#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.Sau khi chia tay không thể làm bạn bè, vì cả hai bên đều đã bị tổn thương, cũng không thể làm kẻ thù, bởi vì đã từng yêu thương nhau, cho nên chỉ có thể làm người xa lạ thân thuộc nhất.

2.Tôi yêu anh ấy, cho dù đúng hay sai chỉ cần anh ấy không buông tay, tôi cũng sẽ không buông tay.

3. Sợi chỉ buộc vào tim ấy thỉnh thoảng lại siết thật chặt. Tuy nó rất mảnh, mảnh đến nỗi bình thường không thể cảm thận được, nhưng mỗi lần xiết chặt lại khiến người ta thấy nhói đau và nghẹt thở.

4. Cảm ơn trời cảm ơn đất, cảm ơn ánh mặt trời chiếu xuống nhân gian...

Cảm ơn gió cảm ơn mưa, cảm ơn vận mệnh đã cho chúng ta gặp nhau...

5. Đau khổ thực sự thì ra không phải là nhìn thấy người mình yêu đi yêu người khác để rồi hối hận vì ngày xưa. Đau khổ thực sự là mỉm cười tác thành cho người đó, uống cạn ly rượu đắng mà vẫn khen ngon, từng ngày nhấm vị chát mà vẫn phải khen bùi.

6. Cái gọi là duyên phận, chính là trong ngàn vạn người gặp được người cần gặp là anh, trong ngàn vạn năm, giữa mênh mông hoang hoải vô tận của thời gian, không sớm một bước cũng không muộn một bước.

7. Trái tim của người con gái giống như một bông hoa, sẽ nở vì người mình yêu và cũng sẽ tàn lụi vì người mình yêu. Có người, nở rộ và tàn lụi như đóa hồng dưới ánh nắng mặt trời, cho dù nở hay tàn cũng đều lẫy lừng vang dội, trở thành huyền thoại trong ký ức của mọi người. Có người, nở rộ và tàn lụi như đóa bách hợp trắng trong khe núi, dù tàn hay nở đều không danh không tiếng, trở thành bí mật bị thời gian vùi lấp.

8. Thời gian đều đã từng phụ bạc chúng ta, giây trước chúng ta còn ôm nhau, giây sau liền thành người xa lạ. Thực ra, em vẫn luôn chờ anh ở đó, chỉ có điều anh lại quên mình từng đến nơi đây.

9. Thế giới rộng lớn như thế, vậy mà em lại gặp anh. Thế giới nhỏ bé như thế, vậy mà em lại đánh mất anh.

Thế giới rộng lớn là thế, nhưng em không thể quên được anh. Thế giới nhỏ bé là thế, sao em không thể gặp lại anh.

10. Những ngày tốt đẹp nhất trên thế giới chính là ngày được nghe nhạc, uống trà, đọc sách, gộp tất cả lại, chính là những ngày được sống như heo.

11. Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp, là hạnh phúc, của cả cuộc đời. Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài. Cách yêu một con nhím, không phải là nhổ hết gai trên người nó, mà là phải học được cách làm thế nào để tìm được một cự ly thích hợp, có thể sưởi ấm cho nhau nhưng lại không bị đối thương đâm gai vào mình.

12. Trên thế gian này khoảng cách xa xôi nhất, không phải giữa sự sống và cái chết mà chính là, tôi đứng ngay trước mặt em nhưng em lại không biết rằng tôi yêu em!

13. Cuộc đời của anh vốn là một đường thẳng chỉ vì gặp em mà rẽ ngang.

14. Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm thích hợp , là hạnh phúc của cả cuộc đời.

Được gặp một người có duyên với mình trong thời điểm không thích hợp, chỉ là một tiếng thở dài.

15. Yêu một người, là ban cho người ấy quyền năng làm mình đau

Nhớ một người, là tự tước đi của mình niềm vui không ràng buộc

Nhưng anh yêu, em vẫn nói rằng em yêu anh đây!

16. Nếu giữa chúng ta cách nhau một ngàn bước, chỉ cần anh đi bước đầu tiên, em sẽ đi chín trăm chín chín bước còn lại về phía anh.

17. Giống như cố hương là nơi con người ôn lại thuở hàn vi, tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa- những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân chúng ta.

Tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm, khi bạn ôm nó vào lòng nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa. Những người đã từng yêu và làm tổn thương ta, đều có ý nghĩa đối với sự tồn tại tuổi xuân ta.

18. Từng vui vẻ biết bao, tưởng rằng sẽ bên nhau mãi mãi. Vượt qua trăm núi nghìn sông, quay lại đã muộn màng. Từng yêu nhau như thế, tưởng rằng đời này sẽ luôn có người tri kỷ. Không cần biết trước mắt, không rời không xa, hóa ra chỉ có mình em. Dù trời cao đất rộng, cũng không dung nổi khoảng cách giữa hai ta, dù đã nói em không quan tâm, vậy mà vẫn không buông bỏ được. Được tất cả mà phải mất đi một vài thứ, cũng chẳng có gì đáng tiếc. Đánh mất anh, cũng mất luôn dũng khí đối mặt với cô đơn...

19. Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, vì sao không thấy người.

Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng không thể yêu người.

20. Cuộc đời luôn đặc sắc hơn phim, bởi vì tình tiết trong phim có thể đoán trước được, còn cuộc đời thì không bao giờ. Cuộc đời luôn sầu thảm hơn phim, bởi vì bạn có thể lựa chọn vai nam chính trong phim, nhưng lại không thể lựa chọn người bên cạnh mình.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro