirone, đê chắn sóng phía bắc của họ trở thành kẻ thù. Mọi người cảm thấy lo lắng cũng là lẽ tự nhiên.

Mặc dù theo quan điểm của tôi, Randolph là một kẻ thù sẽ là điều tồi tệ hơn.

"Chỉ cần tôi còn ở đây, sát thủ và những thứ tương tự sẽ vô nghĩa. Cách mọi thứ đang diễn ra, liên quan đến tương lai của đứa trẻ ...cậu nghĩ thế nào? "

Ngay cả khi anh ta sống sót sau những nỗ lực ám sát, tất cả những điều đó chờ đợi là những yêu cầu giám hộ từ Shirone.

Cho dù mọi thứ diễn ra như thế nào, một cuộc sống yên bình sẽ không chờ đợi Little Pax.

"... Nếu đúng như vậy, ngay cả khi giả sử tôi đã tìm ra giải pháp, thì vẫn không thể mang Randolph-san đến trận chiến cuối cùng với Gisu. "

"Yup, điều đó là không thể ... Tuy nhiên, là một đồng minh trong Vương quốc của Long Vương có cần thiết không? "

"Có tôi làm đồng minh sẽ rất yên tâm. Mọi người đều nói tôi đáng tin cậy. "

"Tôi giả sử."

Randolph sẽ không tham gia vào cuộc chiến tiếp theo.

Nhưng, mặt khác, điều đó có nghĩa là anh ấy sẽ không phải là một kẻ thù liên minh với Gisu.

Anh ta sẽ không phải là đồng minh hay kẻ thù.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là anh ấy vô giá trị như một mảnh ghép.

Như anh ấy đã nói, ngay cả khi tôi không thể đưa anh ấy chiến đấu với Gisu, nó sẽ yên tâm khi có cộng tác với Vương quốc Vương Long.

Ngay cả khi mười hay hai mươi năm sau, anh ấy có thể trở thành một cây đinh ghim.

Đó kiểu như sự giúp đỡ trong tương lai.

Orsted Corporation là một tổ chức hướng tới tương lai.

"Tôi hiểu. Vậy thì, tôi sẽ xoay sở bằng cách nào đó."

Nhưng dù sao, người đứng đầu của tổ chức chúng tôi là nguyên nhân của việc lộn xộn này.

Đó như là match pump* vậy

"Vâng, trân trọng."

Và với những điều đó, tôi đã đi đến một thỏa thuận với Tử Thần.

* match pump : ám chỉ những người thích làm nghiêm trọng vấn đề hay cố gây ra vấn đề mà họ sửa chữa được để rồi được coi như anh hùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro