Chương 3 : Cơm hấp lá sen (phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Tri là một đầu bếp ưu tú, càng là một người có thiên phú ăn uống. Khi cậu quên mình ăn cơm trưa, tất cả người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều yên lặng mà mò tới dịch dinh dưỡng nhằm an ủi cái bụng rỗng của mình cùng đầu lưỡi.

Tuy rằng phòng phát sóng trực tiếp chỉ lộ ra hình ảnh hai mắt của chủ phòng, nhưng như vậy là đủ rồi. Mọi người xem đôi môi mỏng mềm của cậu ăn đến đỏ rực, bóng lưỡng, còn thường thường vươn đầu lưỡi phấn hồng liếm nước sốt chua cay trên môi. Cả miệng đều là một ngụm cơm trắng bóng nóng hầm hập, một miếng thịt cá chua cay tươi ngon.

Giang Tri rất ngượng ngùng, xoa xoa miệng, cá hầm cải chua cùng với cơm trên bàn đều không còn thừa bao nhiêu.

Ngay từ đầu cậu cũng không đem tình huống của phòng phát sóng trực tiếp để trong lòng, chính xác là ngay từ đầu phòng phát sóng trực tiếp cũng không có bao nhiêu người vào xem. Vị diện phát sóng trực tiếp có trang điểm, thời thượng, săn dã, trò chơi cực hạn, đại đa số đều là người ở vị diện cao đẳng mới cảm thấy hứng thú với phát sóng trực tiếp mỹ thực của Giang Tri.

Đại đa số vị diện đẳng cấp cao có được kỹ thuật tiên tiến nhất, ngao du vũ trụ, đi bộ dưới biển sâu hoàn toàn đều không phải là vấn đề. Nhưng càng là một vị diện phát đạt thì càng theo đuổi tốc độ cùng hiệu suất. Bọn họ cho rằng tất cả có thể dựa vào thủ đoạn đơn giản hóa để hoàn thành sinh hoạt mới là hiệu quả tối cao.

 Cho nên trong thế giới của bọn họ có các loại khẩu vị dịch dinh dưỡng và thuốc viên, gieo trồng, thu hoạch lương thực, nấu ba bữa cơm quả thực là lãng phí thời gian, huống chi bọn họ không có nhiều thời gian như vậy để lãng phí. Đại pháp đình của vị diện đều quy định mỗi thế giới trong vị diện đều không thể tự tiện mở rộng, bởi vì trong tinh tế có lĩnh vực giới hạn rất nghiêm khắc, vượt rào sẽ dẫn phát đến chiến tranh.

Trước mắt có đánh thưởng, Giang Tri vẫn rất kinh ngạc, cậu giống như....cái gì cũng chưa nói, cũng không có phí chút khí lực nào.

[ Đây là lần đầu tui có trải nghiệm không giống người thường như vậy á ! Nhưng mà thứ này thật sự ăn ngon sao? ]. Người xem vừa mới đánh thưởng vẫn là nói ra nghi vấn phát ra từ trong nội tâm, đồ ăn của bọn họ chính là dịch dinh dưỡng, không có vị gì đặc biệt nhưng tiện lợi, mau lẹ lại dinh dưỡng an toàn.

[ Thật là quá đáng sợ, vừa rồi tôi suýt nữa bị sương mù chua cùng khí cay đánh về nguyên hình, chủ, chủ phòng nhất định là một người rất lợi hại.]

[ Ấn theo dõi chủ phòng một cái, tuy rằng trước nay chưa từng thấy qua nhưng mà cũng rất muốn nếm thử, hy vọng chủ phòng mau chóng đạt đến 100 vạn ngôi sao, như vậy liền có thể mở cửa hàng trực tuyến rồi.]

Sau đó còn có mấy người đánh thưởng từng viên từng viên tinh tệ cho Giang Tri, cậu đều nhất nhất cảm ơn. Nhìn [ ngôi sao ] của mình biến thành 11321, đây chính là có 11321 người dị thế theo dõi phòng phát sóng trực tiếp của cậu. Hôm nay phòng phát sóng trực tiếp của Giang Tri có lượng người xem cao nhất là 21091. Tổng nhân số thuộc sở hữu của vị diện đã vượt qua mười tỷ trăm triệu người, có một số vị diện xa xôi còn không đăng kí trong danh sách, nhân số lại càng nhiều. Số " Ngôi sao " theo dõi này của Giang Tri kỳ thật không tính là nhiều, bằng không tại sao lại quy định sau khi có 100 vạn ngôi sao theo dõi mới có thể mở nhiều công năng mới chứ.

S00006 vẫn là rất bội phục Giang Tri đồng thời cũng nghi hoặc, đồ ăn Giang Tri làm...... Thật sự ăn ngon như vậy sao? Nó là trí tuệ nhân tạo, căn bản không thể giống người bình thường cảm giác được " mỹ vị ", hương vị mỹ diệu tới chỗ nó đều chỉ là các loại phần tử tin tức.

" Những thứ vừa rồi chính là dưa chua cùng ớt cay, món ăn hoàn chỉnh gọi là cá hầm cải chua, ăn khá ngon. Ăn một ngụm cảm giác đầu lưỡi sắp bị thiêu cháy, rất đưa cơm." Giang Tri vẫn còn dư vị cá hầm cải chua, lời cậu nói rõ ràng truyền tới tai các người xem trên vị diện, tự động phiên dịch thành ngôn ngữ của bọn họ.

Khu bình luận nhất thời náo nhiệt lên, Giang Tri cảm thấy hứng thú mà nhìn xuống dưới, thấy thời gian cũng không còn sớm liền nói rời phòng, từ đầu đến cuối đều không lộ mặt. Thiết bị phát sóng trực tiếp là bản thể của Tiểu Lục, toàn bộ hành trình nó đều tận chức tận trách mà quay cảnh Giang Tri nấu ăn, đến cả khi cậu ăn cơm nó cũng quay bộ dạng hưởng thụ của cậu-----chỉ lộ ra vị trí dưới đôi mắt.

Khi phát sóng trực tiếp dài hai tiếng rưỡi, Giang Tri cũng thu được 573 tinh tệ, tinh tệ là tiền điện tử lưu thông trong vị diện, có thể chọn tỉ lệ nhất định đổi thành tiền của các vị diện. Số tinh tệ này cũng đủ để Giang Tri chọn được nhiều nguyên liệu nấu ăn.

" Tiểu Lục, những đánh thưởng này có thể chuyển thành phí tiêu dùng sao?"

" Tạm thời không thể, đánh thưởng của phòng phát sóng trực tiếp cùng với những thứ khác thu vào chỉ có thể lấy ra một tháng một lần, hơn nữa chỉ có thể lấy ra tinh tệ đạt được từ tháng trước." Giang Tri có chút đáng tiếc trong chốc lát, nhưng cũng không quá để trong lòng. Điều duy nhất cậu trăm triệu lần cũng nghĩ không ra chính là rốt cuộc ai đã ném cái thiết bị phát sóng trực tiếp trên vị diện bảo bối này đến chỗ cậu.

Thiết bị phát sóng trực tiếp này thật sự quá tiên tiến, quả thực chính là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, biên tập cắt nối cùng hậu kì chỉnh sửa. Giang Tri rất vừa lòng, cậu không cần tốn một tia sức lực liền có thể hoàn thành công tác của phòng phát sóng trực tiếp, thật sự thích hợp với bản tính vừa lười vừa trạch của bản thân.

Vì thế mấy ngày kế tiếp, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp chứng kiến đều là Giang Tri đang làm các loại cá: cháo cá lát, đầu cá ớt băm, cá hấp. ( Má ơi (OAO) !!!! Full cá....)

Cháo cá lát vào miệng là tan, thanh đạm mỹ vị, Giang Tri chỉ bỏ thêm nước sơn tuyền cùng muối ăn, hầm trong lửa nhỏ tới khi mềm mại trơn mịn, thịt cá thơm nhẹ nhàng cùng gạo ngọt thơm kết hợp hoàn mỹ với nhau. Ăn cháo không lo bị no, sau khi Giang Tri nấu xong, chia ra làm hai phần, chính mình cùng A Mao mỗi người ăn một bát lớn.

Nhưng có người xem nhìn thấy trên cá hấp rải hành xanh mướt, vô cùng kinh ngạc: [ vị diện của chủ phòng thế mà còn dùng thực vật xanh làm mỹ thực!] vài lần trước Giang Tri nấu ăn đều không dùng tới rau xanh, thời điểm thiết bị phát sóng trực tiếp quay cũng không quay chung quanh, mọi người nhìn thấy cũng chỉ có Giang Tri cùng với cái nồi to của nhà cậu.

Đối với một ít vị diện có nền khoa học kĩ thuật cao cấp mà nói, thực vật xanh quả thực chính là đồ vật trân quý nhất. Vị diện của bọn họ vô cùng phát đạt, nhưng mà thế giới sau khi trải qua nhiều lần ô nhiễm đã không còn thích hợp cho bất luận một loại thực vật nào sinh tồn, mấy năm nay hoàn cảnh của bọn họ đều chỉ có thể dựa vào nghiên cứu khoa học cung cấp thiết bị tinh lọc mới nhất.

Giang Tri trả lời: " Đây là hành, một loại gia vị." Cậu không rõ lắm tình huống của các vị diện khác như thế nào, nói nhiều sai nhiều, dứt khoát lười biếng không nhiều lời.

Có một số vị diện không có loại sinh vật 'cá' này, đến sau này, mọi người đều vô cùng quen thuộc.

" Ngươi Tránh Ra Ta Sợ Trùng " tò mò mà đặt câu hỏi: [ chủ phòng, chỗ của các cậu chỉ có 'cá' là ăn được sao? ]

Lúc Giang Tri ăn cơm chỉ đơn giản xem mọi người bình luận ở dưới, đáp lại: " Không phải. Cá là một loại đồ ăn bình thường nhất thường thấy ở nơi này, thịt còn có rất nhiều loại, dưới nước còn có các loại hải sản, trên đất liền có gà, vịt, dê, bò. "

[ Chủ phòng, khi nào liền mang chúng tôi đi tìm hiểu các loại thịt mà cậu nói nha? ]

Giang Tri nhìn những bình luận hưởng ứng, có chút ngượng ngùng. Cậu trời sinh yêu thích nhất là ăn đồ ăn ngon, nếu không phải bởi vì nhân gian còn có nhiều chuyện tốt như này, cậu đã sớm tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Nhưng mà Giang Tri tham ăn, đặc biệt lười. Nguyện vọng lớn nhất của cậu chính là ngủ đến khi tự nhiên tỉnh, tỉnh rồi lại ăn đến no. Trước mắt tuy rằng cả hai cái đều thực hiện được nhưng sống ở trong núi ăn vài chục năm, cũng đã nhanh chóng ăn đến ngán rồi. Hiện tại cậu không xu dính túi, cũng không có biện pháp mua sắm các loại nguyên liệu nấu ăn khác trên Tinh Võng nha.

Bởi vì Giang Tri thật sự rất lười, cậu cũng sẽ không trồng trọt, chỉ có thể chờ chúng nó tự nhiên sinh trưởng. Trong nhà không có khả năng chăn nuôi gà, vịt, dê, cậu thật sự thèm cũng chỉ có thể đi sâu vào trong núi bắt gà rừng, vịt hoang. Mỗi khi đến mùa, người chạy khắp núi đồi chính là cậu. Mà đây cũng chính là thời điểm sinh động nhất trong năm của Giang Tri.

" Nói ra thật xấu hổ, tôi hiện tại mua không nổi những nguyên liệu nấu ăn đó đâu, chờ đến tháng sau đi....." Giang Tri cậu, nghèo đến nỗi chỉ có thể ăn đồ vật trong núi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro