Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ethan

Bạn sẽ nghĩ rằng trái tim tôi đã đóng băng khi nhìn thấy người bạn thân nhất của tôi, nhìn thấy con gái anh ấy ở nhà tôi  không có gì ngoài chiếc áo choàng nhỏ. Nhưng không. Tim tôi ngừng đập khi thấy người phụ nữ của tôi đang đứng trước mặt một người khác trong chiếc áo choàng màu hồng nhỏ xíu, chết tiệt!

Tôi xoay em lại và giục em quay trở lại phòng ngủ của chúng tôi. "Đi thay đồ, em yêu. Anh cần nói chuyện với bố em." Tôi cố tình phớt lờ Samuel, người đang nói chuyện  trước hiên nhà.

     

Lilah chống lại chuyển động một chút, nhìn tôi qua vai em với ánh mắt kiên định. "Nhưng em-"

"Mặc quần áo trước, Lilah," tôi cắt ngang cuộc tranh luận của em , bằng giọng điệu đanh thép. Em mím môi và nheo mắt, nhưng lại quay đầu lại và bước đi.

"Ethan!" Samuel gầm lên khi lao vào trong. Tôi bước ra trước khi anh ta đâm vào tôi. Trong mắt anh có sát khí, và tôi thực tế có thể thấy hơi nước phả ra từ tai anh.

Tôi ra hiệu xuống hành lang lối vào phòng làm việc của tôi, chỉ ra rằng anh nên đi trước. Anh trừng mắt khi bước qua tôi và tôi đi theo anh. Tôi sẵn sàng thừa nhận điều đó, tôi cảm thấy hơi lo lắng, nhưng tôi sẽ không khuất phục với quyết tâm giữ lại Lilah.

Chúng tôi vừa đi qua cửa trước khi Samuel quay lại và bắt đầu hét lên. "Đồ khốn nạn! Trong số tất cả mọi người, tôi đã không bao giờ nghi ngờ điều này về cậu ." Ngực anh đang phập phồng và khuôn mặt anh trở nên sần sùi và đỏ ửng, nhưng giọng anh hơi trầm xuống. " Nó là cô con gái nhỏ của tôi và những gì con bé đã trải qua ... cậu đã lợi dụng một đứa trẻ đau buồn, Ethan," anh buồn bã nói.

Tôi định để anh nói phần của mình trước, nghe anh ấy nói trước khi tranh luận với anh ấy. Tôi cảm thấy tôi nợ anh ấy điều đó. Nhưng, tôi không thể giữ im lặng khi anh ấy phun ra một lời buộc tội như vậy.

"Cô ấy là một người phụ nữ trưởng thành, Samuel. Và, tôi chưa bao giờ nhìn cô ấy bằng bất cứ thứ gì  ngoài điều đó. Anh cần phải hiểu điều đó  và ngừng xem cô ấy như một đứa trẻ. Tôi biết anh đã để lỡ tuổi thơ của cô ấy, nhưng đó là đã trôi qua và điều tốt nhất cho tất cả chúng ta là nhìn về tương lai. "

"Tương lai cùng cậu?" Anh ấy phun . "Cậu hơn con bé mười bảy tuổi!Nó chưa sẵn sàng cho cuộc sống mà cậu muốn."

"Con nghĩ đó là quyết định của con, phải không?" Lilah điềm tĩnh đứng ở ngưỡng cửa, may mắn đã mặc quần jean và áo phông.

"Con yêu, con còn quá trẻ để lập gia đình và ổn định cuộc sống," anh cầu xin. Sau đó anh ấy ném cho tôi một cái nhìn ghê tởm. "Con nên đi học đại học, hẹn hò, ít nhất là với một người bằng tuổi con."

Một tiếng gầm gừ vang lên trong lồng ngực tôi khi anh ấy nói về chuyện hẹn hò của em. "Qua xác tôi đã."

"Bố, bố cần phải nghe con," Lilah nhẹ nhàng nói, bước đến gần Samuel và nắm lấy tay anh. "Chúng ta chưa có nhiều thời gian để thực sự hiểu nhau, nhưng con cần bố tin tưởng rằng con đủ lớn để biết mình muốn gì. Đại học chưa bao giờ là điều con khao khát. Con muốn có một mái ấm và một gia đình, và trong khi có những thứ khác con sẽ theo đuổi, chúng sẽ luôn là ưu tiên hàng đầu của con. "

"Lilah," anh thở dài. "Ít nhất hãy về nhà với bố và dành một chút thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện."

"Vị hôn phu của tôi & eacute; e và em bé," tôi nhấn mạnh khi đi tới phía sau em, "sẽ không đi đâu cả."

Lilah quay ngoắt về phía tôi. "Em chưa sẵn sàng để nói với ông ấy điều đó, Ethan!" Em bị đánh gãy. Tôi chỉ nhún vai. Tôi đã quá mệt mỏi khi phải che giấu mọi thứ, và tôi chỉ muốn nói ra sự thật

" Con đang mang thai ?" Samuel thở ra vì sốc.

Em quay lại và lảo đảo với bước chân của mình. "Ừm, một chút, đúng vậy," em ngập ngừng nói. Tôi khịt mũi và đảo mắt. "Đúng vậy, giống như chết thêm một chút." Đối với lời nhận xét của tôi, tôi đã nhận được một cú thúc cùi chỏ sắc nhọn vào xương sườn.

Ánh mắt của Samuel đảo qua đảo lại giữa Lilah và tôi. Cuối cùng, vai anh ấy chùng xuống và nắm lấy cả hai tay của Lilah trong tay mình. "Bố muốn con hạnh phúc, con yêu. Bố không đồng ý với lựa chọn của con, nhưng bố ở đây vì con cho dù thế nào đi nữa." Mắt nhìn xuống bụng em, gương mặt anh ấy dịu lại. "Và, cháu của bố."

Anh ấy buông em ra và chỉ thẳng một ngón tay vào tôi. "Tôi và cậu đã xong rồi. Nhưng nếu cậu đưa một ngón chân ra ngoài đường thẳng, nếu tôi cảm thấy dù chỉ một giây mà cậu đối xử với con bé không đúng mực, thì không có chỗ nào cậu có thể trốn, mà tôi sẽ không tìm thấy cậu và đá đít. Hiểu chưa? "

Tôi gật đầu, vòng tay qua eo Lilah và kéo em vào lòng mình. Tôi biết rằng tôi không thể nói gì vào lúc này để tạo ra sự khác biệt. Điều này đã không diễn ra như tôi muốn, nhưng có một tia hy vọng rằng anh ấy sẽ đến và chúng tôi có thể cứu vãn tình bạn của mình.

"Bố-"Nước mắt Lilah bắt đầu trào ra, nhưng anh ấy đã đưa tay lên để ngăn em lại.

Anh ghé vào và hôn lên má em, trước khi lùi lại và rời khỏi chúng tôi. "Hãy đến và gặp bố sớm nhé, con yêu. Bố yêu con." Nhìn tôi một lần nữa, anh ấy nâng cằm lên, cho thấy anh ấy muốn có một giây phút riêng tư trong phòng.

Tôi hôn lên đỉnh đầu Lilah và thì thầm, "Cho chúng tôi một phút, em yêu." Mặt Samuel đỏ bừng khi dùng biệt danh của tôi cho em ,và anh ấy đi thẳng vào phòng làm việc. Đúng, đó có thể không phải là thời điểm tốt nhất để sử dụng nó. Tuy nhiên, một lần nữa, tôi đã hoàn tất việc nhón gót trong mối quan hệ của mình với Lilah.

"Tại sao? "Lilah nghi ngờ hỏi -" Em không muốn hai người lại đấu nhau nữa."

"Chúng tôi sẽ không, Lilah. Nó liên quan đến công việc." Tôi hôn lên trán em, rồi đến chóp mũi em. "Sao em không đi ăn nhẹ nhỉ?"

"Hãy hứa là em sẽ không đánh nhau," em yêu cầu.

Tôi bật cười và lông mày em nhíu lại, rõ ràng là bối rối trước sự thích thú của tôi. "Em thật đáng yêu khi cố gắng ra lệnh cho mọi thứ cho tôi, em yêu." Em càu nhàu điều gì đó qua hơi thở, khiến tôi càng cười rộng hơn. "Tôi hứa." Sự đồng ý của tôi khiến em cảm thấy tức giận, và em gật đầu trước khi đi vào bếp.

Tôi cùng với Samuel vào phòng họp, nơi anh vừa đi qua . Anh ấy dừng lại khi nhìn thấy tôi và khoanh tay trước ngực, nhìn tôi chằm chằm. "Tôi thực sự ghé qua để nói với cậu rằng Marcus sẽ ở đây vào ngày mai. Tôi đã gọi cho hắn về việc thay đổi ý muốn của mình vào ngày sau khi Lilah đến, vì vậy tôi chỉ nói với hắn rằng có một việc khẩn cấp , tôi sẽ giải thích khi hắn đến. Tôi biết cậu đang tìm hiểu về hắn ta, vì vậy hãy mang bất cứ thứ gì cậu tìm thấy đến cuộc họp. "

Tôi theo lập trường của anh ấy, mặc dù tôi vẫn giữ vẻ mặt trung lập. "Nhắn tin cho tôi thời gian và địa điểm."

Samuel gật đầu và đi ra cửa trước. Tôi lặng lẽ mở nó ra, nhìn anh bước ra ngoài và ước có điều gì đó tôi có thể nói-đợi đã. Có một cái gì đó. "Samuel." Anh dừng lại. "Tôi yêu cô ấy. Cô ấy là Bonnie của tôi."

Đầu anh quay cuồng và anh trông rất choáng váng. Sau đó bối rối. "Tôi không biết làm thế nào để tiêu hóa nó, Ethan," anh lầm bầm. " Có quá nhiều thứ để tiếp nhận." Anh ấy chìa tay ra, và một tia nhẹ nhõm chảy qua huyết quản của tôi khi chúng tôi run rẩy. Ít nhất đó là một cái gì đó.

Sau khi anh ấy đi , tôi đóng cửa và quay lại tìm Lilah. Tôi đã không phải đi xa. Em đang đứng ngay sau tôi, khuôn mặt em bị phủ với vẻ sốc y hệt Samuel .

"Anh nói thật với ông ấy à?" em kêu lên.

Tôi lảng vảng tới nên gần như đang đứng đối diện với em và ôm lấy mặt em trong tay. "Nó chỉ khiến tôi đau vì đã không nói với em, em yêu. Tôi rất xin lỗi, những lời này đáng ra phải dành cho em trước." Tôi hôn nhẹ lên môi em.

"Anh yêu em?" em nói ngắn gọn.

"Hơn bất cứ thứ gì." Tôi trượt tay xuống, trên ngực em, xuống bụng phẳng của em, quanh eo em, và chúng đáp xuống mông em. Cầm chặt mông em, tôi nâng em lên ,để chân em vòng qua hông tôi, và em nắm lấy bắp tay tôi. "Anh yêu em và đứa con bé bỏng của chúng ta nhiều hơn những lời có thể nói," tôi thì thầm trước khi bịt chặt miệng mình vào miệng em.

Nụ hôn của chúng tôi là thuốc và tôi nghiện, tôi biết mình sẽ không bao giờ có đủ hương vị của em. Tôi loạng choạng một lúc trước khi tìm thấy một bức tường để ép lưng em vào và đặt vật cương cứng của tôi vào giữa hai chân em.

Em rời đôi môi ra và tôi gầm gừ phản đối, tìm kiếm chúng một lần nữa. "Em cũng yêu anh." Tôi dừng lại và để mắt chúng tôi chạm nhau. Những hồ nước xanh như pha lê của em tràn ngập cảm xúc ,và nó truyền hơi ấm khắp cơ thể tôi. Vì tôi đã bùng cháy vì em, nó đã thổi bùng ham muốn của tôi lên theo tỷ lệ hoành tráng.

Tôi thả em xuống đất và khuỵu xuống. Thực hiện nhanh chóng nút và khóa kéo của em, tôi đã để em trần từ eo trở xuống trong vài giây. Với sự thèm muốn kiểm soát tâm trí của tôi, tôi dang rộng hai chân của em và lao vào để liếm các nếp gấp âm hộ của em. Em ướt, ướt quá đi mất. Tôi ngậm chặt lấy âm vật của em và vừa bú mạnh vừa thọc sâu hai ngón tay vào trong em. Một vài cú đâm và em hét lên tên tôi. Tôi cứ thế, ôm chặt lấy em khi đầu gối em khuỵu xuống.

Em thực sự đang xé toạc mái tóc của tôi bằng cách cầm nắm của mình, và nó thật quyến rũ. Tôi đứng dậy, rút ​​dương vật ra, nhấc bổng em lên và kéo em xuống khi tôi đâm vào. Em kêu lên, và tôi cảm thấy mắt mình đảo trong niềm hạnh phúc thuần khiết.

"Chết tiệt! Lần nào cũng vậy, em thật chặt chẽ, bé yêu. Nhưng em ướt đẫm và anh trượt ngay vào. Ừ! Kìm lấy nó! , Lilah." Tôi cố định em vào tường và lao tới tấp.

"Ethan! Oh, đúng rồi, em -oh ! Đúng thế!"

Tôi thích khi em lớn tiếng.

"Tôi sẽ-"

Tôi đột ngột dừng lại, mặc dù tôi phải mất tất cả mọi thứ để làm như vậy. "Quy tắc là gì, Lilah?" Tôi gầm gừ.

"Em không thể kìm lại được, Ethan!" Em thút thít.

"Em sẽ làm được," tôi ra lệnh, rồi lại tiếp tục đụ em, thật mạnh và thật nhanh.

"Làm ơn làm ơn làm ơn." Em đang niệm chú, quằn quại với nỗ lực cố gắng kìm lại.

Hai hòn dái của tôi căng lên và căng lên, một cơn ngứa ran lan ra từ gốc xương sống của tôi. "Cùng nhau, em yêu," tôi nghiến răng. Thêm vài giây nữa, và tôi gầm lên, "Bây giờ!"

Màu sắc và cảm giác bùng nổ trước mắt tôi. Những cơn rùng mình vì sung sướng bao trùm khắp cơ thể, và tôi có thể cảm thấy sự run rẩy từ Lilah. Những bức tường đổ xuống và không ai trong chúng tôi nhận ra.

     



"Anh yêu em quá," tôi thì thầm khi cuối cùng tôi đứng vững trên đôi chân của mình.

"Em cũng yêu anh, Ethan."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro