30/12/2017

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sinh Ly Bệnh Tử, cái chu kì nghiệt ngã của cuộc đời làm e thấy thật buồn. E đã về đến nơi để nhìn ô lần cuối, người ấy bất động nằm trên giường sao mà cô đơn và lạnh lẽo quá. E sợ sự bất động ấy, e muốn nhìn cho đến khi người ấy động đậy khẽ, e thực sự sợ sự im lặng đáng ghét ấy. Ô mất đi trong vòng tay ấm áp của người thân, trong tình yêu vô hạn của con cháu xq, còn a thì sao Jong? Nghĩ đến điều ấy làm e đau lòng quá, sao a lại chọn con đường cô độc lạnh lẽo thế

Hnay là một ngày k vui ạ. Một người ông mà e yêu quí hnay cũng đã bắt đầu một chuyến đi dài đơn độc khác rồi. Nhưng hoàn cảnh thật khác so với a, điều đó làm e tự hỏi sống sao cho tốt, sống sao để ra đi đc thanh thản đây ??

27 hay 92 là đủ cho 1 đời người hả a ? E ngưỡng mộ a vì đã sống một cuộc đời 27 năm thật đẹp, a để lại nhiều thứ cho cuộc đời, a đã làm những thứ a muốn, a đã tận dụng triệt để cuộc đời của mình cho âm nhạc và ra đã khi nhiệm vụ đã thành, đó là sứ mệnh của a. E nghĩ vậy, mỗi người sinh ra đều có một sứ mệnh riêng, có người cao cả như a nhưng cũng phải đổi lại những thứ quá cay đắng, có ng sứ mệnh chỉ bt như e và ông e. Ông e đã sống một cuộc sống của bao ng bt, có vui có buồn, ô có rất nhiều con cháu, họ cũng sẽ buồn khi ô đi nhưng ko buồn nhiều mà sẽ thấy ấm lòng vì ô ra đi thanh thản, ô đi ở tuổi 92, quá đủ cho một đời người r a nhỉ ..

Còn a của e thì sao đây, sự ra đi của a quá đường đột, a gây hoang mang hoảng loạn cho quá nhiều ng, a đã cứa một vết thương sâu trong tim mn, trong đó có e, r cứ khi nó vừa khép miệng đc một lúc lại bật máu vì một vài cmt, một vài kỷ niệm được chia sẻ lại..

Hnay trời mưa, buồn và lạnh. Thực sự e ko phiền lòng về vết thương của e đâu, nó sẽ hồi phục vào một ngày nào đấy sau khi thành sẹo, nhưng a ơi liệu a có đx thanh thản như ô e k? Điều đó khiến e thật phiền lòng, a chưa có vk con, còn quá nhiều thứ để mấy chục năm cuộc đời nữa để a trải nghiệm, e còn chưa đc gặp a mà, sao a đi mà ko hỏi e trc vậy :(

Sắp tới đây e cũng sẽ trải qua những ngày tang lễ buồn thảm, e như đc trải nghiệm cái cảm giác của Kibum, của các thành viên khác, của những ng đc trực tiếp tham gia lễ tang của a với mức độ thương tâm nhẹ hơn nhiều. E sẽ ko khóc đâu, ko phải vì r e ko quý ô, e rất quý ô, những đợt hè về quê ngày nào e cũng sang nhà ô trò chn, ô cũng quý e nữa. Nhưng vì ô ra đi quá thanh thản, sau một tg k quá dài chống chọi với bệnh tật, ko như a. Vết đau thì sẽ còn mãi nhưng làm ơn hãy cố hài lòng với quyết định của mình nhé a ah

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro