Tập 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Công chúa, lâu rồi không gặp."

Giọng nói của anh khuấy động trong tâm trí bạn. Lâu lắm rồi cơ thể bạn mới phản ứng giống với sự hiện diện của anh, gần như khiến bạn quên thở, huống chi là suy nghĩ hợp lý.

"Hoseok." Giọng nói của bạn phát ra thì thầm khi cố gắng xem điều này có thật hay không.

"Đó có thực sự là anh?" Bạn hỏi, muốn đưa tay chạm vào anh.

"Đúng, là anh đây." anh nói với một tiếng cười khúc khích.

"Anh đã trở lại - Oh!" anh thở hổn hển khi bạn ném mình vào anh, ôm lấy anh thật chặt;

"Em không thể tin rằng anh đã trở lại! Em nhớ anh!" Bạn nói, cúi gằm mặt vào cổ anh khi anh cười khúc khích.

"Anh cũng nhớ em, công chúa." Anh nói, một nụ cười cong lên khi anh nhẹ nhàng kéo bạn ra và dựa vào khung cửa, huých những bông hoa vào bạn. "Em có định cho anh vào hay..."

Thoát khỏi sự bàng hoàng , bạn mỉm cười ngại ngùng nhìn anh, lấy lại bình tĩnh bước sang một bên, cho phép anh bước vào.

Hoseok nhìn quanh căn hộ, nụ cười rạng rỡ của anh vẫn lóe lên khi anh dán mắt vào bạn, khiến làn da bạn nổi lên. "Đây, tặng cho em." anh nói, đưa bó hoa cho bạn

"Cảm ơn anh." Bạn thì thầm lấy hoa và đặt chúng lên bàn cà phê. Bạn có thể cảm nhận được ánh mắt anh nhìn bạn, khiến bạn lo lắng cùng một lúc. Đã quá lâu đến nỗi bạn gần như quên mất đôi mắt ấy tăm tối như thế nào.

"Anh đã quay trở lại từ lúc nào ?" Bạn hỏi, cố gắng phá vỡ sự căng thẳng khó xử trong phòng.

"Một vài ngày trước." anh nói với bạn khi anh ngồi xuống chiếc ghế dài và làm cho bản thân thoải mái.

"Anh đã ở trong khu phố và muốn làm em ngạc nhiên." Anh nói với cái nháy mắt.

"Em nghĩ rằng anh sẽ không bao giờ trở lại." Bạn nói và quay mặt đi khi nụ cười của anh trở nên do dự.

"Em đã nghĩ rằng sau khi chia tay với anh điều đó..anh không muốn gặp lại em nữa." Bạn ngước lên bắt gặp ánh mắt và nụ cười của ah. 

"Không sao đâu. Anh biết yêu xa sẽ khó khăn như thế nào." Anh đứng dậy và sải bước về phía bạn, nhấc hai tay bạn lên và siết nhẹ chúng.

"Mặc dù anh đã bắt em đợi anh, nhưng cuối cùng em đã không thể và điều đó không sao cả." Anh nâng tay và hôn nhẹ lên chúng.

Đôi môi của Hoseok để lại cảm giác bỏng rát mềm mại trên làn da của bạn, khiến cho đôi má ửng hồng và trái tim đập loạn trong lồng ngực. "Hoseok em-"

"Suỵt .." anh đặt một ngón tay lên môi bạn và cười tươi. "Chúng ta vẫn có thể làm bạn, phải không?" anh hỏi và bạn gật đầu.

"Cô gái ngoan." Anh ôm bạn vào lòng, ép cơ thể anh cố tình áp vào bạn để cảm nhận bộ ngực gợi cảm của bạn áp vào ngực anh.

Tb thở phào nhẹ nhõm, rằng cảm giác tội lỗi dường như biến mất ,bạn ôm anh lại. Khi ôm anh, bạn cảm thấy một cơn gió lạnh chạy giữa hai chân mình, khiến bạn rùng mình nhận ra mình vẫn đang mặc áo choàng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro