Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hnay Fany vừa sang nhà chơi với ba Hwang về liền nghe tin Taeyeon bị ngã cầu thang, cô vô cùng hoảng hốt, vội ôm bụng bay đi lên phòng xem Taeyeon thế nào. Hiện giờ cô đã mang thai 8 tháng rồi, bụng cũng đã to ra khiến cô ko thể đi nhanh đc. Vừa lên đến đã nhìn thấy đầu Taeyeon bị quấn băng trắng, trên miếng vải còn rỉ ra chút máu khiến cô cô đau lòng

"Chồng ngốc này! Đi đứng cũng ko xong nữa, anh có đau ko?"

Fany lo lắng ôm lấy mặt của Taeyeon hỏi, nhưng anh lại im lặng ko trả lời, ánh mắt của anh nhìn cô hnay rất khác lạ, nó ko còn ngây thơ trong sáng như lần đầu anh gặp cô nữa mà là....hoàn toàn bình thường

Fany ngây người ra, vội buông mặt của Taeyeon, mặt cô hiện lên tia lo lắng, cô vội đưa mắt nhìn về phía ba mẹ Kim. Họ cũng khó hiểu nhìn lại cô

"Có chuyện gì sao?"

Không đợi họ kịp thắc mắc xong, Taeyeon ngồi trên giường nhìn Fany nhíu mày hỏi mọi người, liếc mắt nhìn cô

"Cô là ai?"

Trong giây phút đó, Fany chỉ cảm thấy như có 1 tia sét đánh qua khiến tim cô ngừng đập, cô ko thể hít thở nổi nữa mà ngất đi, hoàn toàn ko hề nghe đc tiếng la hét xung quanh cô

Taeyeon nhìn người con gái ngất trc mặt mình, khi nãy anh vừa tỉnh dậy thì cô liền xông vào còn gọi anh là chồng. Anh hoàn toàn ko nhớ anh đã kết hôn từ bao giờ, anh chỉ nhớ mình đang đi công tác liền gặp tai nạn xe, ngoài ra anh chẳng nhớ gì cả. Taeyeon nhìn mọi người lo lắng đưa Tiffany đi, cô hình như đang có thai, nhìn cái bụng nhô ra của cô, có fai cô mang thai con của anh hay ko? Vì sao anh ko nhớ chuyện gì cả, đầu của anh thật đau, khiến anh ko thể suy nghĩ đc chuyện gì

Fany đc bác sĩ tới khám, Taeyeon cũng đứng cạnh ba mẹ Kim xem tình hình của cô, trong khoảng thời gian cô ngất, anh đã nghe ba mẹ Kim kể hết tất cả mọi chuyện. Anh đã rất bất ngờ khi biết mình sống 7 năm qua như 1 kẻ ngốc. Taeyeon ngồi nhìn mẹ mình nắm tay Fany khóc đến thương tâm, có fai anh đã làm tổn thương cô rồi ko? Nếu như cô thật lòng yêu 1 tên ngốc như anh, vậy bây giờ anh hết ngốc rồi, lại còn chẳng nhớ cô là ai thì cô fai làm sao?

Taeyeon ko khỏi tự trách, tại sao anh lại ko nhớ cô là ai, cho dù anh có ngốc đi nữa nhưng lại quyết giữ cô bên mình như vậy thì anh cũng biết đc tình cảm anh dành cho cô nhiều như thế nào rồi. Bây giờ nhìn cô yếu ớt nằm đó, trong lòng anh cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng anh lại hoàn toàn ko nhớ ra giữa cô và anh từng xảy ra chuyện gì cả?

"TaeTae....." Fany yếu ớt gọi

"Mau lại đó đi!" Ba Kim giục Taeyeon, anh liền gật đầu đi lại chỗ cô, cho dù ba Kim ko nhắc anh cũng sẽ đi lại chỗ cô

"Anh đây!"

Taeyeon bước lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Fany, đỡ cô ngồi dậy. Fany quan sát người đàn ông trc mắt, bộ dạng là của TaeTae ngốc của cô nhưng ánh mắt anh nhìn cô vô cùng xa lạ.

Anh trong trưởng thành, lịch thiệp chín chắn, khác hẳn bộ dạng ngây thơ trẻ con mà cô từng biết. Taeyeon bây giờ mới đúng là Kim Taeyeon của 30 tuổi, nhưng tại sao cô lại thấy mất mác như thế này cơ chứ? Anh khỏe lại, cô rất vui, nhưng mà.....anh đã hoàn toàn quên đi cô, cô ko muốn! mặc dù cô biết sớm muộn gì chuyện này cũng sẽ xảy ra nhưng cô ko muốn! Anh còn chưa cùng cô đón tiểu bảo bảo ra đời cơ mà! Tại sao?

"Fany....."Thấy Fany khóc, Taeyeon hốt hoảng ko thôi

"Anh tránh ra! Anh ko fai TaeTae ngốc của tôi.....anh tránh ra! Trả TaeTae ngốc lại cho tôi! Trả đây! Trả TaeTae ngốc lại cho tôi....oa.....TaeTae...oa.....TaeTae....anh ấy chưa cùng tôi đón bảo bảo chào đời mà....oa....tại sao anh lại mang anh ấy đi! Trả đây! Trả TaeTae lại cho tôi!"

Fany vừa đánh Taeyeon vừa khóc nói, đây có lẽ là lần đầu tiên trong đời cô khóc lớn như vậy, cô khóc làm ba mẹ Kim cùng ông nội Kim cũng ko kiềm đc nỗi nước mắt. Ngay cả Taeyeon đang ôm lấy thân thể run rẩy của cô cũng cảm thấy rất đau lòng, mặc cho cô trong ngực mình ko ngừng náo loạn nhưng anh vẫn ôm chặt lấy cô ko buông

"TaeTae.....TaeTAe....."

Fany không ngừng nức nở, mẹ Kim cảm thấy cứ tiếp tục thế này không ổn, bà vội bước đến gần an ủi cô

"Fany ngoan nào! Con mà khóc nhiều như vậy TaeTae thấy đc sẽ khóc theo mất"

"huhu....mẹ......mẹ"

Fany rời khỏi ngực của Taeyeon ôm lấy mẹ Kim khóc. Taeyeon ngồi nhìn mẹ mình vừa khóc vừa dỗ Fany liền đau lòng ko thôi, rốt cuộc khi anh ngốc có gì tốt tại sao lại khiến cô yêu anh nhiều như vậy. Anh của trc kia khi thấy cô khóc sẽ khóc theo sao? Anh của trc kia nếu bây giờ gặp cảnh này sẽ như thế nào? Taeyeon thầm mắng mình

[Chết tiệt! Mình ko nhớ bất cứ chuyện gì cả!]

"Fany....làm sao vậy con?" Mẹ Kim nhìn Fany hít thở khó nhọc, ôm bụng liền sợ hãi

"Mẹ....con đau bụng.....mẹ......bảo bảo của con...."

Cô đau bụng quá, chưa tới tháng dự sinh mà, cô thật sự rất sợ, cô chỉ còn mỗi bảo bảo là liên kết với TaeTae ngốc thôi! Đừng mà.....

"Ông xã! Mau gọi xe cấp cứu nhanh lên!"

Mẹ Kim vội gọi ông Kim rồi quay sang ôm lấy Tiffany vào lòng

"Con sẽ ko sao! Bảo bảo cũng sẽ ko sao! Có mẹ đây rồi! Ko sợ!"

Taeyeon nhìn máu chảy ra giữa 2 chân của Fany cũng phát hoảng ko thôi, anh vội nắm chặt tay của cô. Cô lúc này mới quay sang nhìn anh, cố gắng đưa tay lên vuốt mà anh

"Cho dù có chuyện gì xảy ra......TaeTae...anh fai giữ lại con...đó là mối liên hệ duy nhất giữa em và TaeTae....xin anh...."

"Em sẽ ko sao! Em sẽ ko xảy ra chuyện gì!"

Taeyeon gấp gáp nói, Fany chỉ cười nhẹ rồi hoàn toàn ngất đi. Mất đi TaeTae, cô thật sự chẳng muốn sống nữa. Mỗi ngày nhìn mặt người đàn ông mình yêu, nhưng người đó lại hoàn toàn ko nhớ ra cô là ai, cô ko chịu nổi, cô thà chết đi

Nhìn Fany ngất lịm đi, Taeyeon cũng phát điên, anh vội bế cô xuống nhà, xe cấp cứu đã tới, cả nhà Kim nhanh chóng đến bệnh viện, ba Kim cũng liên lạc với ba Hwang.

Fany nhanh chóng đc đưa vào trong phòng phẫu thuật, Taeyeon thẫn thờ ngồi dưới sàn, nhớ lại khi nãy cô bảo anh giữ con ko giữ mẹ. Anh thật sự ko chịu nổi, trái tim hung hăng đau đớn, lần đầu tiên từ khi hiểu chuyện đến giờ, anh chưa từng rung động trc 1 người phụ nữ nào. Ko những gia thế tốt, bộ dạng lớn lên cũng tuấn tú, người theo đuổi anh cũng rất nhiều nhưng chưa có người con gái nào làm anh rung động như Tiffany

Khi Tiffany khóc vì anh, đánh anh trách anh vì sao mang TaeTae ngốc của cô đi, lúc đó tim anh rất đau đớn, có lẽ anh hết ngốc, nhưng tình cảm của TaeTae ngốc kia vẫn còn tồn tại trong anh.

Khi thấy cô ra quyết định giữ lại cốt nhục của Kim gia mà chẳng màng đến tính mạng của mình, anh thật dự ko chịu nổi, cảm giác như ngừng thở. Cho đến bây giờ chưa từng có người con gái nào khiến anh rung động mãnh liệt như vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro