Tập cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Giá như lúc đó anh bình thường được như bao người, anh sẽ yêu em bằng cả trái tim này."

"Anh đang nghĩ gì vậy?" Taehyung hỏi với cái nhìn thoáng qua về phía Hoseok.

Những gì trong tâm trí của anh ấy? Một dance nhỏ bé xinh đẹp mà anh đã bỏ lại một lần nữa ở Gwangju. Mặc dù vậy, anh vô cùng nghi ngờ rằng bạn đang đợi anh, sau tất cả những trò xấu xa mà bạn đã thấy anh làm lịêu bạn vẫn sẽ đợi?

Anh sẽ không trách bạn nếu bạn không muốn ở bên anh. Anh là một con quái vật và bạn xứng đáng với một người bình thường.

"Không có gì nhiều." Cuối cùng anh nói với Taehyung, Tae gật đầu trong một câu trả lời lặng lẽ và chuyển sự chú ý của anh chuyển sang đứa con trai đang chạy quanh bãi biển của mình.

"Anh vẫn đang nhớ về cô gái đó phải không?" Taehyung hỏi.

Hoseok cau mày một chút. "Ừ ... nhưng anh biết những gì cả hai có đã mất từ lâu."

Anh thở hắt ra, đôi mắt nâu thẫm nhìn xuống bãi cát bên dưới khi anh cắn môi dưới.

"Cách này là tốt hơn." Anh lầm bầm. Taehyung ngân nga đáp lại, không rời mắt khỏi con trai khi nghe Hoseok

"Anh thật tàn nhẫn với cô ấy." Hoseok thở chậm, những hình ảnh của đêm đó lướt qua anh như một vệt mờ.

"Anh đã làm những điều khủng khiếp  và lợi dụng cô ấy để đáp ứng nhu cầu tàn bạo của mình." Anh cắn môi dưới, chống lại sự thôi thúc muốn cho cảm xúc của mình phồng lên trong lồng ngực.

"Anh sẽ nói gì nếu cô ấy ở đây ngay lúc này?" Taehyung hỏi.

"Anh sẽ nói rằng.. anh rất xin lỗi." Hoseok nhìn lên hoàng hôn, đó là độ sáng phản chiếu ánh sáng lấp lánh trong mắt anh. "Và rằng cô ấy xứng đáng với một người tốt hơn."

"Có lẽ anh nên nói thẳng điều đó với em." Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra từ phía sau Hoseok.

Nín thở, Hoseok quay lại, đôi mắt mở to vì sốc, khi anh chạm mặt với cô gái bé nhỏ xinh xắn của mình.

Taehyung mỉm cười , biết ơn vì bạn đã đến đúng lúc, cũng biết ơn Jin và Namjoon đã sắp xếp.

"Hansung, đi thôi. Chúng ta cần dọn bữa tối cho mẹ." Taehuyng gọi cậu con trai và vui vẻ, đứa trẻ chạy đến bên cha với một chiếc vỏ sò nhỏ trên tay.

"Tb ... Em đang làm gì ở đây?" Cuối cùng anh cũng lên tiếng, giọng anh thấp dần vì tò mò.

"Bạn bè của anh đã kể cho em mọi thứ về những gì đã xảy ra." Bạn thừa nhận.

"Họ nói với em nơi tìm thấy anh và tất nhiên. Đó là vì sao em ở đây."

"... họ đã nói em biết ư?" Hoseok lẩm bẩm trong khi nhìn xuống cát.

"Và thậm chí sau tất cả những gì đã xảy ra, em vẫn muốn gặp anh sao?" anh hỏi, không nhìn bạn.

"Tất nhiên." Bạn cẩn thận vuốt ve má của Hoseok và ngẩng đầu lên để bắt gặp ánh mắt dịu dàng của anh.

"Em hiểu sự tức giận đó của bạn đến từ đâu và em rất vui vì cuối cùng anh đã nhận được sự giúp đỡ của mọi người ." Bạn khẽ mỉm cười với anh, đôi mắt ấm lên với ánh hoàng hôn.

"Hãy bắt đầu lại từ đầu, anh và em."

Lông mày của Hoseok nhíu lại, bối rối lướt qua anh. "Bắt đầu lại?" anh hỏi và bạn gật đầu.

"Em vẫn muốn gặp anh và thực sự làm quen với Jung Hoseok thực sự. Không phải kẻ tàn bạo mà anh ta giấu đằng sau."

Hoseok nuốt nước bọt, đôi mắt anh rưng rưng nước mắt khi anh đưa tay lên và chải một sợi tóc ra khỏi mặt bạn trước khi nhét nó ra sau tai bạn.

"Em có chắc chắn muốn làm điều này?" anh hỏi và bạn khẽ cười khúc khích và hôn lên má anh.

"Em rất chắc chắn." Bạn nói và cười với khuôn mặt ửng hồng.

Hoseok mỉm cười lại, cùng một nụ cười rạng rỡ khiến bạn phải lòng anh ngay từ đầu.

Anh thực sự ngạc nhiên khi bạn quay lại với anh, nhưng cảm ơn vì bạn đã không rời xa anh.

"Tb ... Anh rất xin lỗi vì tất cả những chuyện anh đã đưa em vào và anh rất biết ơn vì em đã quyết định ở lại với anh." Hoseok nắm lấy tay bạn và ôm bạn vào lòng.

"Không sao đâu Hoseok. Em tha thứ cho anh và sẵn sàng giúp anh vượt qua, đó là nếu anh muốn em làm vậy."

Bạn nói khi ôm anh trở lại một cách dịu dàng, cả hai cùng lấy hơi ấm của nhau.

"Anh yêu em." Anh thì thầm khi hít mùi hương mật ong mềm mại của dầu gội của bạn và mỉm cười với chính mình, lần này anh sẽ không để những kẻ tàn bạo bên trong mình vượt qua anh.

Anh sẽ tự chứng minh rằng mình có thể là Jung Hoseok mà không cần phải   có mặt tối nào khác

Từ giờ trở đi ...

"Được rồi, chúng ta hãy bắt đầu lại." anh nói bằng một nụ cười hình trái tim rất rộng



HẾT.

=>>> Lật qua trang sau để có bất ngờ nha các bạn yêu 😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro