Lạc Trên Đảo Hoang 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

Vào đầu những năm 1900, đi tàu lênh đênh trên biển là việc rất nguy hiểm, nó chỉ dành cho những nhà mạo hiểm, thương gia, vì dự báo thời tiết rất kém, nó không thể dự bão hiệu quả luồng khí hình thành những cơn bão, lốc bất thường trên biển.

Một cơn bão khủng khiếp, với những ngọn sóng mãnh liệt, liên tục đã nhấn chìm con tàu chở hàng Thái Bình Dương. Không hề có dự báo về nó khi rời tàu rời cảng San Francisco mười ngày. Đến khi thuyền trưởng nhận được điện báo thì đã quá muộn cho con tàu xấu số, sáu phi hành đoàn và ba hành khách du lịch.

Tối đó, khi Huy, vợ ông Hà, và con trai của họ Dũng, đang chuẩn bị đi ngủ trên một phòng nhỏ trên con tàu, thì họ cảm thấy con tàu lắc lư, một tiếng thét lớn vọng ra từ khoang điều khiển. Huy vội nhìn ra cửa nhỏ, đen kịt, chợt một tia chớp kéo dài trên mặt biển kiến ông nhìn thấy một con sóng lớn đang chồm lên con tàu. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi của tia sét, ông còn thấy các phi hành đoàn đang chạy vào chiếc vào xuồng cứu sinh bên hông tàu. Sau đó, tia chớp lại lóe lên, con sóng khác chồm lên boong, cuốn đi họ trong tuyệt vong.

Huy vội vã gọi vợ, con mình lên boong tàu, họ tuyệt vọng chạy ra chỗ thuyền cứu sinh, nhưng nó đã bị sóng con khỏi phao neo, và xé ra từng mảnh bởi những con sóng. Lúc đó, họ lập tức bám vào lan can tàu để tránh những con sóng cuốn phăng đi. Sóng và biển đánh thẳng vào họ. Các bộ phận trên boong rung lên theo những cơn sóng. Con tàu lắc lư giữ dội..

Huy hét lên vợ, con mình rồi nhảy xuống biển. Hà nắm lấy con và nhảy theo. Mẹ và con họ bám lấy nhau cố gắng ngoi lên mặt biển. Hai mẹ con thoát dòng xoáy quang con tàu nhưng không thấy nhìn Huy. Lát sau, họ thấy Huy ngoi lên và bơi với một tấm ván lớn ván lớn bị rách từ tàu, họ cùng bám vào đó. Ngay sau đó, họ thấy, con tàu kêu răng rắc, gãy thành hai mảnh, từ từ chìm xuống biển những con sóng khủng khiếp.

Họ cố bám vào tấm ván gỗ để không bị văng ra bởi những cơn sóng lớn. Gần sáng, mưa ngừng rơi, gió dịu đi. Gia đình họ đã sống sót qua qua cơn bão.

Trước bình minh, khi cơn bão bắt đầu giảm, họ đã trèo lên tấm ván để ngủ, họ đã quá mệt mỏi sau khi chống lại những con sóng vô tận. Hà là người đầu tiên thức dậy. Khi cô mở mắt ra, cô nghĩ, nó là một giấc mơ khủng khiếp, nhưng tiếng sóng vỗ vào ván đã khiến cô ra đó là thực tế. Cô lay Huy và ông mở mắt ra. Cả hai nhìn ra đại dương mênh mông, và thấy các mảnh vỡ của con tàu mà họ đã ở trên đó vài giờ trước. Rồi họ quay lại nhìn nhau, họ không còn gì ngoài bộ quần áo rách trên người, họ sẽ chết khát hay cá mập thịt. Một sự tuyệt vọng trong đáy mắt 2 người.

Vài phút sau, Dũng thức dậy, ngồi dậy dụi mắt. Nó thấy sự tuyệt vọng trên khuôn mặt cha, mẹ nó. "Chuyện gì đã xảy ra vậy ạ?" nó hỏi, rồi nhìn ra xung quanh, nó hiểu ngay sự tuyệt vọng của cha, mẹ. "Chúng ta sẽ chết phải không ạ?"

Hà cố an ủi con. "Không sao đâu. Họ sẽ được tìm kiếm cho chúng ta. Có rất nhiều tàu trong khu vực này và chúng ta sẽ được cứu. "

Thật không may, cơn bão đã cuốn họ đi hàng trăm dặm từ lộ trình ban đầu của con tàu, và bây giờ họ đã ở một khu vực được mệnh danh "nghĩa địa của các con tàu". Hàng chục con tàu bị mất tích đây trong vài thập niên gần đây.

Huy hắng giọng để vợ sẽ nhìn qua. Cô thấy ông gật đầu cho để cô nhìn xuống. Cô rất kinh ngạc khi cô nhận ra chiếc áo sơ mi của mình đã bị rách thành từng mảnh, hai vú cô hoàn toàn lộ ra ngoài. Cô cố gắng để kéo lại chiếc áo nhưng càng kéo nó càng rách. Cô nhìn chồng và thấy ông nhún vai. Mặt cô đỏ lên, và cô lấy tay che nó lại.

Ba người họ ngồi trên ván gỗ vài ngày mặc các dòng thủy lưu của biển cuốn trôi đi, họ không có thức ăn, nước uống, và không có dụng cụ để bắt cá. Hà rất xấu hổ khi phải đi vệ sinh ngay sau lưng chồng, con mình.

Vào sáng ngày thứ năm, Huy đánh thức cô. "Em nhìn kìa, nhìn kìa, có phải đất liền phải không?" ông hào hứng hỏi, hy vọng đó không phải ảo ảnh. Ảo ảnh đã bắt đầu vào ngày thứ 3, khi họ bắt đầu lả đi bởi đói và khát.

"Vâng, có vẻ là nó," cô trả lời, "Nhưng chúng ta đã nhìn thấy ảo ảnh đất liền vài lần mấy hôm nay."

"Không, không, anh nghĩ, đó thực sự là đất liền!"

Hà cảm thấy phấn khích. Cô lay Dũng dậy. " Con hãy nhìn kìa, đó là đất liền."

Các chấm nhỏ của đảo dần dần xuất hiện trong tầm mắt của họ khi mảnh bè gỗ trôi dẫn về phía nó. Huy phấn khích lấy một mảnh gỗ từ tấm ván chèo liên tục. Khi ông mỏi, Dũng đã qua thay ông. Phải mất một thời gian dài chiến đấu với thủy triều cùng các dòng thủy lưu đẩy ra, cuối cùng họ cũng lên được hòn đảo. Họ kiệt sức, cố lê người ra khỏi nước biển, trước khi nằm lăn trên bãi cát. Họ nằm trên cát, thở hổn hển, trái tim đập thình thịch, tuy họ cảm thấy mệt mỏi, đói, khát nhưng họ đã sống.

"Chúng ta đã sống," Hà kêu lên khi cô đủ hơi để nói.

"Đừng vội mừng," Huy trả lời, chống tay cố ngồi dậy. "Chúng ta đã trôi dạt không biết bao nhiêu dặm để đến đây và không chắc hòn đảo này có người ở."

"Tuy nhiên, chúng ta sẽ tìm được thức ăn và nước ở đây, phải không?"

Huy nói: "Anh cũng hy vọng như thế. Chúng ta cần nước ngọt ngay bây giờ."

Họ đã rất khát nước và đói, ánh mặt trời đã đốt cháy những phần cơ thể không được che bởi những bộ quần áo rách nát. Có một vài vết bầm tím trên cơ thể họ.

Huy đứng dậy và nói với cô, "Em và con hãy tìm chỗ nào tránh nắng, anh sẽ đi tìm nước."

Ông tìm kiếm và vài phút sau ông đã thấy một hồ nước nhỏ cách và một số cây ăn quả. Ông vội vã trở lại với vợ và con nói cho họ biết.

Sau khi ăn, uống ông bỏ thời gian khám phá hòn đảo này trong nhiều giờ, tại nơi cao nhất đảo. Ở đó, ông có thể thấy toàn bộ hòn đảo. Nó rất nhỏ, chỉ dài và rộng khoảng ba dặm, và nhiều con vật nhỏ đang chạy trong rừng. Mặc dù nhỏ, nó cũng đủ động, thực vật cho họ tồn tại trong một thời gian dài. Sau đó, ông thấy, một cái gì đó trên những tảng đá ở phía bắc của đảo. Nó dường như là mảnh vỡ của con tàu. Ông đã cố gắng để không quá vui mừng khi chạy xuống dốc, chạy nhanh ra đó. Khi tới gần, ông thấy đó thực sự là mảnh vỡ từ con tàu. Trên thực tế, một phần của tàu đã bị sóng cuốn dạt đó.

Ông rất ngạc nhiên khi tìm thấy trong số đó chiếc vali quần áo của vợ. Đó không phải là tất cả quần áo của gia đình ông, nhưng nó còn tốt hơn so với không có gì. Ông cũng tìm thấy đồ dùng khác. Sau đó, ông quay lại gọi vợ, con ra lấy nhanh chúng trước khi thủy triều rút đi và cuốn nó ra biển.

Trong vài ngày sau đó, ông dùng những mảnh vỡ của con tàu để làm một ngôi nhà nhỏ trên một cái cây lớn, gần ao nước tìm thấy ban đầu, ở đó. Ban đầu, ông định dựng một ngôi nhà dưới đất, nhưng sợ rẳng trên đảo có thú giữ, ông sợ họ sẽ trở thành con mồi của chúng. Ông sử dụng những mảnh gỗ cho đến khi hết. Sau đó, ông đã dựng phần còn lại với các cành và dây leo ông tìm thấy trên hòn đảo. Thời gian sau, ông nắp thêm tiện nghi cho ngôi nhà, trong đó có một hệ thống dòng dọc để kéo nước từ ao lên trên nhà. Ông cũng lấy vải từ cánh buồm để tạo rèm cửa.

Sau vài tuần, gia đình họ phân chia nhau việc nhà. Theo đó, Huy sẽ kiếm trái cây và bắt cá bằng lưới và giáo thô. Hà thì nấu ăn, cô cố gắng nấu những món ăn ngon với các loại trái cây và thực vật. May mắn là thời tiết trên đảo thật tuyệt vời và hệ thực vật khá phong phú. Hòn đảo rất xinh đẹp và nếu họ đã không bị mắc kẹt nó có vẻ giống như một chuyến du lịch ở biển.

Hà không thể tưởng tượng sẽ sống một cuộc sống thế này. Hồi nhỏ, gia đình cô rất giàu và cô được ở những trường tư thục tốt nhất. Cô kết hôn với Huy khi mười 18 tuổi, và sau đó sinh Dũng. Khi đó, Huy đã bốn mươi tuổi. Do ông mở một công ty xuất, nhập khẩu nên gia đình thường đi nhiều nơi trên thế giới, họ đến nhiều nơi rất tuyệt vời, và cũng ở vài nơi không được tốt lắm. Tuy nhiên, cô là một người vợ nghe lời chồng và đi theo ông.

Mặc dù, cuộc sống du mục khó khăn, nhưng cô biết điều còn khó khăn hơn với Dũng. Cô có tiền để gửi cho nó để các trường nội trú tốt nhất, nhưng vì họ hiếm khi ở một nơi hơn một, hai năm, nên cô đã đưa nó đi theo và dậy nó tại nhà. Kết quả là, nó đã trải qua tuổi thơ của mình mà không bao giờ trải qua những điều mà hầu hết trẻ em được học ở trường. Nó không bao giờ có cơ hội được chơi với những người bạn ở cũng lứa tuổi, hoặc trải nghiệm những bài học cuộc sống mà những đứa trẻ đều trải qua. Quan trọng hơn là nó đã bỏ lỡ việc hẹn hò, tán tỉnh cô gái ở trường. Đó là một điều cô hối tiếc cho đến thời điểm này.

Huy mỗi ngày đều đi tìm hoa quả, cá và một số loại thú nhỏ. Cô và Dũng ở bên nhau rất, và quan hệ giữa của họ ngày càng gần gũi. Cô rất lo lắng, nó sẽ thiếu sự tương tác xã hội, do học ở nhà, đó sẽ là một vấn đề lớn nếu họ đã được cứu. Nó đã tuổi mười tám, nhưng nó chưa thực sự trưởng thành, cô nghĩ.

Cô đã thấy Dũng phát triển và trưởng thành khi gia đình cô đang ở San Francisco. Cô hy vọng sẽ được tiếp tục định cư ở đó, nơi đó rất tuyệt, nhưng không may, việc kinh doanh của Huy bị sa sút. Cô ghét việc di chuyển một lần nữa, với sự thay đổi về môi trường đi kèm, nhưng cuối cùng cô cũng đồng ý vì nó quan trọng với kinh doanh của ông. Dũng không tự nhiên đồng ý về việc phải đi một lần nữa, nhưng nó miễn cưỡng đồng ý với hứa hẹn rằng sẽ gửi nó sống với họ hàng ở San Francisco nếu nó không thích. Vì thế, gia đình cô đã đóng gói hành lý và đi nhờ trên một tàu chở hàng để lên đường sang Thái Lan.

Từ khi lấy Huy, Hà đã vỡ mộng với cuộc hôn nhân này. Mặc dù, Huy là một người tốt và cô yêu ông, nhưng cô không thực sự biết tình yêu là gì trước khi gặp ông. Cô chưa bao giờ có kinh nghiệm về tình yêu mà cô chỉ đọc chúng trong những cuốn tiểu thuyết cổ điển và các vở kịch, cái loại mà thường diễn biến theo kiểu, nữ sinh viên bị nạn sẽ được giải cứu bởi một hiệp sĩ trong bộ giáp sáng ngời. Tuy nhiên, sự cách biệt về tuổi tác cũng như các suy nghĩ luôn khiến cô luôn căng thẳng, mà cô cũng không có một người bạn nào để chia sẻ do cuộc sống du mục.

Ở cái tuổi 36, cô luôn cảm thấy ham muốn nhiều hơn về tình dục, tuy nhiên, Huy gần như không quan tâm đến sự ham muốn đó của cô. Mặc dù, trong tình trạng hiện tại, cô thấy mong muốn đó không giảm mà dường như còn mãnh liệt hơn. Kể từ khi đến đảo, cô đã cố lôi kéo Huy làm điều này nhưng ông không muốn.

Hà là một phụ nữ xinh đẹp, cô cao 168, nặng 40, với thân thể hấp dẫn. Ngực cô lớn. Da cô màu nâu và cô có mái tóc đen và đôi mắt xanh tuyệt đẹp, di sản Á – Âu của cha, mẹ cô. Khi còn nhỏ, cô mơ sẽ sở hữu một công ty dệt may. Hôn nhân của cô đã chấm dứt giấc mơ đó. Bây giờ cô thấy mình đang ở trên một hòn đảo hoang với tài sản chỉ là mấy bộ quần áo.

Bây giờ, Hà đang ngây ngất với vali quần áo của cô mà Huy tìm thấy. Quần áo trong vali là một cặp quần quần bò và một đôi giày mà cô thường dùng chúng đi trước khi lấy chồng, ngoài ra còn ba cái quần short, vài nhiều áo sơ mi và quần lót nhưng lại không có áo ngực. Núm vú của cô nhạy cảm và hay cương cướng, nếu không có áo ngược nó sẽ không thể che đậy. Cô biết rằng, sẽ phải cẩn thận với con mình.

Chương 2

Hà biết rằng con trai của mình là một chàng trai hoàn toàn bình thường, nó đã ý thức về giới tính giữa nam và nữ, gần đây cô thấy nó thường hay nhìn trộm cô. Do đó, cô cố ăn mặc kín đáo, tránh để lộ các bộ phận trên cơ thể để nó nhìn thấy. Thật không may cô đã để nó nhìn thấy ngực cô khi trên ván gỗ. Thậm chí trong tình hình đó, cô có thể thấy nó rất thích thú. Cô thừa nhận là cái nhìn của nó khiến âm đạo của cô ẩm ướt.

Một tháng trôi qua mà vẫn không thấy một con tàu nào ngang qua đảo, Hà và Huy bắt đầu từ bỏ hy vọng. Họ không nói ra và cố gắng tươi cười khi nói chuyện với Dũng. Họ nói rằng, chắc chắn rằng nhiều người đang tìm kiếm họ và họ chỉ ở lại đây một thời gian ngắn trước khi được tìm thấy. Họ không chắc Dũng đã tin, nó rất thông minh và chắc chắn có thể hiểu được tình trạng tuyệt vọng của họ.

Thời gian càng trôi qua, Dũng ngày càng buồn rầu. Nó phát hiện ra, nó không bao giờ được trải nghiệm tất cả những điều thanh thiếu niên phải làm: nó không được đi học đại học, học nghề, thậm chí tìm một cô gái để kết hôn. Thậm chí tệ hơn, nếu không may bị bệnh nó sẽ không có bác sĩ chăm sóc.

Mặc dù, nghi ngờ về việc được cứu, Hà vẫn tiếp tục dậy học Dũng bằng tất các những gì tốt nhất. Cô không học đại học sau khi lấy Huy, và không có những kỹ năng sư phạm để tiếp tục dậy con, nhưng cô tin vẫn có thể dạy nó những điều trong cuộc sống như: Làm thế nào một người đàn ông giao tiếp, cư xử trong cuộc sống. Cô cầu mong nó cần những kỹ năng đó sau khi được cứu thoát, hòa nhập cộng đồng.

Huy đã cố thuyết phục cô rằng, cô đã lãng phí thời gian của mình. Ông tin rằng, Dũng cần phải học các kỹ năng sống, duy trì mạng sống nếu không may ông chết đi, không còn ở đó để bắt cá, săn thú và bảo vệ nó. Ông biết, trong tự nhiên một lỗ nhỏ cũng có thể dẫn tới cái chết. Ông cũng không muốn con trai của mình là một kẻ yếu đuối, nhưng không may, nó luôn bám vào đuôi váy của mẹ mình. Kết quả là Huy bắt đầu bực bội, tuy nhiên, ông cố nghiến răng và miễn cưỡng chấp nhận vì biết nếu căng thẳng sẽ gây cãi vã với vợ. Sau nhiều cuộc thảo luận, ông đã đồng ý rằng, trong ngày Hà sẽ dậy Dũng vài giờ vào buổi sáng, sau đó nó sẽ ông để học kỹ năng sinh tồn vào thời gian còn lại

Huy không hài lòng, ông phải chấp nhận. Theo thời gian ông dạy Dũng những kỹ năng theo dõi và săn thú, cùng việc phát hiện những loại trái cây, rau rừng có thể ăn được. Nó học rất nhanh chóng, nhưng ông chắc rằng nó muốn được đọc sách, đọc thơ với mẹ nó.

Hà một nơi để dậy Dũng, đó là một đầm đẹp với một thác nước nhỏ chảy xuống, nó được bao quanh bởi những tảng đá lớn, tương đối riêng tư, ngoại trừ có người đứng trên đầu tảng đá phía trên mới có thể nhìn vào được. Cô tìm thấy một số sách từ đống đồ đã nhặt được bên xác tàu, và cô bắt nó đọc cho cô mỗi ngày. Cô cũng muốn nó sẽ tiếp tục học toán, do đó cô bắt nó học thuộc các công thức, làm bài tập, thậm chí còn cho bài tập về nhà.

Ngoài thời gian học, Dũng thường chải tóc dài cho cô, khi cô ngồi trên tảng đá nhìn về thác nước. Cô cũng rất thích nó đọc sách và đọc thơ. Đồng thời, cô đã dành thời gian nói chuyện với nó về gần như tất cả mội thứ trong cuộc sống từ tôn giáo tới chính trị, chỉ không nói duy nhất về vấn đề tình dục. Bất cứ lúc nào khi nó hỏi về điều này cô sẽ chuyển hướng hoặc nhẹ nhàng kết thúc buổi học. Cô cảm thấy, không nên thảo luận về điều nó với con mình. Cô biết nó sẽ phải học và kế hoạch của cô là để Huy dậy nó. Tuy nhiên, điều này đã bị phá vỡ vào một buổi chiều, khi nó chải tóc cho cô tại đầm, nó nói, "Mẹ, con thấy mẹ và cha đêm qua."

"Thấy cha mẹ?" mẹ nó hỏi.

"Con thấy cha và mẹ đã ở trên giường."

Hà cảm thấy khuôn mặt nóng hơn và run lên. Cô biết những gì nó đang nói về. Huy đã làm bức vách trong nhà để tạo một chiếc buồng nhỏ, cô và ông ngủ ở trong buồng. Họ nghĩ đã kín đáo để quan hệ tình dục. Rõ ràng là chưa đủ. "Con đã nhìn trộm?" Cô nói với sự giận dữ.

"Con không. Con dậy để uống nước và vô tình nhìn thấy."

"Liệu con có cơ hội để làm điều đó với một cô gái, không mẹ?" nó hỏi. "Ý con là, con chưa bao giờ được một lần như thế, thậm chí hôn một cô gái, và bây giờ có vẻ như nó sẽ không bao giờ xảy ra."

"Tất nhiên điều đó sẽ xảy ra. Bởi chúng ta sẽ sớm được cứu." Cô thấy nhói trong tim vì nói dối con.

"Thôi nào, mẹ, nó sẽ không xảy ra, và con biết điều đó. Không ai tìm kiếm chúng ta đâu. Có lẽ chúng ta sẽ ở đây mãi mãi !" Nó dừng lại một lát rồi nhỏ giọng nói: "Mẹ có cha, và con không có ai."

Hà quay sang con và đưa tay đặt lên vai nó. "Mẹ xin lỗi, mẹ biết điều đó là khó khăn với con. Nhưng chúng ta không thể từ bỏ hy vọng đó."

"Hy vọng cái gì cơ?" nó nhổ nước bọt. "Chúng ta không có tương lai. Đó là lỗi của cha. Con căm thù ông ấy.", nó ném lược chải tóc xuống và quay lưng lại với mẹ. Nó im lặng để cố gắng kìm chế sự tức giận. Nó biết đó không phải lỗi của cha, nhưng tất cả những điều xảy ra trong cuộc sống của nó từ bé đến giờ, sự nghiệp của cha mà luôn được đặt nên trên hết. Nó không bao giờ được ở đâu lâu để có bạn bè, giờ đã không còn cơ hội để làm lại.

Suy nghĩ một lát, nó dịu giọng nói: "Con xin lỗi mẹ. Con không nên đổ lỗi cho cha. Con đang cố gắng không giận cha, nhưng con đã lớn ... và con không biết gì về điều đó!"

"Mẹ hiểu," cô nói.

Nó tiếp tục, " Đêm qua con đã thấy và nhìn mẹ và cha. Con biết mẹ và cha đang quan hệ tình dục, nhưng con không biết gì về nó. Con cố gắng để hỏi xem cha vào sáng, nhưng ông chỉ mắng con, ông nói con nên tránh nghĩ về điều đó."

Hà cau mày trước lời nói của nó. "Mẹ không phải là một người để con hỏi về những điều này," cô nói một cách yếu ớt. "Con nên hiểu rằng, cha của con người duy nhất của mẹ và khi mẹ chưa lấy cha con không ai nói với mẹ về những điều đó."

"Cha không trả lời câu hỏi của con và mẹ cũng không, vậy con sẽ hỏi ai về điều đó. Con sẽ hỏi chim hay cá?".

Hà thở dài. Cô biết không có sự lựa chọn nào. Cô sẽ là người dạy nó. Vài phút sau, cô nói, "Được rồi. Nhưng con phải hiểu rằng mẹ không có chuyên môn về điều này."

"Mẹ biết nhiều hơn con mà."

"Năm 18 tuổi, mẹ đã lấy cha của con và trước đó mẹ chưa bao giờ hẹn hò với ai khác. Ông bà nội, ngoại con đều hi vọng cha mẹ kết hôn, bởi điều đó sẽ tốt cho hai công ty. Vì vậy, cuộc hôn hôn nhân đó là xếp đặt, mẹ không có quyền lựa chọn. Trong nhiều thứ mẹ cũng như con. Mẹ không biết gì khi lấy cha. Cha con và mẹ chỉ biết nhau một vài tháng trước khi kết hôn."

"Mẹ có yêu cha?", nó hỏi

Cô do dự một lúc lâu trước khi cô trả lời, "Ừm, mẹ ... Mẹ nghĩ mẹ yêu cha con."

"Mẹ làm tình với cha, vì vậy mẹ yêu cha?."

"Người có gia đình làm điều đó!."

"Tại sao vậy, mẹ?"

"Ừm, để sinh sản ra trẻ con, và mẹ đã sinh con".

"Vậy ạ."

Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt nó. "Vậy sao cha và mẹ lại không sinh tiếp, con luôn muốn có em."

"Mẹ và cha con đã cố gắng để có thêm sinh thêm trong nhiều năm, nhưng cha con đã không còn khả năng đó. Cha con đã nhiều tuổi và khi người đàn ông lớn tuổi sẽ mất khả năng này. Mẹ nghĩ, nó có thể do cha con bị bệnh, trước đây ông ấy đã bị quai bị. "

" Vậy, nếu không được em bé, tại sao cha và mẹ vẫn làm điều đó?"

Hà thở dài. "Bởi vì quan hệ tình dục sẽ làm cha và mẹ thoải mái hơn, đàn ông và phụ nữ, đều ham muốn về việc này."

Dũng gật đầu. "Vậy, lý do chính cho việc quan hệ tình dục để tạo ra em bé hay thỏa mãn sinh lý, mẹ?"

"Ừm. Cả hai!"

Dũng im lặng một lúc, và sau đó nó nói, "Con nghĩ con đã hiểu một chút nhưng. Mẹ dạy con được không?"

Hà cảm thấy mặt mình đỏ bừng, cô dừng lại một lúc lâu rồi trả lời. "Mẹ nghĩ, khi đàn ông bị kích thích... thì... dương vật .... sẽ bị sự cương cứng, và sau đó người đó sẽ đặt nó vào bên trong người phụ nữ. Đó được gọi là giao hợp. Người đó sẽ di chuyển qua lại và cuối cùng xuất tinh vào người phụ nữ. Tinh trùng sẽ di chuyển vào sâu trong buồng trứng cho đến khi nó đạt đến một quả trứng và chúng giao phối. Chín tháng sau đó, một đứa trẻ được sinh ra.". Cô dừng lại, cô cảm thấy nói điều đó với con rất đơn giản không khó như cô tưởng tượng.

"Con biết về sự cương cứng," Dũng nở một nụ cười và nói.

"Mẹ tin rằng con đã gặp," Hà trả lại nụ cười và nói.

"Vậy, tinh trùng có phải nước nhờn trong trong xuất ra từ dương vật không ạ?", nó nói.

"Không phải đâu con. Các thứ trong trong như con gọi là tinh dịch, chúng chủ yếu là protein. Nó là chất lỏng mà cơ thể sản xuất để bảo vệ tinh trùng. Tinh trùng có màu trắng đục. Từ những gì mẹ hiểu, người phụ nữ sẽ tạo ra một quả trứng mỗi tháng và hàng triệu tinh trùng chiến đấu để tiến vào đó, tuy nhiên chỉ có một tinh trùng làm được điều này, và điều này khiến phụ nữ sinh đứa trẻ. " Hà trả lời.

"Vâng. Vì thế, không phải lúc nào quan hệ tình dục cũng có thể sinh em bé."

"Ừm. Có thể nói, tinh trùng rất khó khăn khi tiếp cận tới trứng do hóa chất bên trong phụ nữ ngăn chặn. Vì thế, chỉ một, hoặc hai con có thể xâm nhập trứng của phụ nữ. "

Dũng tóm tắt những gì mẹ mình nói và hỏi. "Vậy, mong muốn được quan hệ tình dục là một phần tự nhiên của con người chúng ta. Mẹ và cha làm điều đó vì nó cảm thấy tốt hơn ngay cả khi cha không thể làm cho mẹ sinh đứa trẻ?"

"Ừm. Nó rất thoải và đó là một cách để thể hiện tình yêu.". Cuộc thảo luận này đã làm tim của Hà đập nhanh hơn, núm vú của cô đã cứng hơn mà hôm nay, cô lại mặc chiếc sơ mi. Chiếc áo quá mỏng ép sát vào hai núm vú làm cô cảm thấy như có một luồng điện chạy qua người. Chiếc quần bò bó siết chặt trên mông và háng làm cô cảm nhận được đường may ở đũng cọ giữa hai chân cô làm ẩm ướt nơi âm hộ.

"Cha mẹ yêu nhau và cha mẹ làm điều đó. Con cũng yêu mẹ," Dũng nở một nụ cười nhỏ và nói.

Khuôn mặt Hà càng đỏ hơn. "Điều đó là khác nhau mà con. Chúng ta là mẹ con."

Dũng im lặng một thời gian dài trước khi nói với giọng buồn bã, "Mẹ, nếu chúng ta ở lại trên đảo mãi mãi, con sẽ không bao giờ có được một cơ hội để làm điều đó."

"Chúng ta sẽ không ở lại đây mãi mãi. Chúng ta sẽ được cứu thoát mà con", Hà nói. Sau đó cô cười nhẹ và nói, "Bây giờ, mẹ nghĩ đã nói đủ về các về các loài chim và ong trong ngay hôm nay."

Chương 3

"Chim và ong ... Con nghĩ rằng chúng ta đang nói về đàn ông và phụ nữ quan hệ tình dục", Dũng nói, với một nụ cười đến mặt nó.

"Đừng có xấc láo thế", Hà cười nói. Hai mẹ con cô cùng cười. Đột nhiên, Dũng bước gần lại ôm lấy cô, cố ép hông của nó giữa hai đùi cô. Tiếng cười của họ đột nhiên dừng lại. Trong cuộc trò chuyện dương vật nó đã cương cứng. Hà cảm thấy dương vật căng cứng của con mình độ cứng của mình để nhấn ngứa kỳ lạ phần riêng tư của mình.

"Đây là cách mẹ và cha làm điều đó phải không ạ?" Dũng hỏi, không kịp thở, nhấn dương cương cứng của mình để đáy quần của mẹ nó.

"Dũng, buông mẹ ra ngay lập tức. Điều này là không phù hợp", cô nói. Cô đẩy nó ra rồi vội vã ra khỏi đầm, đi phía nhà mà không nhìn lại.

Dũng tự hỏi những gì mình đã làm sai. Nó không thể hiểu tại sao mẹ nó khó chịu. Nó không bao giờ muốn làm tổn thương mẹ và nó cố gắng để quan hệ tình dục với mẹ để mẹ thích. Nó đã nhầm lẫn. Khi nó đã trở về nhà, nó nhìn thấy mẹ chuẩn bị bữa tối. "Mẹ," nó nói trong nước mắt của mình, "Con xin lỗi. Con không nghĩ sẽ làm mẹ khó chịu."

Hà quay lại sẵn sàng để nhắc nhở con một lần nữa, thì cô thấy những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt của nó, trái tim cô như tan ra. Cô kéo nó lại rồi ôm lấy nó. "Mẹ biết. Mẹ biết," cô thì thầm, nước mắt đột nhiên chảy xuống má cô. Cô ôm chặt hơn

Sau một lát, Dũng nói: "Mẹ, có thể chúng ta vẫn ... nói về ... ờ ... điều đó được không ạ?"

Hà đẩy nó lùi ra một chút rồi nhìn vào mắt nó nói: "Có thể, nhưng con phải hứa sẽ xử sự đúng mực."

Dũng cười trong nước mắt của mình. "Con sẽ cố gắng", nó vừa nói vừa lau nước mắt..

Trong nhiều tuần cuộc trò chuyện trở lại chủ yếu là về những điều cơ bản của việc đọc và viết. Tuy nhiên, cô biết rằng tình dục là luôn luôn ám ảnh trong tâm trí của Dũng, nhưng ngày hôm nay, sau khi đọc sách xong, nó chải đầu cho cô và lại hỏi điều đó một lần nữa.

"Mẹ, uh, con có một câu hỏi," Dũng nói.

"Được mà con, con có thể hỏi mẹ bất cứ điều gì."

"Vâng... nó chuyện cá nhân của con."

Hà giật mình điều cô lo lắng mất hôm nay đã xảy ra, cô nói. "Uh ... con nói đi."

"Lần trước mẹ có nói về chuyện tình... dục và các dương vật ", Dũng lắp bắp. "Đôi khi con cảm thấy dương vật cương cứng mà không hiểu lý do tại sao. Thậm chí, con không nghĩ về quan hệ tình dục nó vẫn cương cứng."

Hà cười khúc khích. "Điều đó đôi khi xảy ra vào buổi sáng khi đó con cần phải đi vào phòng tắm. Nó thường xảy ra với cả cha của con. Đó này là hoàn toàn bình thường."

Dũng mỉm cười. "Vậy ạ. Sau đó, rất nhiều lần con có những giấc mơ kỳ lạ vào ban đêm.... Sau đó, con ... con ... con tỉnh dậy con đã dùng tay xóc dương vật của mình, cho tới khi xuất tinh, để tạo một em bé.... mà không có một người phụ nữ. "

Hà phải mỉm cười một lần nữa. "Không có gì là sai với con, Dũng. Điều đó xảy ra là hoàn toàn bình thường," Hà đỏ mặt trả lời.

Dũng suy nghĩ một lúc và nói: "Đôi khi ... con ... rất muốn tiếp tục điều đó, nhưng con đã sợ làm quá nhiều. Con nghĩ, sẽ cảm thấy tốt khi cho nó ra, nhưng ... con .... không muốn làm điều đó quá nhiều bởi, con sợ rằng, có thể làm tổn thương mình. Con có thể làm điều đó nhiều không? "

Hà cười thành tiếng, cô vội đưa tay lên miệng, và ngay lập tức hối hận. "Mẹ xin lỗi. Nó không phải là buồn cười ... đó là rất dễ thương với một cậu bé ở tuổi con."

Khuôn mặt của Dũng đỏ lên vì bối rối.

Hà bước tới ngồi bên cạnh con và đưa cánh tay phải của mình vỗ nhẹ vai nó. "Đừng lo lắng, con điều đó sẽ không ảnh hưởng tới cơ thể con. Một cậu bé "tự sướng" là hoàn toàn tự nhiên."

"Thật không?" Dũng nói, khuôn mặt của nó sáng lên.

"Ừm!"

"Vậy mẹ có làm điều đó bao giờ không?" Dũng hỏi.

Hà thực sự sốc. Cô phải dừng lại một lúc và tự hỏi nếu điều này là quá riêng tư. Tuy nhiên, cô biết rằng nó không có bất cứ ai khác để hỏi. Cô phải nói trả lời. "Có, đôi khi."

"Mẹ không có dương vật giống như con, phải không?" Dũng đợi Hà gật đầu và sau đó hỏi: "Vậy, mẹ làm điều đó thế nào?"

Hà nghĩ Dũng hỏi do thiếu hiểu biết, cô nghĩ vài giây rồi nói. "Mẹ có một cái âm đạo ở đó, nó là nơi dương vật đi vào."

"Vậy, mẹ làm thế nào để "tự sướng"?"

Hà cảm thấy khuôn mình đỏ bừng lên. "À ... ừ ... âm đạo rất nhạy cảm và nó sẽ thích khi bàn tay chạm vào. Nó có đôi môi để bảo vệ lỗ đưa dương vật vào, nó rất nhạy cảm khi chạm vào. Trên âm đạo còn có một cái đầu dương vật, nó rất thích được chà vào bởi các ngón tay."

"Nhưng, tại sao mẹ có cha mà mẹ vẫn phải làm điều đó như con làm gì ạ?"

"Ừm, đôi khi chúng ta cần phải làm điều đó. Bởi, chỉ có chúng ta có thể biết những gì thú vị nhất với các bộ phận trên cơ thể mình. Vì thế, nhiều phụ nữ cảm thấy tội lỗi vì làm việc đó, nhưng hầu hết đều làm. Trước đây, do sự giáo dục, xã hội kìm nén việc này nên cũng nhiều người không dám. "

"Tại sao ạ?"

"Mẹ không biết. Xã hội lạc hậu của chúng ta cho rằng, điều đó là sai. Phụ nữ thậm chí không thể bỏ phiếu."

"Vậy, tất cả phụ nữ để làm điều đó bây giờ?"

"Ùm, tất cả đều phụ nữ đều thích thủ dâm ... đó là từ dành cho nó ... thủ dâm ... nếu họ bình thường..."

"Đôi khi... dương vật con... ra quá nhanh khi con ....xóc nó."

Khuôn mặt Hà đỏ như gấc, cô cười và nói, "Đó là bởi vì con cần phải bôi trơn nó để giảm bớt sự ma sát khi tiếp xúc với bàn tay. "

Dũng gật đầu.

"Đáng tiếc là nhiều người đàn ông không quan tâm tới việc ra nhanh, hay chậm, họ chỉ muốn thỏa mãn bản thân minhg. Khi đó phụ nữ thường không hài lòng." Hà suy nghĩ một lúc và sau đó thò tay vào bao nhỏ bằng da đằng sau mình lôi ra một nửa quả dừa. Cô đưa nó cho con. "Trong có nước cốt dừa mà mẹ đùng để tắm. Nếu con nhúng nó vào bàn tay của con và xóc dương vật của con, dương vật con sẽ trơn hơn."

Dũng chìa tay đã lấy nửa quả dừa mẹ đưa và nói, "Mẹ... con có thể khống chế việc ra nhanh ạ?"

"'Con phải thực hành để kéo dài nó. Khi con làm điều đó, lúc đầu con vuốt dương vật thật chậm, để cho nó cảm nhận cảm giác được bao bọc trong bàn tay, sau đó con có thể tăng dần tốc độ. Khi con cảm thấy sắp ra, con có thể làm chậm lại hoặc dừng lại để kìm chế việc đó. Rồi sau đó con lại tiếp tục, dần dần con sẽ kiểm soát được việc này. "

Dũng mỉm cười và nói, "Liệu con có thể ... làm được điều đó"

"Mẹ cược rằng con có thể," Hà trả lời, cô cố mỉm cười khi nói. "Ừm. Một người đàn ông ra quá nhanh sẽ là thô lỗ và ích kỷ. Vì vậy, nếu con kìm chế được cao trào của mình, con sẽ kéo dài hơn cuộc giao hợp và một ngày nào đó, khi con gặp người phụ nữ của mình."

Dũng chọn lời nói của nó một cách cẩn thận. "Được rồi. Nhưng vì con ở đây sẽ không có bạn gái hoặc vợ, có thể con sẽ không bao giờ thực hành điều đó, nhưng con sẽ thử những điều mẹ nói."

"Ừm. Không thành vấn đề," Hà nói. "Nhưng con phải giữ hy vọng rằng, sẽ thoát ra khỏi hòn đảo này một ngày nào đó. Con cần phải sẵn sàng cho việc đó." Hà cảm thấy thất vọng khi cô phải kết thúc cuộc trò chuyện. "Đã hết giờ học rồi con. Giờ con hãy theo cha đi tìm thức ăn cho buổi tối."

Ngày hôm sau, mẹ con họ đã trở lại ở đầm. Sau khi đọc một số chương Dũng dừng lại. "Mẹ, con đã thử nước dừa mẹ đã cho con."

"Thế hả con?,"Hà nói, cô không muốn hỏi tiếp nhưng biết Dũng đang chờ đợi để. Cô nói, "Và nó đã giúp đỡ con?"

"Vâng. Con cảm thấy nó thực sự làm con dễ dàng hơn, nhưng nó làm con ra nhanh hơn."

Hà thở dài.

"Con thực sự không biết phải làm gì để khống chế điều này", Dũng nói.

Đột nhiên, một ý nghĩ điên rồ xuất hiện trong đầu của Hà. Cô cố gắng để kiểm soát hơi thở của mình, tim cô bắt đầu đập nhanh. Bản năng người mẹ trong cô đã hét lên không, nhưng bản năng phụ nữ của mình trong cô nói rằng, Dũng cần sự giúp đỡ. Người phụ nữ chiến thắng. Cô biết những gì cô sắp làm là chống lại tất cả các quy tắc xã hội, và có lẽ cô bị điên, nhưng trên hoang đảo tuyệt vọng này, cô biết rất có thể nó và mình sẽ không bao giờ được cứu thoát. Cô quay đầu lại nhìn về con rồi thò tay vào túi da nhỏ bên hông và lôi ra nửa quả dừa trong đó. Cô nở nắp quả dừa ra và nói: "Con hãy lấy một chút nước cốt dừa."

Dũng nhìn mẹ, rồi thò một bàn tay vào quả dừa và để lấy một ít nước cốt. Nó giữ nước trong tay và nhìn về phía mẹ.

Hà biết giờ này Huy đang nhặt hàu gần khu vực những mảnh tàu vỡ dạt vào, cách nơi này khá xa. Cô quay lại với Dũng và nói: "Mẹ sẽ quay mặt đi... Con hãy sử dụng nó cho ... dương vật của con ... và mẹ sẽ cho con biết con phải làm gì."

"Thật không ạ?" Dũng cười toe toét nói. Nó vội vã thực hiện ngay vì sợ Hà thay đổi quyết định của mình, nó kéo kéo quần bò của mình xuống và lôi dương vật đã cương cứng của nó ra một cách nhanh chóng. Nó thấy Hà nhìn dương vật nó một giây trước khi quay đầu đi chỗ khác.

Mặt Hà đỏ lên, cô nhận ra Dũng đã thấy cô nhìn dương vật của nó. Cô hắng giọng, cố gắng bình tĩnh nói: "Con hãy đổ cốt dừa lên... trên dương vật của mình. Sau đó, con hãy xóc nó từ từ và nhẹ nhàng."

"Mmmm," Dũng rên rỉ khi cốt dừa trơn trượt đổ trên dương vật, nó dùng một bàn tay nắm nó, tuy nhiên nó không thể kim được việc tăng tốc.

"Con đừng làm quá nhanh. Con cần làm nó từ từ. " Hà mỉm cười khi nghe thấy tiếng rên của con mình. "Con hãy suy nghĩ về cái gì con yêu thích.

"Về mẹ" Dũng nhẹ nhàng nói.

Hà rùng mình. Cô cảm thấy một luồng nhiệt nóng dần lên giữa hai chân. Sẽ là một hành động mất trí, nhưng cô muốn chạm tay vào âm hộ. Tay cô bí mật di chuyển vào giữa hai chân, hai ngón tay nhấn đường may của chiếc quần bò bó của mình, đặt nó giữa đôi môi âm hộ của cô.

Chương 4

"Con cảm thấy sắp ra mẹ ơi ", Dũng hổn hển.

"Không, chưa được đâu, con hãy làm chậm. Con sẽ xuất khi nào mẹ bảo con làm việc đó."

Với một tiếng rên đầy thất vọng, tay Dũng chậm lại.

"Con nên dừng lại việc xóc dương vật. Con hãy dùng các ngón tay vuốt ve phần đầu dương vật và xoắn chúng bằng vài ngón tay, nó sẽ có cảm giác khác biệt," Hà chỉ đạo. "Điều đó sẽ làm con cảm thấy sướng hơn."

Một tiếng rên thoát ra từ môi của Hà. Lúc đó, cô không ngừng miết liên tục hai ngón tay vào đường may của đũng quần, cô nói: "Ừm. con hãy làm như thế". Bên tai cô không ngừng nghe thấy tiếng rên rỉ của Dũng. Một lúc sau, cô nói: "Được rồi. Bây giờ, con có thể xóc dương vật của mình, nhưng chậm thôi."

Một lát sau Dũng nói: "Mẹ ... con lại cảm thấy muốn ra.",

"Không được," cô nói với một giọng như chỉ huy. "Con cần giữ thêm một lút nữa."

Điều này diễn ra trong khoảng mười lăm phút cho đến khi Hà biết rằng Dũng không thể chờ đợi lâu hơn nữa.

"Được rồi, con có thể làm điều đó nhanh hơn," Hà nói với giọng run rẩy. Cô nghe thấy tiếng rên rỉ nhiều hơn của Dũng, tay cô không ngừng miết chặt âm hộ qua đũng quần, hai chân cô kẹp chặt lại với nhau, cơ thể cô căng lên. Sự kích thích càng mạnh hơn sau mỗi tiếng rên thoát ra môi của nó. Sau đó, cô nghe thấy một tiếng rên to và biết rằng nó đã xuất tinh. Cô cố gắng không quay đầu lại nhìn nó xuất tinh.

Một tiếng thở hổn hển của Hà thoát khỏi môi khi cao trào bùng lên trong cô. Cô kẹp hai chân vào nhau thật chặt. Đó là một cao trào đáng kinh ngạc mà cô đã không có được trong nhiều năm qua. Người cô lắc lư, gần như mất thăng bằng. Nơi nào đó trong tâm trí, cô vẫn nghe thấy Dũng rên rỉ và thở hổn hển.

Khi những con sóng của sự cao trào cuối cùng đã dịu đi, Hà quay lại và nhìn thấy Dũng đang ngồi xuống đất, nhắm mắt trong sung sướng, dương vật của nó đã nhỏ lại, nằm vắt trên quần nó. Cô nhìn xuống chân mình và phát hiện và thấy nước nhờn chảy ra âm đạo của cô đã thấm ra khỏi quần bò chảy ra loang quần mà cô vẫn cảm thấy, nó vẫn đang chảy ra tiếp.

Hà nhìn chằm chằm vào đũng quần, cô không thể tin rằng có ra nhiều như vậy.

"Con cảm thấy thoải mái," Dũng mỉm cười nói.

Hà mỉm cười mặc dù cô rất xấu hổ nhưng cô đã cho phép con mình làm điều đó. "Con mặc quần vào đi," cô nói và nhìn về phía dương vật của Dũng, ra hiệu cho nó.

"Con xin lỗi," Dũng đỏ mặt lên khi nói. Sau đó, nó đút dương vật và kéo khóa quần lên và cười. Nó nói, "Mẹ, chúng ta có thể làm điều này một lần nữa được không?"

Hà thở dài. Cô cảm thấy không chắc chắn. Cô nói: "Để mẹ xem đã. Bây giờ con cần phải đi xuống bãi biển và giúp cha con."

Dũng từ từ đứng dậy, sau đó nó tiến về phía Hà, nó dừng lại và nhanh chóng cúi xuống và hôn lướt lên môi mẹ. "Cảm ơn mẹ. Mẹ biết đấy, mẹ ... là người mẹ tốt nhất trên đảo này."

Hà cười, nói: "Chỉ ở trên đảo thôi hả, con?"

"Vâng. Vì đây là thế giới của chúng ta, nó là cả thế giới đối với con." Sau đó, nó quay lại người và đi xuống đường mòn về phía bãi biển, nó quay đầu nở một nụ cười và vẫy tay chào Hà.

Hà thở dài, cô ngồi xuống đất, dựa lưng vào một tảng đá lơn. Những làn gió nhiệt đới lướt khuôn mặt còn đỏ bừng của cô, và khiến mái tóc cô bay bay. Núm vú của cô vẫn cứng dưới chiếc áo mỏng. Không thể ngăn mình cô thò bàn tay vào trong quần bò và bắt đầu miết âm hộ một lần nữa. Cô nghĩ tới con trai khi làm điều đó cho tới khi đạt cực khoái.

"Hôm nay chúng ta không ra đầm học hả mẹ?" Dũng hỏi vào ngày hôm sau khi thấy mẹ có vẻ lưỡng lự về việc hôm qua.

Hà nói với nó rằng, cô cảm thấy không được khỏe và nó sẽ phải chờ một vài ngày nữa. Thực ra cô không phải không được khỏe, nhưng có một lý do khác ... cô đã lo lắng với việc ở một mình với nó một lần nữa. Cô nhận thấy rằng, lúc cô nói nó rất buồn, nhưng cô tự thuyết phục mình rằng điều đó không thể tránh khỏi.

Hai ngày sau, Hà ra đầm phá để tắm, đây là chỗ tắm rửa hàng ngày của cô thì cô cảm thấy như bị nhìn trộm. Cô đứng chân trên tảng đá dưới đáy đầm nhìn những tảng đá xung quang, nhưng không phát hiện được điều gì. Cô tự hỏi có thể Dũng đã đi theo và đang ở quanh quẩn đâu đây. Kể từ khi vụ việc xảy ra hôm đó, mặc dù cô không dậy học nó ở nhà, nhưng nó vẫn quanh quẩn bên cô, nó thật dễ thương! Cô nghĩ.

Hà nhìn xung quanh lại một lần nữa nhưng vẫn không phát hiện được điều gì. Tuy nhiên, cô cảm nhận được Dũng đang ở quan đây, nó đang nhìn trộm mình nhưng cô vẫn bắt đầu tắm. Cô cởi đồ, bước xuống đầm nước đến khi nước ngang qua bụng, cô dùng một chiếc khăn tay thấm nước cốt dừa để thoa ngực, cô xoa kỹ hai bầu vú căng phồng của mình. Cô biết những điều mình đang làm là sai, cô cho phép con trai nhìn trộm mình tắm, nhưng cô không thể ngăn bản thân lại. Bất ngờ, một hòn đã rơi từ các một tảng đá cao lao xuống đầm nước cách cô khoảng mười mét. "Dũng, đi ra ngay. Mẹ biết con đang trên đó. Đừng trốn nữa".

Một lát sau, Dũng bẽn lẽn đứng dậy trong bụi cây trên đầu của tảng đá đó.

"Con xuống đây ngay," Hà tức giận nói.

Dũng cẩn thận trườn mình trèo xuống khỏi tảng đá cho đến khi chạm chân tới mép của đầm nước. Hà đứng thẳng người trong làn nước, theo bản năng một cánh tay cô che trên hai bầu vú, một cánh tay khác che âm đạo của mình bằng chiếc khăn tay mà cô sử dụng để tắm. "Con trèo lên đó rất nguy hiểm và mẹ muốn con dừng lại việc rình trộm mẹ tắm rửa.", Hà nói.

"Con... xin lỗi, mẹ. Con chỉ muốn ... được ... nhìn..."

"Mẹ biết những gì con muốn nhìn." Hà buông tay, hai núm vú dường như cứng hơn cọ vào cánh tay cô đang che nó dưới cái nhìn chằm chằm của Dũng. "Tất cả những người phụ nữ đều có vú con ạ."

"Ngực mẹ thật đẹp. Nó là những thứ xinh đẹp nhất mà con từng thấy", nó nói gần như thì thầm.

Hà cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng của mình, và vô tình cô đẩy ngực ra bên ngoài, cánh tay ép chặt lấy nó. "Con đã bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ khỏa thân chưa?" cô hỏi.

"Dạ con....nhưng con đã có lần nhìn thấy ngực của mẹ trong chiếc áo mỏng."

" Ý mẹ là trực tiếp?"

"Vâng, con đã thấy ngực mẹ khi chúng ta trên ván gỗ." Dũng chần chừ một lúc rồi nói tiếp, "Con đã thấy ngực mẹ và con thường nghĩ về nó." nó hạ giọng thấp hơn.

Hà mở miệng nhắc nhở định nó nhưng lại thôi. Sau đó, Dũng nói, "Bộ ngực của mẹ có thể là bộ ngực duy nhất mà con có thể nhìn thấy trên đảo"

Tự nhiên Hà cảm thấy một nỗi đau trong tim. Con trai mình đã đúng và cô cũng biết điều đó. Tự nhiên cô cảm thấy một làn điện không được mong muốn chạy qua cơ thể và dừng lại ở âm hộ cô. Điều này là điên rồ! Tâm trí cô gào lên. Cô không thể tin những gì cô ấy sắp làm. Tim cô đập mạnh dần lên, cô từ từ hạ thấp cánh tay đang che ngực mình xuống.

Hà thấy con trai nhìn chăm chú lên ngực trần của cô. Cô cảm thấy nước nhờn đang chầm chậm chảy âm hộ của cô.

Cô thấy, đũng quần nó dựng đứng lên như túp lều nhỏ, cô nghĩ dương vật Dũng đã cương cứng. Sau đó, cô cho phép nó nhìn chằm chằm trong vài phút dài, rồi chầm chậm nói, "Điều này là quá đủ cho con trong ngày hôm nay rồi."

"Thôi mà mẹ, điều đó thật không công bằng. Mẹ đã cho dương vật con cứng lên và bây giờ mẹ lại muốn cắt đứt điều đó.", Dũng bĩu môi nói

"Những chàng trai trẻ thường hay cương cứng mà con.", Hà nói, rồi cô nhìn vào khuôn mặt đang bĩu môi của con. "Được rồi, hãy chỉ cho mẹ những gì con đã học được."

"Gì hả mẹ?", Dũng nói.

"Thì những gì mẹ chỉ cho con hôm trước. Mẹ đoán rằng con sẽ thực hành việc đó trong mấy ngày qua."

Mặt Dũng đỏ bừng. Sau đó, nó ngượng ngùng kéo khóa quần xuống và thật khó để loay hay lôi chiếc dương vật đã ra khỏi chiếc quần bò, mấy giây sau, dương vật của nó được kéo ra, nhảy bật ra ngỏng lên gần sát bụng, nước nhờn đã rỉ một chứ trên cái khe nhỏ đầu dương vật.

Hà cảm thấy, âm đạo rung lên, cô nghĩ rằng mình đã đạt cực khoái khi nhìn vào dương vật cứng của con trai. Lần này cô không quay mặt đi, cô nhìn nó kỹ hơn, dương vật của nó to và dài hơn Huy.

Dũng nói, "Mẹ có thể cho con ... nước dừa của mẹ, được không ạ?"

"Hả ... cái gì con?" Hà hỏi, tai cô như ừ đi trước những ham muốn của âm hộ.

"Nước dừa của mẹ, mẹ biết mà ..."

"Nó ở trong quả dừa ngày gần bờ.", Hà nói và nhìn Dũng đi lại lấy và trà xát trên dương vật.

Đôi mắt của Dũng di chuyển từ trên xuống dưới cơ thể trần truồng của mẹ, nó nhìn chằm chằm vào ngực và thân thể dưới làn nước của cô. Nó bắt đầu xóc dương vật bằng bàn tay trái. Nó làm chầm chậm như lời mẹ dậy. Nó muốn mẹ thấy rằng, nó đã học được điều đó, nó muốn mẹ biết nó có thể kìm hãm được xuất tinh và muốn cho mẹ biết, nếu có cơ hội làm tình với một người phụ nữ nó sẽ là một người đàn ông lý tưởng.

Hơi thở của Hà dần trở lên nặng nề, âm hộ của cô bắt đầu thắt lại. Cô nhìn bàn tay Dũng vuốt lên, vuốt xuống dương vật chầm chậm, và thi thoảng nó dừng lại dùng các ngón tay tại đầu dương vật, tuốt nhẹ rồi lại chầm chậm xóc. Nó thủ dâm và đôi mắt không bao giờ rời khỏi cơ thể trần truồng của cô.

"Con cảm thấy sắp ra, con có thể được phép ra chưa ạ?" Dũng run rẩy hỏi. Thực tế là nó đã xin phép để mẹ hài lòng.

Hà cảm thấy dâng niềm tự hào về con mình, cô biết rằng, nó sẽ là một người tình tốt một ngày nào đó ... nếu nó có cơ hội rời khỏi đảo. "Từ từ đã. Con cần khống chế thêm một lá nữa", Cô nói, cô có thể cảm thấy âm hộ bắt đầu co thắt mạnh hơn, nước nhờn ứa ra và cơ thể bắt đầu run rẩy. Vài phút sau, cô nói, "Được rồi... con có thể ra."

Với một tiếng rên biết ơn, Dũng đẩy mạnh hông để dương vật trượt mạnh trong lòng bàn tay của mình, rồi khự lại. Dương vật của nó giật mạnh và một dòng khí phọt mạnh bắn lên cao bay về phía mẹ, chỉ cách mẹ vài cm.

Khi Hà nhìn vào làn nước, cô thấy rõ dòng tinh trùng đặc quánh của con trai, tim cô đập thình thịch, âm đạo co bóp mạnh hơn và cô bắt đầu đạt cực khoái mà không cần chạm vào nó. Cô run rẩy và rên rỉ, mắt cô nhắm lại. Đầu cô quay cuồng với sự sung sướng. Cô cố mở mắt ra để nhìn thấy con trai mình đang nhìn cô chằm chằm không biết nó đang nghĩ gì.

"Mẹ. Mẹ ... đã ... làm ... làm điều đó, phải không?" nó ngây thơ hỏi.

Hà không thể nói dối con, nhưng cô không thể trả lời được vào lúc này, vì vậy cô chỉ gật đầu. Cô nhìn xuống số tinh trùng của nó vẫn nổi trên mặt nước gần mình và rùng mình một lần nữa. Sau đó, cô nói: "Bây giờ con hãy lau sạch và trở lại làm việc với cha con."

Khi Dũng rời khỏi đầm, Hà bắt đầu cảm thấy hối hận một lần nữa. Mình đang làm gì thế này? Nó là con trai của mình và mình chỉ cho nó nhìn thân thể trần truồng để thủ dâm. Mình chắc chắn đã điên. Cô tự hỏi. Tuy nhiên, cô cũng nghĩ đến việc họ bị kẹt trên đảo hoang, nó không có ai để dạy... nó không có bạn bè, và không bao giờ được quan hệ với phụ nữ. Cô có thể làm gì khác?

Chương 5

Vài ngày sau, Dũng và mẹ ngồi gần nhau và nhìn ra thác nước chảy chầm trậm từ trên tảng đá cao xuống các hòn đá trong đầm. Hôm nay là một ngày ấm áp và mát mẻ, và mặt trời chiếu sáng xuyên qua sương mù chiếu vào làn nước dưới dầm tạo một chiếc cầu vồng nhỏ sặc sỡ. Đó là một ngày tuyệt vời, nhưng Dũng có vẻ buồn rầu và ủ rũ.

"Có chuyện gì vậy con trai?" Hà hỏi.

Dũng nhặt một viên đá nhỏ và ném nó vào đầm nước trước khi nói, "Con chỉ nghĩ thôi ạ."

"Con nghĩ về cái gì vậy?"

Dũng thở dài và nói: "Con nghĩ, con sẽ ra sao nếu ở đây một mình mà không có mẹ, cha. Rồi thời gian trôi qua, cha mẹ sẽ mất đi, nếu có điều gì xảy, con nghĩ rằng, con sẽ không muốn sống, con không muốn chết một mình. "

"Không thể có chuyện đó. Chúng ta sẽ được cứu," Hà nói và dùng hai bàn tay ôm lấy hai khuôn mặt con. "Mẹ, cha đang ở đây và không có điều gì sẽ xảy ra với mẹ, cha cả."

Mắt Dũng bắt đầu ướt. "Con bị trầm bởi những suy nghĩ về việc đó mấy ngày gần đây. Càng lúc con càng cảm thấy mình tuyệt vọng trong sự chờ đợi."

"Mẹ nghĩ, chúng ta đôi khi đều có những lúc chán nản, nhưng chúng ta phải vượt qua nó. Chúng ta không bao giờ được từ bỏ hy vọng," Hà nói những giọt nước mắt lăn dài trên má cô. Cô nhìn vào mắt của con trai, thế giới xung quanh dần biến mất theo các giác quan của cô. Không có ánh nắng mặt trời, thác nước, chỉ còn đôi mắt ngấn lệ buồn thảm của con. Một lúc sau, cô cúi xuống hôn con.

Chậm rãi Hà hé miệng và chạm vào đôi môi của con. Có một tiếng rên khẽ thoát ra từ cuống họng của cô khi nó dính vào nhau. Miệng cô chầm chạm mở ra, lưỡi cô từ tốn lùa vào trong miệng con. Cô bắt đầu nhận ra rằng mình đang hôn con của mình. Tuy nhiên, cô không ngăn bản thân mình lại. Lưỡi cô lùa qua lại trong miệng con cho đến khi cô cảm thấy không thể thở được. Âm hộ của cô đã bắt đầu ướt và nước nhờn chảy ra, núm vú cương lên. Lo ngại rằng mình sẽ đạt cao trào, cô vội đẩy con ra. Cô nhắm mắt lại, hít vài hơi thật sâu. Cô định nói rằng nụ hôn này không thích hợp với con.

"Thật tuyệt vời, mẹ", Dũng nhìn mẹ nói. Dường như nó cũng ngạc nhiên bởi nụ hôn của mẹ, nó hoàn toàn khác những lần trước trước. Sau đó, nó nói tiếp, "Mẹ, chúng ta có thể làm điều đó một lần nữa không?" Tâm trạng nó dường như đã tốt hơn.

"Để mẹ suy nghĩ đã," Hà bối rồi trả lời. Sau đó, cô lắc đầu và tự hỏi bản thân mình có nên tiếp tục việc này. Cô nhìn chăm chú vào đôi mắt của con như thuyết phục nó rằng việc này không được. "Được rồi, chuyện này sẽ dừng lại ở đây. Bây giờ, đã đến lúc con phải đọc sách."

"Vậy sau bài học, con có thể hỏi mẹ một số câu hỏi về chim và những con ong?"

Hà cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng của mình. "Ừm, nếu con có thể đọc hết bài học hôm nay, mẹ có thể trả lời."

Dũng bắt đầu đọc chương trình học của mình, và sau một vài chương sách và một số bài thơ trước khi khép quyển sách, đặt chúng sang một bên.

"Được rồi, bây giờ con muốn hỏi mẹ những gì?" Hà nói, cô bắt đầu cảm thấy bị kích thích.

"Vâng, Mẹ biết con không biết nhiều về phụ nữ, và có thể con sẽ không bao giờ có được một cơ hội, nhưng con có một số câu hỏi. Mẹ đã giải thích cách sinh ra em bé nhưng lại giải thích không nhiều về người phụ nữ. Do đó, con muốn hỏi về các bộ phận của một người phụ nữ? Những chỗ họ thích được chạm vào? Các bộ phận nhạy cảm của họ là gì? Và những gì một người đàn ông phải làm cho người yêu của mình? "

Cái lạnh chạy dọc sống lưng Hà đã biến thành một cơn chấn động, trái tim cô bắt đầu đập nhanh. "Trời, con hỏi nhiều quá!"

"Mẹ có thể trả lời từng phần mẹ muốn. Con sẽ là khán giả chăm chú lắng nghe ", Dũng nở một nụ cười và nói.

Hà dừng lại suy nghĩ một lát rồi nói. "Hừm. Được rồi, mẹ nghĩ người phụ nữ rất thích được hôn."

"Vậy giống như những gì mẹ con mình vừa làm", Dũng cho biết thêm. "Con cũng rất thích nó."

"Ừm, như chúng ta đã làm. Tuy nhiên, nó chỉ là một phần trong khi yêu. Tuy nhiên, người phụ nữ không bao giờ được hôn quá nhiều, bởi khi hôn nhiều họ và đàn ông đều xuất hiện những ham muốn khác."

"Con yêu Mẹ," Dũng chân thành nói.

"Mẹ biết, và mẹ cũng yêu con," Hà vuốt ve má con rồi trả lời.

Dũng nắm lấy bàn tay mẹ đang đặt trên khuôn mặt nó. "Mẹ vừa hôn con không giống những lần trước... như nó... thích hơn nhiều. Con không biết làm thế nào để giải thích nó."

Hà đã không trả lời vì sợ rằng cô có thể nói điều gì đó sẽ khiến mình phải hối tiếc. Thay vào đó, cô nói, "Thật không may cha con và mẹ đã không thường hôn nhau như vậy nữa."

"Tại sao không vậy mẹ, cha không thích nụ hôn của mẹ?"

Mặt Hà đỏ lên khi cô nhớ lại cảm giác của đôi môi và lưỡi của cô lùa trong miệng con. "Cha của con đã lớn tuổi, thường khi ở tuổi 58 người đàn ông sẽ mất dẫn một số ham muốn."

"Con sẽ hôn mẹ bất cứ lúc nào mẹ muốn", Dũng nói.

Hà thở dài và nói, "Mẹ chắc rằng con sẽ làm điều đó, nhưng chúng ta cần trở lại bài học. Ngoài hôn, tất cả phụ nữ đều thích đàn ông chạm vào có bộ ngực của họ, đặc biệt là núm vú. Núm vú họ thường rất nhạy cảm." Hà nhận thấy mặt con trai đang khó chịu, nó hơi cúi người xuống, đưa tay chỉnh lại đũng quần. Cô thấy, đũng quần nó đã căng lên như một cái lều nhỏ, có lẽ dương vật đã cương cứng. "Có chuyện gì vậy cô?" cô hỏi, mà thực ra cô đã biết câu trả lời.

"Dạ... Con có một chút không thoải mái."

"Mẹ hiểu và có thể thấy lý do," cô mỉm cười trả lời, rồi nói tiếp. "Tại sao con không cho nó ra ngoài?" Ngay khi nói ra, Hà giật mình, cô không tin rằng, mình có thể nói được điều đó ra.

Dũng tròn mắt nhìn mẹ. "Thật hả mẹ?", nó nói nhưng dường như sợ mẹ thay đổi suy nghĩ, nó đứng phắt dậy và cởi quần bò của mình. Dương vật cương cứng của nó hùng dũng ngỏng lên phía trên bên bụng. Nó thấy trong ánh mắt của mẹ có một cái gì đó khác lạ. Đầm rất yên tĩnh như khi nó cho cái nhìn vào trong mắt mẹ. Hơi thở của mẹ nó dường như nặng nề hơn, mặt mẹ nó đỏ bừng.

Cuối cùng Hà nói, "Hãy ngồi xuống đi con".

"Con cảm thấy thoải mái hơn rồi," Dũng nói. Sau đó, nó mạnh dạn đặt một bàn tay lên dương vật của mình và từ từ nắm lấy nó. "Bây giờ, mẹ nói tiếp đi."

Hà không thể không nhìn chằm chằm vào dương vật con. Nó khá lớn và dài, cô có thể thấy nó đang giật giật. Đột nhiên cô cảm thấy ngứa ngáy giữa hai bên háng, chiếc quần short như đang siết chặt lấy âm hộ của cô.

"Tiếp tục đi mẹ.", Dũng nài nỉ

"Ừm... được rồi. Xin lỗi con," Hà vừa nói vừa cố lắc đầu, đưa ánh mắt thoát ra khỏi dương vật căng cứng của con. "Ngực của người phụ nữ không chỉ là bộ phận để đàn ông kích thích khi yêu, nó còn phục vụ một mục đích khác, rất thiết thực. Khi một người phụ nữ có thai, chúng sẽ trở nên lớn hơn nhiều và bắt đầu có sữa."

Dũng tròn mắt nhìn vào ngực mẹ nói, "Con không thể tưởng tượng ngực của mẹ sẽ lớn hơn được nữa."

Hà ngượng ngùng cười. "Thật mà, ngực của mẹ đã từng lớn hơn khi mang thai con."

"Con... có thể nhìn thấy ngực mẹ một lần nữa được không ạ?" Dũng hỏi. "Ý con là việc này chỉ là giáo dục," nó cười và nói thêm.

Con mình đã từng thấy nó, vì vậy, để nó nhìn thêm lần nữa chắc cũng không vấn đề gì? Hà nghĩ. Sau đó, cô không trả lời mà chầm chậm cởi chiếc áo sơ mi trên người ra.

Dũng thở hổn hển, nó nhanh chóng bỏ tay khỏi dương vật vì sợ có thể xuất tinh ngay lúc đó.

Không hề nghĩ, Hà đặt một bàn tay lên ngực, rồi dùng 3 ngòn tay xoa nhẹ núm vú đang cứng như cục tẩy của mình, cô tiếp tục nói. "Thực tế, bộ ngực người phụ nữ là một phần rất quan trọng trong màn dạo đầu."

"Màn dạo đầu là gì hả mẹ?"

"Ừm. Đó là những gì đàn ông thường làm với phụ nữ trước khi dương vật của đàn ông xâm nhập vào trong họ. Đàn ông thường phải dành thời gian để kích thích phụ nữ, làm họ ham muốn trước khi quan hệ tình dục, do đó con cần phải dành nhiều thời gian để kích thích trên ngực phụ nữ", Hà nhẹ nhàng nói, và khẽ cọ xát những ngón tay qua gáy cô và xung quanh bả vai của mình. "Con cũng đừng quên tai của phụ nữ. Đó là một nơi rất nhạy cảm với họ. Cơ thể của họ rất nhạy cảm ở đó khi tiếp xúc với với môi và lưỡi đàn ông." cô nó, và cảm thấy âm hộ của mình đã ướt đầm nhỏ giọt. Cô hít một hơi thật sâu và bắt đầu một lần nữa. "Sau đó, tất nhiên là có âm đạo."

"Con chưa bao giờ thấy nó trước đây nhưng ... lần trước con thấy mẹ đang đứng trong nước ở đầm phá... nhưng... con không thể nhìn rõ," Dũng nói.

"Con phải sử dụng trí tưởng tượng con, chàng trai trẻ ạ!"

"Thật khó để con có thể tưởng tượng ra nó khi con chưa bao giờ nhìn thấy nó."

Hà lắc đầu. "Các bộ phận của âm đạo gồm có môi âm hộ lớn, môi bên trong và âm hạch. Các môi ngoài thường khá nhạy cảm khi chạm vào. Môi âm hộ thường sưng lên bị kích thích." Cô dừng lại. Cô có thể thấy rằng con mình đang ngơ ngẩn, nó không có ý tưởng những gì cô đã nói. Tim cô đập nhanh hơn qua từng nhịp thở khi cô bắt đầu có những suy nghĩ xa hơn. Điều này là điên! tâm trí cô gào lên. Sau đó, trước khi có cơ hội để thay đổi suy nghĩ của mình, cô đứng dậy. "Mẹ nghĩ con lên thấy nó. Mẹ nghĩ rằng con không hiểu về những gì mẹ nói." Đột nhiên, cô cởi nhanh chiếc quần short ra ngoài.

Dũng thở hổn hển và nhìn vào mẹ trong sự hoài nghi. Chợt, đôi mắt trợn tròn lên khi thấy mẹ nó thả quần short lên một tảng đá bên cạnh. Nó chầm chậm lấy tay nắm dương vật lần nữa, nhìn chằm chằm vào phần dưới cơ thể mẹ với cái miệng há hốc.

Hà ngồi xuống và ngả người ra sau. Tất cả các phần của cơ thể của cô đã ngứa ran bây giờ. Trái tim cô đập thình thịch và ngực phập phồng. Thế giới xung quanh cô dường như ngừng lại. Điều duy nhất cô có thể nghe thấy là tiếng tim đập loạn nhịp của mình.

Cuối cùng, Hà bình tĩnh lại bản thân dang hai chân ra rồi nói, "Con có thể xem xét kỹ hơn âm đạo mẹ, mẹ sẽ giải thích về các bộ phận nếu con muốn."

Dũng nhích lại gần hơn, nhưng tay nó không dời khỏi dương vật. Nó thấy, hai mép ngoài sưng phồng mở ra cùng với hai mép trong căng múp hé mở giống như bông hoa.

Hà run giọng và tiếp tục nói, "Khu vực này được gọi là âm đạo và đó là hai môi ngoài," cô vừa nói vừa chạy ngón tay lên xuống làn da mịn màng hai bên háng, cạnh âm hộ của cô. "Bên trong là môi bên trong," cô nói vén môi trong cho Dũng xem. "Đôi môi bên trong nhạy cảm hơn, nó sẽ bị ướt và sưng lên khi phụ nữ được kích thích."

"Con thấy mẹ đang ướt và sưng lên ", Dũng thơ ngây nói.

"Uh ... có ... có phụ nữ," Hà lắp bắp. Sau đó, cô đặt trỏ và ngón giữa chạm và trên hai môi ngoài âm đạo. Không tự nguyện một tiếng rên thoát khỏi môi cô.

"Con nhìn thấy cái hột nhỏ ở đây không?" Hà nói, cô chỉ vào hột le nhỏ bé đang cương của mình. "Đây là âm hạch. Nó trung tâm nhạy cảm nhất của đàn bà. Con xem, nó trông giống như phần đầu của dương vật và nó nhiều sợi dây thần kinh. Nó rất dễ tạo khoái cảm vì vậy cần được chăm sóc chu đáo. Nó phải được kích thích bằng dương vật hay một ngón tay trước khi quan hệ.". Cô chạm vào âm hạch của mình và thấy nó đã cứng lên.

Miệng Dũng đã được mở khi nhìn vào âm đạo của mẹ nó. "Âm đạo của mẹ thật tuyệt đẹp."

"Cảm ơn con," Hà thì thầm, khi cô chạm ngón tay vào hai môi ngoài âm đạo một lần nữa, cô cảm thấy nó đang run rẩy, sâu bên trong đó đã bắt đầu co bóp.

"Vậy, khi mẹ thủ dâm, mẹ sẽ trà tay lên âm hạch à?" Dũng nói. Nó thở nặng nề, nước nhờn từ cái khe nhỏ đầu dương vật chảy tràn trên những ngón tay.

"Ừm. Đôi khi mẹ cũng để một ngón tay... vào bên trong, điều đó rất kích thích," Hà nói. Hơi thở của cô càng lúc càng nhanh hơn khi cô nhìn lên khuôn mặt của con trai. Cô nhìn xuống và thấy nó đang xóc chầm chậm dương vật. Sau đó, cô ngả người ra sau một chút và mở rộng hai chân hơn, để nó có thể nhìn thấy sâu hơn trong cô. Cô muốn đẩy ngón tay vào bên trong âm đạo của mình nhưng biết rằng mình sẽ đạt cao trào ngay. Nước nhờn trào ra khỏi âm đạo cô.

"Mẹ. Đó là ... là ... mẹ đang đi vệ sinh?" Dũng chỉ vào nước chảy ra từ âm đạo mẹ và hỏi.

"Không, là tinh dịch, giống như chất lỏng mà đi ra khỏi đầu của dương vật của con khi con bị kích thích."

"Đó là...," Dũng nói khi nó nhìn lướt qua nước nhờn trên ngón tay của mình và lại chằm chằm vào âm hộ của mẹ nó.

"Lỗ nhỏ này là nơi ... nơi nước tiểu tiết ra", Hà vừa nói vừa chạm âm đạo vào mở nó ra. Âm đạo cô căng lên được mở ra và đóng lại như con nhím biển nắm bắt những sinh vật phù du. "Và cái lỗ lớn hơn là nơi dương vật đi. Các bức tường bên trong âm hộ sẽ vuốt ve dương vật, giúp người đàn ông đến cao trào."

Dũng mở to mắt nhìn, mẹ nó dùng hai ngón tay vạch hai mép môi ra. Nó cố nuốt nước bọt, nó có thể ngửi thấy mùi đàn bà của mẹ nó, nước nhờn bóng loáng bao phủ khắp âm đạo mẹ nó. Nó nhìn chằm chằm trong niềm đam mê. Nó vuốt ve dương vật mình nhanh và nói. "Mẹ có thể chạm vào âm đạo của mẹ cho con xem một lần nữa được không?" nó run rẩy hỏi.

"Không, mẹ nghĩ rằng không nên làm điều đó," Hà hổn hển.

"Mẹ con muốn mẹ làm điều đó. Con muốn nhìn thấy mẹ thủ dâm như mẹ đã nhìn thấy con làm việc đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro