One

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Đó là một chàng trai mới? Tôi tự hỏi khi nhìn sang nhà hàng xóm từ cửa sổ của mình. Tốt hơn hết là bạn của anh ta chứ không phải là một kẻ mới quen như cái mông lùn mà anh ta luôn qua lại. Tôi không định tranh giành ai cho người đàn ông của mình. Tôi không hiểu tại sao bạn bè của anh ấy luôn ở nhà anh ấy. Họ thật khó chịu.
Bố mẹ tôi đã đi hai tuần trong kỳ nghỉ của họ, dù sao thì họ cũng không phải ở đây nhiều. Tôi có thể lật ngược ngôi nhà chết tiệt này, và họ sẽ không nhận ra, bỏ qua các lớp học của tôi và vẫn vậy, họ sẽ không nhận ra. Không phải bây giờ tôi đã trượt bất kì lớp học nào của mình, ngốc nghếch không phải là điều tôi thấy hấp dẫn. Đặc biệt là không khi người chồng tương lai của tôi ở bên kia đường lại rất thông minh và chăm chỉ. Quan điểm của tôi là bố mẹ tôi đã nhắm mắt làm ngơ trước mọi việc tôi làm. Tôi không biết họ không để ý hay không qun tâm. Ý tôi là tôi đoán họ quan tâm vì tôi luôn có mái tóc che trên đầu và tiền trong tài khoản ngân hàng của tôi và không bao giờ phải nghe họ tranh cãi là một điểm cộng. Tuy nhiên, khi nói đến mẹ tôi, tôi biết rằng bà ấy cảm thấy tôi phải lòng anh ấy và cảnh báo toii trước khi rời đi rằng tôi phải nhớ anh ấy lớn hơn tôi. Bà ấy có nghĩ rằng tôi đã đứng hình, tất nhiên, tôi biết anh ấy lớn hơn tôi. Tôi  biết điều đó ngay khi anh ấy đi ngang qua nhà chúng tôi và giới thiệu bản thân. Điều đó đã không ngăn cản tôi thích anh ấy và chắc chắn là bây giờ địa ngục sẽ không ngăn cản tôi.
  Suy nghĩ duy nhất ngăn cản chúng tôi ở bên nhau là anh ấy không coi tôi là người yêu, nhưng với tư cách là một " thiếu niên" chết tiệt, anh ấy thỉnh thoảng sẽ kiểm tra khi bố mẹ tôi vắng nhà. Tôi ghét nó. Bất cứ khi nào anh ấy tổ chức tiệc tùng, và tôi cố gắng đi qua, anh ấy sẽ gửi tôi về nhà và nói rằng tôi không đủ "tuổi" để ở đó. Tôi tự hỏi liệu anh ta có sử dụng chính quyền đó không nếu anh ta biết tôi đang làm gì khi tôi ở nhà một mình. Tôi phát ốm và mệt mỏi với những lời từ chối của anh ấy, và anh ấy đợi xử với tôi như một đứa trẻ. Anh ta bị mù à? Anh ấy không nhận thấy những tiến bộ của tôi đối với anh ấy sao? Giống như tôi đang hoảng sợ mặc quần áo và mở cửa sổ để anh ấy có thể nhìn thấy tôi. Mặc dù tôi nhớ lần đầu tiên tôi mặc chiếc áo gió và anh ấy để ý đến tôi, anh ấy đã mắng tôi vào ngày hôm sau và bảo tôi phải đóng cửa sổ trước khi ra ngoài như tôi và nếu đúng như vậy, anh ấy chắc chắn có gu thẩm mỹ kém ở nam giới.
  Tuy nhiên, không sao cả :tôi sẽ đặt tất cả những điều đó sau lưng mình bởi vì trong hai lần tiếp theo khi bố mẹ tôi đi vắng, tôi sẽ chắc chắn rằng anh ấy sẽ trở thành của tôi. Tháng trước tôi vừa tròn 18 tuổi, nên anh ấy không thể gọi tôi là "nhóc" được nữa. Bây giờ tôi đã là một người trưởng thành nên được mời đến dự các bữa tiệc của anh ấy.
  Có một chàng trai mà anh ấy làm bạn, người mà tôi biết luôn dành cho tôi những ánh nhìn bí mật : tôi sẽ bắt đầu tán tỉnh anh ấy, thậm chí có thể tôi sẽ hẹn hò với anh ấy. Hãy xem anh ấy sẽ làm gì sau đó. Anh ấy dường như luôn khó chịu khi bạn tôi Hoseok đến thăm. Tuy nhiên, đừng bao giờ thực sự nói hay làm bất cứ điều gì, nhưng hãy đến và đá Hoseok ra nếu nó không thuận tiện trong một thời điểm cụ thể vì đó là điều mà " bố mẹ" tôi muốn. Làm ơn đi, bố mẹ tôi không quan tâm đedns việc Hoseok ở đây. Con ngủ trên giường của bố là điều bố mẹ không muốn. Tuy nhiên, đó là những gì tôi muốn và những gì tôi sẽ đạt được.
   Mẹ từng nâng cốc chúc mừng trong bữa tối kỉ niệm của mẹ rằng khó tìm được một người đàn ông tốt. Vì vậy, không đời nào tôi lại từ bỏ cái này. Anh ấy là tất cả những gì tôi từng mơ ước bà hơn thế nữa. Anh ấy có trách nhiệm, có học thức, đẹp trai, quyến rũ, giàu có, sexy, có vòng một khủng... Và nhiều hơn thế nữa và bạn nghĩ tôi sẽ cho phép khoảng cách 5 tuổi làm gia tăng mối quan hệ giữa chúng ta? Mẹ kiếp không!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jinkook