Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Sở Sở thở hổn hển trợn mắt tỉnh lại, che lại trái tim đang co rút vì đau đớn, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trắng bệch.
Không kịp quản cơn đau bén nhọn, tay chân cô luống cuống mà kiểm tra thân thể của mình lại phát hiện bản thân ngoại trừ việc không thoải mái ở tim thì thân thể không hề có chút dấu vết bị thương nào cả.
Sao lại thế này?
Cô rõ ràng cảm giác được xương cốt của mình đã vỡ thành từng mảnh, nội tạng đã vỡ nát sau khi bị tai nạn xe cộ, thế nhưng hiện tại lại không có chút xây xước gì giống như vụ tai nạn đó chưa từng xảy ra.
Trong lúc Diệp Sở Sở còn đang tự hỏi thì một lượng tin tức khổng lồ ào ạt tràn vào trong não khiến cô hiểu rõ tình hình bản thân.
Cô xuyên sách rồi.
Diệp Sở Sở xuyên vào quyển sách nam chính trọng sinh tại mạt thế cô mới vừa xem xong kết cục, trở thành em gái ruột chết sớm của nam chính.
Nam chính là Sở Lâm, nguyên thân theo họ mẹ, có cái tên giống cô là Diệp Sở Sở. Nhưng khác với thân thể khoẻ mạnh của cô, nguyên thân vì bị sinh non, cơ thể yếu kém, lại mắc bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ sức khoẻ vẫn luôn không tốt.
Không thể chạy bộ, không thể vận động mạnh, thậm chí không thể vui buồn quá mức, yêu cầu cẩn thận che chở.
Nguyên thân từ nhỏ lớn lên bộ dáng hết sức đáng yêu, giọng nói ngọt ngào, bởi vì cô ấy ốm yếu nên cha mẹ nguyên thân đặc biệt cưng chiều con gái, nam chính Sở Lâm lại là một người cuồng em gái, hận không thể đem hết thảy những gì tốt đẹp đến trước mặt nguyên thân.
Nguyên thân lớn lên trong sự nuông chiều của người nhà, trở thành người ngây thơ, thiện lương, tính cách mềm mại ôn hoà đến khó tin.
Tính cách như vậy ở xã hội pháp trị còn bị người lừa gạt, huống chi là tại mạt thế - nơi người ăn người.
Thời điểm đầu mạt thế, nguyên thân yếu mềm đã bị vị hôn phu Khương Thành Vũ coi như lá chắn đẩy vào đàn tang thi, chết không được toàn thây.
Chuyện này khiến người nhà họ Sở hết sức thống khổ, dù cho cuối cùng Sở Lâm tự tay kết liễu tên cặn bã cũng không thể đền bù được tiếc nuối, hối hận cả đời.
Bởi vậy, sau khi Sở Lâm trọng sinh đã ngay lập tức gọi điện cho em gái kêu cô ấy tránh đi chỗ nguy hiểm, chờ hắn tới đón.
Chỉ tiếc ... nguyên thân trong sách tuy nghe được lời dặn của anh trai nhưng kết cục vẫn cực thê thảm.
Thời điểm Diệp Sở Sở gặp tai nạn, cô đang đứng ở ngã tư chờ đèn xanh xem đến trang cuối cùng của tiểu thuyết, khi sinh mệnh gặp nguy hiểm, máu tươi làm nhiễm đỏ di động ở trên tay, vận mệnh định sẵn trói buộc hai thế giới.
Nguyên thân đã biết chính mình chỉ là một nhân vật trong sách, lại biết rõ kết cục vận mệnh của mình, cô ấy thật bất lực, mê mang, cảm giác được ý chí cầu sinh mãnh liệt của Diệp Sở Sở liền cầu xin cô thay thế chính mình tiếp tục sống, không để cha mẹ, anh trai cô ấy phải đau lòng.
Thời không vừa chuyển, Diệp Sở Sở liền tỉnh lại ở thế giới này.
Hiểu rõ tình huống hiện tại, Diệp Sở Sở liền nhanh đi tìm thuốc bệnh tim của nguyên thân ở tủ đầu giường, uống được một lúc, không biết có phải do tác dụng tâm lý mà trái tim có chút giảm bớt cơn đau.
Cô hiện tại có hơi đơ, căn bản không thể ngờ bản thân lại xuyên sách.
Càng không nghĩ chính mình sẽ xuyên đến mạt thế, còn xuyên thành nhóc đáng thương sống không quá ba chương.
Nếu anh trai còn thanh tỉnh, không biết khi nghe được tin cô chết sẽ thế nào, hẳn là hết sức thương tâm đi?
Nghĩ đến đây, trong lòng cô khó chịu tột cùng, nước mắt đọng ở lông mi.
Khi cô 6 tuổi, công ty cha phá sản, tình cảnh sa sút, cả nhà dọn ra khỏi biệt thự tới sống ở căn phòng thuê nhỏ hẹp. Không lâu sau, cha cô gặp tai nạn bỏ mình trên đường về từ buổi xã giao, mẹ cô nhu nhược không thể chấp nhận chênh lệch cực lớn trong sinh hoạt cũng nhảy lầu tự sát, để lại cô cùng với anh trai Diệp Yến mới mười lăm tuổi sống nương tựa lẫn nhau.
Vì nuôi sống cô, anh trai tận dụng hết thảy thời gian, làm thuê từ sáng tới tối muộn, mỗi ngày chỉ ngủ bốn giờ nhưng vẫn duy trì được thành tích ưu việt ở trường học, trở thành trạng nguyên đại học của tỉnh.
Cô cũng hết sức lo lắng anh trai vất vả, một cắc tiền cũng phân đôi mà dùng, hiểu chuyện không đòi hỏi đồ ăn vặt cho dù là một viên kẹo.
Anh trai cưng chiều cô như công chúa, đối với cô, anh trai vừa là anh, vừa là cha, cũng là người thân duy nhất còn lại.
Nhưng mà khi cô 18 tuổi, anh trai gặp chuyện ngoài ý muốn.
Trên đường tan làm về nhà, anh cứu một bé gái bị bắt cóc, đem tên bắt cóc tới cục cảnh sát, sau lại bị đồng loã của hắn điên cuồng trả thù, phần đầu bị thương nghiêm trọng, trên người bị đâm vài nhát dao, đầu gối bị đánh gãy, trở thành người thực vật.
Bác sĩ nói anh chỉ có xác suất một phần vạn tỉnh lại, mà dù tỉnh lại cũng chỉ có thể làm bạn với giường bệnh và xe lăn cả đời.
Rất nhiều người khuyên cô nên từ bỏ, cô không làm được.
Cô trở nên giống với anh trai trong quá khứ, lợi dụng toàn bộ thời gian để kiếm tiền, dùng toàn lực chi trả viện phí cho anh trai. Cô sẽ cùng anh nói chuyện, đọc tiểu thuyết cho anh trai nghe, chỉ cần nhìn anh trai an tĩnh nằm trên giường bệnh, mọi chuyện cô đều thấy đáng giá.
Ngày cô xảy ra tai nạn cũng là sinh nhật mười chín tuổi của cô, cô đang chuẩn bị mua một chiếc bánh kem nhỏ đi bệnh viện thăm anh trai, không nghĩ tới xảy ra chuyện...
Hiện cô đã chết, anh trai làm sao bây giờ? Không có người chi trả viện phí, anh trai ...
Sắc mặt Diệp Sở Sở trắng bệch, căn bản cô không dám nghĩ tiếp.
Cô muốn sống tiếp, lại không muốn sống như bây giờ.

...
Vậy đành huỷ đi. Cầm lấy dao gọt hoa quả, Diệp Sở Sở đặt ở cổ tay lại không dám xuống tay, vừa muốn chết vừa sợ đau, đột nhiên, một âm thanh mở ảo vang lên trong đầu cô.
[Cô muốn trở lại thế giới thực sao? Ta có thể giúp cô.]
"Ngươi là ai?" Diệp Sở Sở kinh ngạc nhìn một vòng, lại không thấy bất kỳ bóng dáng kẻ nào.
[Ta là ý thức thế giới này.]
"Ý thức thế giới?"
[Đúng vậy.]
Diệp Sở Sở cảnh giác hỏi: "Ngươi có mục đích gì?"
Ý thức thế giới an tĩnh trong chốc lát, một đoạn tin tức tràn vào trong đầu Diệp Sở Sở.
Nói ngắn gọn, bởi vì tiểu thuyết này mới ra đời, ý thức thế giới mới thức tỉnh hy vọng cô có thể thay thế "Diệp Sở Sở" tiếp tục sống, cũng toàn lực cứu vớt thế giới. Chỉ có càng nhiều người tồn tại, sinh khí ở nhiều nơi, ý thức thế giới mới càng mạnh mẽ.
Để báo đáp, ý thức thế giới sau khi cục diện ổn định sẽ đem cô về thế giới thực, thậm chí có thể cho cô một phần "sinh khí"  giúp anh trai Diệp Yến tỉnh lại, khôi phục sức khoẻ.
[Ta thấy cô có thể là niềm hy vọng cường đại của ta, ta cũng sẽ không khiến cô thất vọng. Nhưng cô phải hành động hết sức cẩn thận, không thể vi phạm pháp tắc thế giới, bằng không kể cả ta cũng không cứu nổi cô.]
Trầm mặc một lát, Diệp Sở Sở dùng sức nắm tay, gật đầu "Được, ta đồng ý."
Đã tới thì an tâm ở lại.
Cũng không có biện pháp khác, hướng đến điểm tốt mà suy xét, thân thể này tuy rằng yếu một chút, vận mệnh tương lai có chút tối, nhưng tốt xấu có thêm một cơ hội sống sót không phải sao? Nếu nhiệm vụ hoàn thành, cô còn có thể cứu anh trai!
Hơn nữa, tình cảnh hiện giờ cũng không phải xấu. Nguyên thân chính là một siêp cấp bạch phú mỹ khác với cô có gia cảnh sa sút.
Cha là người có tiếng nói trong quân đội.
Mẹ là hoạ sĩ nổi tiếng.
Anh trai là thiên tài kinh doanh!
Chỉ mới năm nhất mà cô có một thẻ tiền tiêu vặt, trong thẻ ước chừng có tầm 300 vạn mà tiền mặt hiện có vài vạn. Hiện tại cô ra cửa mua vật tư không cần lo thiếu tiền.
Sau khi mạt thế buông xuống, trật tự thế giới tan vỡ, tiền cũng trở thành giấy vụn, nhưng dù cho thế nào, nguyên thân cũng nắm chắc kịch bản người thắng.
Anh trai là nam chính có giá trị vũ lực cao.
Cha là người cầm quyền căn cứ mạnh nhất.
Chị dâu tương lai là dị năng giả hệ chữa trị ngàn dặm có một.
Ván bài này quả thực không tệ.
Hiện tại, quan trọng nhất là cô phải sống sót, sống mới có thể làm càng nhiều chuyện! Cách thời điểm mạt thế buông xuống còn ba giờ, cô cần chuẩn bị sẵn sàng, kiên trì tới ngày gặp người nhà nguyên thân.
Tuy hiện giờ cách nhà ngàn dặm, về nhà rất khó khăn nhưng Diệp Sở Sở càng thấy cuộc sống có hy vọng.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô nhìn vào màn hình thấy cuộc gọi từ "anh trai", ngơ ra một giây liền nhanh chóng nhận cuộc gọi.
"Anh trai?"
"Sở Sở, em đang ở chỗ nào?" Thanh âm Sở Lâm nôn nóng, điện thoại vừa kết nối liền hỏi.
Giọng nói quen thuộc làm Diệp Sở Sở sửng sốt trong nháy mắt, tâm tình không tránh khỏi kích động.
Cô nhanh chóng mở album ảnh trong điện thoại tìm ảnh chụp chung của nguyên thân với anh trai, nhìn thấy gương mặt quen thuộc trên ảnh, nước mắt Diệp Sở Sở gần như trào ra. Dung mạo nguyên thân cùng cô giống nhau tới chín phần, bộ dáng Sở Lâm cùng anh trai cô Diệp Yến cũng gần như giống y đúc nhau.
Đây là trùng hợp sao"
"Sở Sở?!"
Diệp Sở Sở nhìn quanh bốn phía, nói: "Em ở trong nhà."
Thời điểm nguyên thân điền nguyện vọng đại học đã phải cầu xin người nhà rất lâu mới được đồng ý vào học đại học ở Lâm Thành cùng với vị hôn phu Khương Thành Vũ. Nhà họ Sở không thiếu tiền, trực tiếp mua cho cô một căn hộ gần trường đại học, thuận tiện cho đi lại.
Hiện tại cô đang ở chính căn hộ đó.
"Tốt, em nghe anh nói!" Sở Lâm vội vàng nói tiếp, "Vừa rồi anh đã gửi em một danh sách vật tư, hiện tại em nhanh đi mua hết đồ trong danh sách, sau hai giờ tiếp theo phải lập tức trở về, sau đó đóng chặt cửa chờ anh đến đón, tuyệt đối không được mở cửa! Đừng tiếp xúc với tên cặn bã Khương Thành Vũ , càng không được cho hắn biết em có vật tư, nghe rõ không hả?"
Dù lúc này Sở Lâm đã cố gắng khắc chế nhưng Diệp Sở Sở vẫn cảm giác được cảm xúc kích động của hắn.
Thậm chí còn có cả sự sợ hãi.
Cô biết, Sở Lâm sau khi trọng sinh đang lo lắng em gái sẽ chết thêm một lần nữa, cho nên quan tâm quá sẽ loạn.
"Được rồi, em đã biết." Diệp Sở Sở nhỏ giọng đáp ứng.
Sở Lâm đã liệt kê thật đầy đủ danh sách vật tư, cô cũng không cần phải động não, chỉ cần dựa theo danh sách mà mua, việc này không làm khó được cô.
Nhưng dựa theo nội dung trong sách, sau khi Sở Lâm trọng sinh, rất nhiều chuyện xảy ra biến hoá.
Lâm Thành tự dưng xuất hiện một loài chuột biến dị hung tàn chiếm cứ bên trong thành phố, ngày nọ theo mạch nước ngầm trong thành phố chạy lên, cả đàn chuột tàn sát toàn thành phố, không giữ lại một người sống nào cả.
Nguyên thân cũng vì dừng lại ở Lâm Thành mà chết trong nạn chuột.
Cô không thể ở lại chỗ này chờ Sở Lâm tới đón, điều đó quá nguy hiểm, chỉ có thể theo hướng bắc về phía Thanh Thành đoàn tụ với mọi người.
Danh sách này cũng không dùng được.
Trong đầu hiện lên đoạn thông tin này, Diệp Sở Sở vội nói: "Anh trai, Lâm Thành có ......." nguy hiểm, anh đừng tới đây, em có thể tự mình về nhà.
Chỉ là không biết vì cái gì, rõ ràng một câu nói hoàn chỉnh mà âm thanh phát ra chỉ có năm chữ phía trước. Câu kế tiếp dường như bị lực lượng vô hình huỷ đi, đến chính cô cũng không nghe được.
"Không cần cái gì?" Sở Lâm một bụng nghi hoặc hỏi lại.
Diệp Sở Sở lặp lại một lần, phát hiện chính mình lại không phát ra thanh âm.
Đang muốn thử lại lần nữa, đầu cô trong giây lát đau đớn như muốn nổ ra.
Cô đột nhiên hiểu ra: mình vốn là "người ngoài" của thế giới này, cô không thể để lộ cốt truyện cho bất kỳ người nào. Nếu để lộ, lần sau sẽ không chỉ là đau đầu mà phép tắc thế giới còn có thể trực tiếp giết chết cô.
Phép tắc thế giới khác với ý thức thế giới, nó là máy móc lạnh băng lại vô tình, chỉ phán đoán đúng sai, không chú ý nhân tình.
"Tít tít tít ...."
Đột nhiên, điện thoại không hề báo trước mà mất kết nối.
Trong lòng Diệp Sở Sở cả kinh, nhanh chóng gọi lại, điện thoại chỉ có một giọng nữ điềm đạm không ngừng nhắc nhở "Rất xin lỗi, người nhận nằm ngoài vùng phục vụ", gọi lại vài lần cũng chỉ nhận được câu nhắc nhở này.
Cô theo bản năng nhìn về phía cửa sổ sát đất, bầu trời vốn trong xanh tự dưng xám xịt lại, giống như điềm báo mưa rào mùa hạ, nhưng cũng hết sức khác biệt.
Cô bước nhanh đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Quả nhiên, trên bầu trời xuất hiện những điểm đen lớn bé khác nhau giống như có người không cẩn thận đổ mực trên tờ giấy trắng, lại giống như bộ đồ màu trắng xuất hiện những đốm mốc.
Những điểm đen đó toả ra hơi thở rét lạnh âm tà của điềm xấu, chúng không ngừng lan rộng ra xung quanh, lan tràn khắp không gian. Ánh mặt trời bị cắn nuốt từng chút một, toàn bộ thế giới phảng phất như bị kéo vào vực sâu.
Diệp Sở Sở trong lòng đầy bất an.
Đây là dấu hiệu mạt thế buông xuống...
Tại lúc cô không có bất cứ chuẩn bị gì, mạt thế lại xảy ra trước ba tiếng?
Theo sách viết, mạt thế chính thức buông xuống sau khi trải qua tuần đen tối, dấu hiệu chính là bầu trời tràn đầy những "vết mực".
Tuần đen tối không tính là đánh sợ nhất, chỉ là bị mất nước, cúp điện, không có tín hiệu internet, hơn nữa còn có một lực lượng thần bí quấy nhiễu các sản phẩm công nghệ cao khiến chúng không thể sử dụng, toàn bộ trái đất lâm vào cảnh màn đêm vô tận.
Trình độ khoa học kỹ thuật trong tiểu thuyết còn đi trước mấy chục năm hoặc gần trăm năm so với thế giới thật, con người cũng càng thêm ỷ lại khoa học kỹ thuật. Giờ khoa học bị lực lượng thần bí áp chế, xã hội không có cách nào vận hành nên lâm vào tình trạng tê liệt.
Chờ tuần đen tối qua đi, sản phẩm công nghệ cao đã có thể sử dụng trở lại, nhưng lúc này đại nạn cũng chính thức bắt đầu. Tang thi hoành hành khắp chốn, bảy đến tám phần con người bị tang thi hoá. Động thực vật điên cuồng biến dị, vốn là đồ ăn của con người nay lại trở thành thợ săn truy bắt người sống.
Con người vốn đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn nay bị kéo xuống đáy, không còn cao cao tại thượng, cũng không còn thể diện, giãy giụa ở mạt thế cầu sinh, nhỏ bé, hèn mọn như con kiến.
Chỉ có một phần rất nhỏ con người thức tỉnh dị năng, trở thành chủ lực đối kháng tang thi và động thực vật biến dị.
Vậy cô sẽ thức tỉnh dị năng chứ?
Trong sách không hề nhắc tới việc nguyên thân có thức tỉnh dị năng hay không, Diệp Sở Sở cúi đầu nhìn lòng bàn tay trắng nõn của mình, trong lòng có chút không xác định.
Ngay tại lúc cô đang tự hỏi vấn đề này thì một luồng nhiệt khí từ trong cơ thể phát ra, tựa như dung nham nóng nóng bỏng vọt đi khắp cơ thể, nóng đến mức mặt cô đỏ lên, mồ hôi chảy đầm đìa.
Đây là ....
Một ý niệm thấp thoáng hiện lên trong đầu, đôi mắt Diệp Sở Sở không tự chủ mà đóng lại, té xỉu trên đất.
Không biết qua bao lâu Diệp Sở Sở mới tỉnh lại từ trong cơn mê, sắc mặt kinh hoảng, lập tức chống thân thể nhìn về bên ngoài cửa sổ sát đất.
Lúc này còn chưa hoàn toàn bắt đầu tuần đen tối, trên bầu trời vẫn còn những đốm đen lớn bé khác nhau, chỉ có chút ánh sáng ngoan cường lọt ra từ các kẽ hở.
Ánh sáng quá mờ, sinh hoạt bình thường chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, chỉ có một số chỗ như các công ty, toà nhà lớn có máy phát điện còn ánh đèn, còn đâu đại đa số các toà nhà đều chìm trong bóng đêm.
Diệp Sở Sở sống trong một tiểu khu xa hoa, máy phát điện chỉ cung cấp ánh sáng cho ngoại cảnh cùng thang máy, đèn đường dưới lầu vẫn sáng nhưng trong phòng là một mảnh đen tối.
Cô nhìn thời gian trên điện thoại, mới một giờ trôi qua. Trong lòng thầm thở dài một hơi, Diệp Sở Sở không vội vàng đứng dậy mà khoanh chân ngồi dưới đất, cẩn thận xem kỹ dị năng mới thức tỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#matthe