"Dont play with me Blondiel!"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

| Bakugou's POV |

"Ở... Ở đâu đây ...?" Tôi thì thầm. Tôi đang nằm trong một cái giường êm ái. Đầu tiên, tôi không biết mình đang ở đâu hay chuyện gì đã xảy ra nhưng sau đó tôi nhớ lại và tôi bị sốc aaaaaa. Tôi vẫn nhớ chuyện gì đã xảy ra trong ngân hàng nhưng tôi không thể nhớ mình bằng cách nào lại ở đây. Tôi biết  họ nói rằng họ sẽ đưa tôi theo nhưng tôi không biết họ đưa tôi đi bằng cách nào và đưa đi đâu. Chết tiệt thật.

"Tỉnh rồi?" Một giọng nói quen mà lạ vọng vào đầu tôi. Tôi đã nghe nó ở đâu?

"Khm khm! Ngươi tỉnh rồi à?" Nó cứ hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi đã nghe nó ở đâu?

"Này! Ash bitch !!" Trả lời tôi!" Tôi xoay người. "Hừm ... ừ .....

"Cuối cùng thì cũng trả lời,chết tiệt"

Sau đó, tôi nhận ra ... Puck! Tôi bị bắt cóc! Là Deku chết tiệt! Thủ lĩnh của liên minh Villains ! Tuyệt vời! Chết mẹ.

| Deku's  POV |

'Khi tôi nhận ra rằng mình đang nói, tôi đã cố gắng hạ giọng. Anh ta nhìn vào mắt tôi và nói.

'Fuck! Tôi bị bắt cóc! Là Deku chết tiệt! Tuyệt vời ! Chết mẹ. "

"Sợ à?" Tôi cố gắng trêu chọc.

"Cái gì ?! Không! Tại sao tôi còn ở đây?" Anh cố tỏ ra dũng cảm nhưng tôi trông thật ngu ngốc. Anh ta đang nói lắm. Anh ấy trông dễ thương. Tôi không yêu anh ấy. Tôi vẫn giữ kế hoạch như cũ. Giết chết và đặt đầu anh ấy lên trên giường của tôi.( Để xem=))))

"Chúng ta là  Soulmates. Buồn nhưng là sự thật. Dù sao thì, anh đang bốc mùi, đi tắm đi."

Anh ấy có vẻ không vui về điều này. Anh ấy đã được chăm sóc. Rõ ràng là anh ta không tin tôi. Tôi không trách anh ta. Tôi có thể giết anh ta bất cứ lúc nào. Nhưng trước hết tôi cần phải tìm ra lý do tại sao số phận lại muốn kết nối chúng tôi.

| Ngôi thứ ba |

Bakugou cố gắng đi tắm nhưng tất cả những gì anh có thể nghĩ là làm cách nào để thoát khỏi đây. Anh ấy đã sợ. Anh không tin cậu bé tóc xanh lá đó. Nhưng khi anh ấy nhìn kỹ hơn, căn phòng và phòng tắm trông giống như một khách sạn hơn là căn cứ của Villain. Anh ấy đang ở trong một căn phòng lớn với rất nhiều cửa sổ và giường, chiếc giường anh ấy đang nằm thật mền và êm ái, mềm mại và có mùi khá thơm. Căn phòng có một phòng tắm. Rõ ràng là anh ấy đang tắm trong phòng tắm đó. Phòng tắm đều lớn và rộng rãi. Phòng tắm đủ lớn cho ba người . Nó cũng có bồn tắm. Đủ lớn cho hai người. Trong khi Bakugou đang tắm, Deku đang ngồi trên giường suy nghĩ. Anh đã bối rối tại sao số phận lại muốn kết nối họ. Nhưng vẫn. Anh biết mình có Soulmate nhưng gặp được Soulmate rất tốt bụng, thật là.... lạ.

----------------------------------------Thời gian bỏ qua-------------------------------------

| POV của Deku |

Anh ấy đi tắm. Anh ấy trông thật bình yên và đáng yêu. Ủa .... mùi gì thế này? Nó có mùi thơm, như bông hoa đẹp nhất trên thế giới. Giống như chiếc bánh yumiest mà bà của tôi từng làm.(Mùi u mê không nhẹ) Đợi đã? Đợi đã... có thể là ...? Có thể anh ấy đang ở trong kì phát tình của mình ngay bây giờ?

"Anh là ..." Tôi cố hỏi anh ta nhưng anh ta cắt ngang lời tôi.

"Câm miệng!"

"Thì ra là anh."

"Tại sao? Tại sao anh không giết tôi? Tại sao tôi lại ở đây? Nó trông giống một khách sạn hơn là nơi khi anh bắt giữ con tin?"

"Anh chắc chắn hỏi nhiều câu hỏi. Bởi vì đây là phòng của tôi.
Tôi ngủ ở đây. Khi anh cướp ngân hàng vào Chủ nhật hàng tuần, anh có rất nhiều tiền, rất nhiều. Vì vậy, hãy gọi tôi là ... Tôi biết anh không vui khi thấy tôi là tri kỷ của anh nhưng hãy để tôi tự giới thiệu về bản thân mình. Midoriya Izuku, Alpha của anh! "

"Bakugou Katsuki. Soulmate của ngươi, à không Soulmate sắp chết của ngươi thì đúng đúng rồi."

"Ha ha ha anh thật thông minh. Có phiền cho tôi biết thêm về bạn không?"

"Phiền " :)))))

"Thô lỗ. Nhưng tôi hiểu rồi. Anh có đói không?

"Ha ha ha ha ha, coi như là có đi."

| Bakugou's POV |

Anh ấy đưa cho tôi một số quần áo của anh ấy vì anh ấy không muốn tôi mặc quần áo bẩn sau khi tắm xong. Anh ghét những tên khốn bẩn thỉu và hôi hám. Điều đó thật đáng xấu hổ. Quần áo của anh ấy dài hơn của tôi rất nhiều. Ý tôi là anh ấy cao hơn tôi 2 inch. Nhưng đó không phải là điều đáng xấu hổ nhất.Điều đáng xấu hổ nhất là anh ta chỉ đứng đó và nhìn tôi thay đồ. Tôi có thể thấy nụ cười xấu xa trên khuôn mặt cũng xấu xa của anh ta. Không có nghĩa là tôi xấu hổ . Tôi cần lấy những cái cọc(?) của mình ... nhưng nó chỉ còn lại hai cái.

"Tôi sẽ lấy thuốc từ xe cứu thương cho anh sau. Vì vậy bạn không cần phải lo lắng."

Điều đó thực sự là việc tốt với anh ta. Thành thật mà nói, tôi không mong đợi điều đó từ anh ta. Tôi đã nghĩ rằng anh ta sẽ tra tấn tôi hoặc giết người hoặc chỉ là xẻo tôi ở một số chỗ.

"Này! Thích ăn gì?"

Anh ta kéo tôi thoát khỏi những suy nghĩ của tôi một lần nữa. Tôi không biết phải nói gì. Tôi không cảm thấy an toàn khi nói với anh ấy những gì tôi thích nhưng vẫn ... nếu tôi nói điều gì đó mà tôi không thích, anh ấy có thể sẽ bắt tôi ăn nó.

"Tôi không biết có gì trong thực đơn?".

"Ha ha, anh biết rằng Tôi rất giàu không?"

"Uh, không biết anh lấy tiền ở đâu?" Tôi đang cố gắng để mỉa mai nhưng sau đó tôi nhận ra rằng tôi đang mỉa mai Deku. Villain. Lãnh đạo. Làm tốt lắm Bakugou! Công việc tốt để lấy đầu anh nhânh chóng đấy.

"Hm ... Có nghĩa là một ha? Tôi đang cố gắng đối xử tốt với anh và anh không đánh giá cao điều đó!" Sau đó bắt đầu đến gần với tôi hơn. Tôi sợ hãi. Tôi đã làm cho anh ta tức giận?

"Chỉ vì ..." Anh định đóng cửa. Hai tay anh ta đặt trên cổ tôi. Nhưng giống như anh ấy thậm chí chỉ được chạm vào nó. Mắt anh ấy đang nhìn thẳng vào mắt tôi, miệng anh ấy rất gần với tôi như ...(hôn)

"Tốt với anh không có nghĩa là anh có thể làm ngu ngốc của anh! Được chứ? Bây giờ hãy nghe đây! Nếu anh không muốn chết, hiểu không. Tôi sẽ cho anh một cơ hội. Đừng nổ tung. ". Tôi đã rùng mình. Anh ấy làm tôi sợ hãi. "N..Nê...... Nế ...... Nếu tôi không thành thật với anh ... làm sao anh nhìn được con người thật của tôi? Anh muốn tôi giả tạo sao? Tạo hóa nhỏ hoàn hảo của anh?" Tôi sợ hãi nói. Tôi cố gắng che giấu nỗi sợ hãi nhưng tôi không thể. Tôi không thể. Tôi thậm chí đã bắt đầu run. Anh ấy thật đáng sợ. Anh ấy làm tôi sợ và chưa từng có ai làm tôi sợ.

"Hm? Tôi đoán là anh đúng. Tôi ghét giả tạo. Nhưng ít nhất hãy thể hiện sự tôn trọng. Việc anh vẫn còn sống làm tổn hại đến lòng tự trọng của tôi. Và việc anh đang ở trong phòng của tôi. Tôi không bao giờ cho phép bất cứ ai vào phòng của mình. Đó là không gian riêng tư của tôi .Và tôi cũng ghét dùng chung phòng tắm. Điều đó thật kinh tởm. "

"Được rồi. Tôi ... tôi xin lỗi ..."

"Ha ha ha ha ... Tôi có làm anh sợ không? Chà, anh không phải lo lắng cho cuộc sống của mình nữa. Sẽ không giết anh. Nhưng anh lại có ý tưởng điên rồ nào làm tổn thương tôi, chắc chắn tôi sẽ giết anh. Và cố gắng đừng sợ tôi. Chỉ những nạn nhân và anh hùng nên sợ tôi. "

"Anh ... nói nhiều ..."

"Tôi đang giải thích. Dù sao thì, anh đã không nói với tôi rằng anh muốn ăn gì cho bữa sáng?" Tôi đã bị sốc. Về tình hình mọi thứ ... Anh ấy ... Anh ấy thực sự rất đáng yêu đối với tôi. Tất nhiên tính cách đáng sợ và bản tính ác độc của anh ta vẫn còn đây, nhưng ... không xung quanh đây.

"Tôi không quan trọng lắm." Tôi trả lời câu trả lời đã chờ đợi từ lâu.

"Hmamm ..., Ở lại đây..."

Và rồi anh ấy ra ngoài. Anh ta đi ra khỏi phòng và để lại tôi ở đây, một mình.


Hãy Like ủng hộ mình nha❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dekubaku