Tập 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn thức dậy vào sáng hôm sau với một cơn đau nhức ở phần dưới kéo dài khắp cơ thể. Sau khi bạn bất tỉnh từ đêm qua, không có gì ngạc nhiên khi toàn bộ cơ thể bạn cảm thấy như vậy.

"Công chúa của anh đã thức dậy." Giọng của Hoseok reo lên khi anh bước ra từ phòng tắm trong khi lau khô mái tóc ướt của mình.

"Anh thấy em rất mệt mỏi,nên ko đánh thức em." Anh nháy mắt thêm và quăng chiếc khăn sang một bên ,ngồi bên giường của bạn.

"Em cảm thấy sao rồi? "anh hỏi với một chút lo lắng trong giọng điệu.

Một nụ cười nhỏ cong trên môi bạn khi bạn ngồi thẳng dậy và quấn chăn xung quanh cơ thể trần trụi của bạn. "EM cảm thấy đau nhưng em không sao ." bạn vừa nói vừa cắn môi dưới từ ký ức đêm qua.

"Anh xin lỗi nếu anh đi quá xa." Hoseok nói khẽ khi anh xoa xoa sau đầu. "Nhưng nó chỉ là sự tàn bạo nội tâm trong anh không thể cưỡng lại."

"Không sao. Em đã yêu cầu anh làm điều đó." bạn trả lời vòng tay ôm lấy chính mình. Bạn đã có một động thái rất táo bạo trong việc khiêu khích Hoseok để thể hiện mặt tối của anh ấy. "Em phải thừa nhận, em đã rất sợ nhưng ...em biết anh sẽ không làm tổn thương em."

Hoseok thở dài khi anh rời khỏi giường và bước tới cửa sổ. Nhìn ra bên ngoài, anh thấy trời đang mưa rất to và anh chắc chắn sắp có giông bão. "Anh đã muốn phá hủy em.." Anh thừa nhận khi a liếc nhìn bạn.

"Anh muốn lấy đi sự hồn nhiên đó cho đến khi em chẳng còn lại gì nhưng anh không thể tự mình làm như vậy." Anh thì thầm đưa tay vuốt tóc.

"Có phải vì cô ấy?" bạn hỏi khi bạn nhớ lại lúc ở công viên, anh ấy đã đề cập đến một cô gái anh ấy từng thích.

"Em có giống với người chơi guitar đó không?" bạn hỏi cảm thấy trái tim mình đột nhiên cuộn lại. Bạn tự hỏi liệu Hoseok có còn giữ những tình cảm đó cho cô ấy không, mặc dù đã ở bên bạn suốt thời gian này.

"Chính sự ngây thơ của em làm anh nhớ đến cô ấy nhưng .." anh dừng lại một lúc, sau đó quay lại giường và ngồi cạnh bạn. Nắm lấy tay bạn, Hoseok nhẹ nhàng siết chặt nó khi anh nhìn vào mắt bạn với đầy tình yêu "Sau đêm qua anh nhận ra rằng có lẽ em không ngây thơ như anh nghĩ." Anh nói với nụ cười, anh cúi xuống hôn môi bạn.

Bạn ngả đầu ra sau trêu chọc anh và đặt ngón tay trỏ lên môi anh ấy. "Như thế nào vậy?" bạn đặt câu hỏi với một cái nhếch chân mày.

"Cho người mới bắt đầu, có một cô gái nào dám kích động một kẻ tàn bạo bên trong như anh?" anh hỏi khi anh cố gắng dựa vào một lần nữa để hôn nhưng bạn lại trêu chọc.

"Gọi đó là sự tò mò." bạn nói với nụ cười ,vuốt ve má anh ấy.

"Em không biết rằng sự tò mò sẽ giết chết một con mèo nhỏ ư?" Anh trầm ngâm chạm vào người bạn và thở dài.

Bạn mỉm cười với câu trả lời của anh ấy và hôn lên môi. "Thật tệ khi em không phải là con mèo nhỏ đó." bạn nói khi đôi môi của bạn lơ lửng ngay trên anh ấy.

"Thật tệ quá." Anh mếu máo tinh nghịch khi anh thu hẹp khoảng cách giữa đôi môi bạn và đẩy bạn trở lại giường.

Anh ấy từ từ leo lên trên bạn và ngay lập tức bạn cảm thấy chỗ phình ra qua quần. "Em thấy ai đó đang cần đc giải tỏa đây." bạn trầm ngâm khi bạn đưa tay xuống và sờ soạng anh.

Hoseok rên rỉ vì cái chạm của bạn, anh từ từ nghiến hông vào tay bạn. Anh ấy muốn đưa bạn trở lại trạng thái khoái cảm mà anh ấy có với bạn trong đêm qua nhưng anh ấy buộc mình không thể vì muốn làm mọi thứ tiến triển chậm lại.

Đột nhiên rời khỏi bạn, Hoseok trao cho bạn một nụ hôn cuối cùng trên môi khi anh lăn bạn ra và đi đến chỗ tủ thay đồ. "Anh rất muốn thưởng thức, nhưng anh cần đưa em trở về nhà." anh vừa nói vừa lôi ra một bộ quần áo cho bạn mặc

"Em mặc cái này đi. Anh chắc chắn cha mẹ em sẽ không muốn nghi ngờ rằng em bị bắt cóc hay bất cứ điều gì đúng không?"

Bạn rời khỏi giường và lấy quần áo dự phòng mà anh ấy đã đưa cho bạn. "Bố mẹ phải đang rất lo lắng về em." bạn nhanh chóng bắt đầu mặc đồ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro