Tập 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này Hoseok ... anh có nghe về những vụ giết người xảy ra gần đây không?" Bạn hỏi khi bạn và anh ấy đang chuẩn bị cho lớp học nhảy.

Hoseok ngân nga đáp lại khi anh duỗi chân ra, làm nóng trước khi tập. "Anh đã nghe về nó trên tin tức." anh nói khi nhìn về phía bạn với một nụ cười. " Đừng nói là em sợ nhé?" anh ngây thơ hỏi.

Bạn gật đầu chậm rãi đáp lại anh, sau đó liếc xuống đất. "  Đó là lý do em không thể ở lại tập thêm giờ được ." bạn nói vô thức chơi với dây áo hoodie của bạn. " Em sẽ về nhà sớm từ bây giờ trở đi." -

Hoseok thở hổn hển, anh đặt tay lên ngực trong khi cho bạn một biểu hiện sốc. "Ồ đó không vui chút nào." anh nói với cái bĩu môi khiến trái tim bạn tan chảy.

Bạn cười khúc khích trước câu trả lời của anh nhưng cũng gật đầu. "Em thực sự xin lỗi Hoseok, nhưng kẻ giết người vẫn ngoài vòng pháp luật, em rất sợ."

"Ồ nhưng em đã có anh." Anh vui vẻ nói. "Anh có thể đưa em về nhà mà không có vấn đề gì cả." Anh thêm vào với cái nháy mắt.

"Ahh- nhưng anh ngược đường nhà em. Em không muốn làm phiền cơ."

" Anh không cho phép." Anh vừa nói vừa bước một bước lại gần.

Bạn cảm thấy trái tim mình chao đảo trong lồng ngực khi anh nhìn chằm chằm với đôi mắt ngây thơ. Bạn muốn từ chối lời đề nghị của anh một lần nữa nhưng anh đưa cho bạn một đôi mắt cún con nhìn chằm chằm mà chỉ hét lên anh thực sự dễ thương hết sức.

Với một tiếng thở dài, bạn khoanh tay và gật đầu. "Chà ... nếu đó không phải là vấn đề với anh ... thì không sao, anh có thể đưa em về nhà từ bây giờ." bạn nói với một nụ cười.

Hoseok không thể kiềm chế sự phấn khích của mình, anh nhảy xung quanh và ngân nga sự phấn khích. Bạn không thể không cười trước cử chỉ của anh ấy. Ngay cả khi bạn cảm thấy sợ hãi, Hoseok luôn biết cách làm cho bạn cảm thấy tốt hơn.

"Anh có một ý tưởng, chúng ta đi chơi đi." Anh ấy đột nhiên đề nghị, làm cho há hốc mồm.

"C-Gì cơ?" bạn buột miệng khi bạn chớp mắt vài lần, không chắc bạn đã nghe đúng chưa. "Nhưng Hoseok ... anh phải dạy lớp nhảy .." bạn nói trong khi cắn môi với sự lo lắng.

"Anh đã có người thay thế cho ngày hôm nay. Bên cạnh đó, anh muốn đưa em đi đâu đó." anh vừa nói vừa đưa tay ra.

Bạn ngập ngừng khi bạn nhìn chằm chằm vào những ngón tay thon dài của anh ,rồi ngước lên mặt anh khi đó anh trao cho bạn một nụ cười đặc trưng.

"Được rồi đi thôi." bạn vừa nói vừa chậm rãi nắm lấy tay anh. "Nhưng anh đưa em đi đâu thế?" bạn hỏi khi anh dẫn bạn ra cửa trước.

" BÍ MẬT." anh nói một cách vui vẻ khi anh mở cửa cho bạn. "Em có tin anh không?" anh hỏi khi nhìn chằm chằm vào bạn.

Bạn nhìn vào mắt anh, cố gắng xem bóng tối mà bạn thấy ngày kia có ở đó không. Bạn đã nghĩ về điều đó suốt đêm qua và bạn kết luận rằng tâm trí của bạn có lẽ đang giở trò với bạn. Không có cách nào mà Hoseok có thể có một mặt tối, phải không?

" Em tin anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro