Pain

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

| POV của Deku |

"Này, Deku ..." Tôi nghe thấy ai đó đang cố đánh thức tôi.

"Deku! Đừng làm tôi sợ, đang ở đâu đấy?!" Tôi tự hỏi ai đang cố đánh thức tôi.

"Deku, chúng ta sẽ đến muộn! Nhanh lên!"

"Who the f ***" Tôi thức dậy và thấy một người  nào đó đang nói. Tôi đặt một cái loa trong phòng của mình và tôi đặt cái kia ở bên ngoài phòng. Vì vậy, những người đang nói chuyện với tôi đang ở ngoài phòng. Tôi tức giận. Tại sao ai đó lại cố đánh thức tôi? Không thấy tôi đang bận sao ?! Ôi chết tiệt ... Tôi quên mất em ấy rồi. Em ấy đang ngủ yên bình trên cánh tay phải của tôi. Đôi mắt nhắm nghiền của em nhắm nghiền, nó đỏ hoe và chắc chắn đang đong đầy nước mắt. Tôi thấy tim mình nhói lên. Môi em đã bị  cắn bầm, chắc là khi em cố ngăn tiếng rên rỉ nhưng rõ ràng là không hiệu quả. Căn làm gì không biết. Em ra đầy mồ hôi. Nuớc mắt của em, mồ hôi của em, tinh tr*ng của em, tinh tr*ng của tôi ....nhớp nháp và nhầy nhụa dính đầy trên cơ thể em. Em ấy khá cứng đầu. Tôi không giận. Tôi thích nó, rất đáng yêu. Tôi thích cách em ấy linh hoạt và tuyệt vời. Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ làm em ấy hôm nay nhưng tôi đã làm. Em tấn công tôi bằng những câu mang tính sỉ nhục, cốt là bảo vệ em.

"Deku! Omg! Chúng ta cần nhanh lên!"

"NHANH?!NHANH CÁI GÌ !?!?!"

“Chà .... ai đó đang có tâm trạng tồi tệ khi thức dậy nhỉ?. Dù sao hãy nhớ kế hoạch! Kế hoạch của chúng ta?! Nhanh lên vào nhà trắng và cướp ngôi tổng thống thôi?! "

"F*ck. Tôi đến đây."

Vâng. Hôm nay là một công việc quan trọng phải làm. Và nó đã được lên kế hoạch trong nhiều tháng. Sẽ thật lãng phí nếu bỏ lỡ cơ hội này. Tôi vội vàng đứng dậy và mặc quần áo vào. Tôi thấy bây giờ đã là 3 giờ chiều. Tôi nhớ vì tôi đã làm Katsuki vào buổi sáng và em ấy ngủ vì thế có lẽ em ấy sẽ đói. Tôi chạy ra khỏi phòng và nhân tiện nói với một người đàn ông nào đó mang đồ ăn cho Katsuki. Anh ta gật đầu. Và tôi đã đi. Tôi gặp các Villain khác ở bên ngoài và chúng tôi đã đi.

| Bakugou's POV |

Chết tiệt .... đau quá ...... tỉnh dậy vì cảm thấy lưng đau lạ thường. Có lẽ nó bị thương khá nặng. Tôi đã mở mắt tôi và thấy tôi nằm một mình trên giường. Tôi đã tự hỏi Deku ở đâu nhưng sau đó tôi nhớ ra những gì anh ấy đã làm với tôi. Anh ấy đã cư*ng bức tôi. Anh ta gần như đã giết tôi. Tôi đã cầu xin anh ta dừng lại. Dừng lại.Và dừng lại. Ít nhất vì lòng thương xót. Nhưng anh ấy không nghe. Thằng khốn ích kỷ, kiêu ngạo ch*t tiệt.

Anh ta đã cố giết tôi! Hoặc thật sự vì ham muốn...? Tôi không nên chết bây giờ sao ?! Ý tôi là anh ta luôn giết những người mà anh ta h*m hi*p. Anh ta còn được gọi là Góa phụ đen. Anh ta chơi và h*m hi*p các nạn nhân để mua vui và anh ta giết họ ngay sau đó. Ahhh .... Tôi mệt mỏi. Bây giờ tôi nên vui sướng vid anh ta để tôi sống đến bây giờ? Và tự t*???? Mọi thứ làm tôi đau đớn. Tôi không có sức cho bất cứ điều gì. Tôi chỉ muốn rằng tôi đã lắng nghe Kirishima khi có cơ hội. Tôi đứng dậy khỏi giường. Tôi đã cảm thấy kinh tởm. Tôi bốc mùi và ẩm ướt nhớp nháp. Tôi đi vệ sinh. Khi tôi đang cởi đồ, tôi nhận ra rằng tôi không còn quần áo nữa. Ý tôi là quần áo riêng của tôi. Deku mua cho tôi một số quần áo nhưng tôi đoán vì tôi đã thay hàng ngày nên tất cả vẫn đang giặt hoặc phơi. Tôi đoán tôi sẽ phải sử dụng quần áo của Deku. Nhưng anh ta sẽ giết tôi nếu tôi làm vậy. Anh ấy ghét điều đó. Chà, chết tiệt anh ta. Tôi sẽ sử dụng nó. Tôi cũng nhận thấy một điều. Vết cắn. Khắp cơ thể tôi. Chết tiệt. Trên cổ, ... Ngực, ... Lưng, ... Chân ..., ... MỌI NƠI! Nhưng khi tôi có lẽ không nhớ rằng anh ta đã cắn tôi vì tôi cảm thấy rất tuyệt vời nên tôi

- Chờ đã ?! Gì?! Không! Tôi không cảm thấy tuyệt vời! Tôi cảm thấy thật kinh khủng! Tôi chỉ tự hỏi .... Tôi anh ta muốn sử dụng tôi như một món đồ chơi của anh ta ..... vì anh ta rõ ràng không muốn giết tôi (nếu muốn anh ta sẽ giết từ lâu) .... Tại sao anh ta không đập tôi khi tôi mất cảnh giác ?! Anh ấy có cơ hội nhưng anh ấy đã không. Đó có lẽ là một trong những trò chơi của anh ấy. Thằng khốn. Đồ khốn kiếp!

~ thời gian trôi qua 15 phút sau ~

Vì tắm xong tôi đã đi ngủ. Lần nữa. Lúc đó là 5:33 chiều. Tôi nghe thấy ai đó gọi tôi qua loa. Tôi đã ở đây được một tuần. Đó là cách duy nhất để tôi giao tiếp với người khác.

"Đây."

"Ồ! Ngài Bakugou, ngài đã tỉnh chưa ?! Tốt. Đầu bếp Deku bảo tôi mang thức ăn cho ngài khi ngài thức."

"Được rồi. Để đó." Tôi nói đến gần cửa.
Tôi thực sự rất vui khi Deku, người đã hãm tôi, thực sự nghĩ về tôi. Đúng là tôi đã đói. Tôi mở cửa và lấy thức ăn. Mà đã bị bỏ lại trên sàn nhà. Tôi thấy rằng không có ai ở đây. Tôi tò mò, nhưng không ngu ngốc. Tôi đóng cửa và nhảy lên giường. Tôi nằm xuống, đặt thức ăn bên cạnh và bật TV lên. Trên TV, họ đang nói về khủng hoảng thế giới và mọi thứ. Tôi đã biết và tôi cũng đã đọc một số điều tồi tệ về điều đó. Tôi đã chán nản. Nhưng tôi không thể làm gì nếu không có Deku. Vì vậy, tôi chỉ nằm xuống trên chiếc giường lớn êm ái.
Đột nhiên tôi cảm thấy chóng mặt. Bệnh. Tôi chạy vào nhà vệ sinh và tôi nôn mửa.
Tôi đã hoảng sợ. Cảm giác thật tệ. Tôi đã nôn như thế bốn lần trong 20 phút trôi qua. Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ chết. Đột ngột
Tôi cảm thấy quá chóng mặt. Đầu tôi quay cuồng và tôi bắt đầu khóc. Tôi không hiểu tại sao. Tôi vừa làm. Tôi cảm thấy thật kinh khủng. Mọi thứ đều vượt qua. Tôi chạy đến cái loa tôi đã bật nó lên và kêu cứu. Nhưng khá nhanh sau đó tôi bất tỉnh và không cảm thấy gì.

| Ngôi thứ ba |
Khi Deku quay lại, đã bảy giờ tối và anh ấy đang cảm thấy rất tức giận. Kế hoạch của họ đã đi xuống bằng cách nào đó.
Họ đã thua. Nhưng ít nhất họ đã để lại rất nhiều thiệt hại.
Và tổng thống đã bị giết. Nhưng họ không cướp Nhà Trắng. Các anh hùng đã ngăn họ lại. Anh leo qua cầu thang để lên phòng của mình. Khi anh ấy vào trong anh ấy đã thấy
Bakugou nằm xuống hoàn toàn bất lực và bất tỉnh. Anh ta chạy đến chỗ anh ta và gọi cho Dabi.

"Cái đ*o gì ?!"

"Anh ấy có lẽ đã mất ý thức." Dabi đang đứng trên cửa vì anh ấy biết mình không được vào. Deku đặt Katsuki lên giường và kiểm tra anh ấy. Đó là điều bình thường. Nhưng anh ấy bối rối. Chuyện gì đã xảy ra với anh ấy. Các nhân vật phản diện nói rằng anh ấy đã kêu cứu một lần nhưng họ không giúp anh ấy vì Deku ra lệnh nghiêm khắc không được chạm vào Katsuki hoặc vào phòng của anh ấy với bất kỳ điều kiện nào. Tất cả những người đang ở nhà vào thời điểm đó. Anh ta có một con tin. Ở dưới tầng hầm. Anh ta có khoảng 20 người trong số họ sống trong những phòng giam kinh tởm bụi lạnh kinh khủng. Một trong số họ là bác sĩ phẫu thuật. Anh ta đã bắt cóc anh ta cách đây nhiều ngày. Anh ta nghĩ vậy sẽ thật lãng phí nếu không sử dụng một bác sĩ phẫu thuật như anh ta để chăm sóc bản thân. Anh ta cần một bác sĩ. Và anh ta đã đưa anh ta đi. Tất nhiên bác sĩ phẫu thuật đã từ chối và họ tra tấn anh ta. Nhưng bây giờ nó là khủng hoảng. Deku đang đập đầu vào bức tường tràn tức giận . Tomura, Toga và Dabi chỉ đang quan sát vì họ không thể vào phòng. Deku bế Katsuki như một nàng công chúa vào phòng chính. Phòng khách. Ông ấy đã đưa anh ấy vào vị trí huấn luyện viên. Villain đưa bác sĩ phẫu thuật đến. Anh ấy bị đánh và bị thương nhưng không khó lắm. Anh ấy có thể đi lại và làm mọi việc bình thường. Anh ta từ chối giúp đỡ một lần nữa. Anh ấy ngập ngừng nói rằng anh ấy từ chối vì Deku đã ở đó. Villain vĩ đại của thời đại. Và bác sĩ phẫu thuật đã rất sợ anh ta. Nhưng anh vẫn từ chối. Deku đến bên anh và quàng tay qua cổ bác sĩ phẫu thuật và đẩy anh vào tường. Bác sĩ phẫu thuật đã chiến đấu để có không khí.

"Nếu để anh ta chết ... tôi sẽ tra tấn ngươi, người sẽ chết không bằng sống.  Tôi sẽ để ngươi phải chịu đựng cuộc sống chết tiệt này!" Deku hét lên ở câu cuối cùng. Bác sĩ phẫu thuật đã vô cùng kinh hãi và anh ta gật đầu. Anh ấy đến gần Katsuki hơn và anh ấy xô đẩy.

"Bakugou ........ " Bác sĩ phẫu thuật đang rùng mình. Vâng anh ấy biết anh ấy. Deku bảo mọi người rời khỏi phòng để anh ấy có thể ở lại một mình với bác sĩ phẫu thuật và Katsuki. Anh ấy ngồi trên ghế cạnh Katsuki và anh ấy quan sát bác sĩ phẫu thuật Bác sĩ phẫu thuật nhận thấy điều đó và anh ấy bắt đầu làm việc. Anh ấy xem huyết áp của Katsuki, anh ấy kiểm tra nhiệt độ của anh ấy, v.v. 30 phút sau anh ấy dừng lại.

"Anh ta không sao."

"Thật sao? Vậy thì nói cho tôi biết ...... bác sĩ ..... Tại sao lúc đó anh ta lại bất tỉnh thế quái nào ?!"

"Anh ấy đang mang thai."

"Cái-" Deku bị sốc. Anh ấy đã muốn nó. Nhưng ..... Nó vẫn còn sốc.

( con kiu thần kì, bắn phát trúng luôn)

"Ngươi nghe ta nói! Đồ khốn kiếp! Ngươi cư*ng hi*p anh ấy!" “Ngươi nghĩ ngươi là ai?!?!” Deku đứng dậy và hét lên và hỏi bác sĩ phẫu thuật câu đó. Bác sĩ phẫu thuật nhìn anh ta với một cái nhìn trừng trừng. Deku đang đến gần anh ta. Anh muốn đập anh nhưng có thứ gì đó ngăn anh lại

"Denki....?"

*************

Omg tôi f1 mấy lần rồi, sợ quá

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dekubaku