Càng trưởng thành càng cô đơn...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khi váy cưới em chạm đất, trở thành cô dâu của người khác, anh vẫn là tín ngưỡng đẹp nhất trong lòng em."

Khi đó, có lẽ tôi sẽ dành một ngày để ngồi ôn lại kỷ niệm xưa.

Album sẽ nằm trong kho sách đầy bụi bặm, ARMY Bomb cũng sẽ chẳng sáng như ngày mới về tay. Những cuốn photobook dày cộp, những tấm photocard đẹp mắt và ti tỉ những thứ liên quan đến anh, chúng khi ấy sẽ chẳng còn thuộc về tôi nữa.

Người bước cùng tôi vào lễ đường chắc chắn không phải anh. Mà người ấy cũng sẽ không có được thứ tình cảm tôi trao cho anh. Hai người các anh, mỗi người nằm ở một ngăn riêng trong trái tim. Không ai có quyền xâm phạm đến ai cả. Đôi khi rõ ràng đến tàn nhẫn nhưng cũng không thể giả vờ lấp liếm đi những giới hạn của bản thân.

Anh rồi sẽ đi cùng người con gái khác. Tôi vừa sợ ngày ấy đến, cũng mong bản thân bình thản mà đón nhận.

Thật tốt! Anh và tôi cùng các cậu ấy, dù sao cũng đã cùng nhau đi qua những khoảnh khắc đẹp nhất cuộc đời.

Ngày hôm ấy, tôi sẽ buông một bàn tay để nắm lấy bàn tay khác...


Sau này, khi em kết hôn...

"Muốn mặc váy cưới tới xem concert của anh, giơ cao lightboard có tên anh, ngồi ở hàng đầu tiên, có thể anh sẽ tò mò mà nhìn về phía em. Và mỗi lần anh nhìn về phía em như thế, em sẽ nghĩ, à, cuối cùng anh cũng nhìn thấy em trong bộ váy cưới rồi, coi như em đã được làm cô dâu của anh mấy tiếng đồng hồ."

"Chưa trải qua nên không rõ cảm giác sẽ thế nào, nhưng tôi nhớ có lần, có một chị kể cho tôi, bạn chị ấy sắp kết hôn, hôm ấy các chị ấy ra ngoài mua đồ, đang đi trên phố thì thấy standee có hình thần tượng, bỗng nhiên chị ấy khóc rồi nói: "Xin lỗi anh, em không đợi được anh." Nghe xong, tôi nghĩ mình đã hiểu được phần nào."

"Người ấy vẫn là cảnh đẹp phương xa, tôi nhìn mà mắt ướt nhòa."

"Em không chờ được anh rồi, có người muốn cưới em trước rồi đây này, anh cũng mau mau kiếm ai đó đi."

"Cảm giác hạnh phúc. Đừng hỏi vì sao. Vì đối tượng kết hôn chính là idol của mình."

"Vẫn không từ bỏ được, tiếp tục thích thôi."

"Anh vẫn là giấc mộng thuở ban đầu của em."

"Người ấy là thanh xuân của tôi, là tín ngưỡng tôi không thể thiếu, dù cuối cùng những gai góc trong tôi sẽ bị tháng năm bào mòn, quay cuồng trong những guồng tấp nập, nhưng mỗi lần nhắc tới người ấy, vẫn thấy hạnh phúc như lúc ban đầu. Vừa gặp đã yêu, yêu trọn cuộc đời."

"Xin lỗi vì đã bước vào lễ đường trước anh, nhưng em sẽ nói cho anh ấy biết, em đã từng yêu một người, vào những ngày tháng tăm tối nhất cuộc đời em, là người ấy đã vực em dậy, ngập tràn thanh xuân em là đâu đâu cũng có bóng hình người ấy."

"Em vẫn sẽ yêu anh... Anh là thanh xuân của em, quá khứ của em, có lẽ em sẽ không còn thích anh một cách không phải trái như khi trước, vì tương lai em còn có cuộc sống cho riêng mình, nhưng anh sẽ biến thành một phần sinh mệnh em, một góc nhỏ trong trái tim em vẫn dành cho anh. Để sau này mỗi khi nhớ lại, em sẽ nghĩ, à, hóa ra mình cũng đã từng thích một thần tượng điên cuồng như vậy, hóa ra mình đã từng có một tình yêu đơn phương như thế, rồi nói một câu cảm ơn."

"Từng yêu, hiện tại vẫn còn yêu và tương lai sẽ tiếp tục yêu, yêu một người vừa xa lạ lại vừa quen thuộc."

"Kiếp trước em chẳng cứu cả ngân hà, nên kiếp này chẳng thể may mắn giống một vài fangirl được lấy thần tượng của chính mình."

"Đó là một sự tồn tại đặc biệt, không phải tình yêu, mà lại hơn cả tình yêu."

"Vẫn sẽ yêu như cũ, nhưng sẽ không còn là tất cả cuộc sống của tôi nữa. Cái cảm giác này có lẽ là giống như, mình đã yêu một người thật lâu thật lâu, cuối cùng lại phát hiện ra người sẽ cùng mình trải qua suốt quãng đời còn lại là một người khác... Đại khái là vậy đó."

"Anh nhất định phải hạnh phúc giống như em nhé."

"Nhất định sẽ mang con em đến concert của anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro