Tập 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Họ đã kiểm tra các camera chưa?" bạn hỏi, vì phòng tập nhảy có camera bên trong và gần lối vào.

Rose gật đầu. "Họ đã làm nhưng ai đó đã làm mờ ống kính, khiến nó khó nhìn. Và không thể thu được âm thanh hay bất cứ ai tấn công Jackson, bật nhạc để nhấn chìm tiếng hét của anh ấy ." 

Cô rùng mình trước lời nói của chính mình. "Anh ấy đã chảy máu ở đó cả đêm."

Bạn nuốt xuống một nỗi lo lắng và quay lại nhìn Jackson lần nữa. Ai có thể làm điều này với anh ấy, bạn tự hỏi.

"Tb, cậu là người cuối cùng ở với anh ấy.Cậu có thấy điều gì lạ không?" Rose hỏi.

Bây giờ bạn nghĩ về nó, có một người kỳ lạ nhìn chằm chằm vào bạn từ bên kia đường đêm qua. Bạn không thể nói họ là ai vì khuôn mặt của họ bị che giấu dưới cái bóng của chiếc mũ xô .

Bạn lắc đầu và thở dài, sự thất vọng và khó chịu ngấm vào suy nghĩ , tự hỏi ai có thể làm điều này với Jackson, và tại sao?

"Tb, cậu với Jackson đã làm gì vào đêm qua?" Rose hỏi và bạn phát hiện ra một sự ghen tuông  trong cô ấy. Rõ ràng cô ấy và các cô gái khác đều phải lòng anh

"Anh ấy chỉ tiễn tớ về nhà." bạn nói, bỏ qua phần mà anh ấy yêu cầu bạn đi chơi 

"Ồ vậy sao, tớ sẽ gặp cậu ở lớp vào ngày mai." Rose đáp

"Ngày mai? Đừng nói với tớ là chúng ta đã có người thay thế ?" Bạn cảm thấy rất sốc khi chủ của phòng tập nhảy đã thay thế Jackson như không có gì.

 "Người quản lý đã gửi cho chúng tớ một tin nhắn văn bản và nói rằng một sự thay thế đã được tìm thấy và giáo viên mới sẽ bắt đầu vào ngày mai. Tớ chắc chắn rằng chủ studio làm điều này để không mất việc kinh doanh của mình."

"Thế còn Jackson thì sao?" bạn hỏi và cô ấy cho bạn một cái nhìn nghiêm túc.

"Bác sĩ nói rằng sẽ phải đợi anh ấy thức dậy, vì vậy cho đến lúc đó chúng ta phải tiếp tục mà không có anh ấy."

Cô nhìn xuống đồng hồ, thở dài. "Sắp muộn rồi tớ nên đi thôi."

"Ừ, hẹn gặp lại." bạn vẫy tay tạm biệt và đi đến Jackson một lần nữa. Bất cứ ai làm tổn thương anh phải thực sự rất tức giận.

Tại sao? Jackson là một chàng trai tốt, theo như bạn biết anh không có thù hằn gì với ai cả.

Bạn tự hỏi nếu có thể, chỉ là có thể, đó có thể là người lạ hôm đó đã nhìn chằm chằm vào bạn. Và nếu vậy, điều đó có nghĩa là họ cũng sẽ làm hại bạn chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro